Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 418: Chúng ta ly hôn đi! (3)



Giọng nói Tư Chính Đình vẫn lạnh nhạt như bình thường, có điều trong giọng nói có chút khàn khàn. Trang Nại Nại ngẩng lên đối diện đôi mắt không chút cảm xúc của anh, sau đó gật đầu đồng ý. Hôm qua cô đề nghị ly hôn, chắc bây giờ anh định nói về chuyện này.

Trang Nại Nại theo chân Tư Chính Đình vào thư phòng của anh. Hai người nghiêm túc ngồi đối diện nhau, trông như đang giải quyết công việc. Thấy Tư Chính Đình mãi không có ý nói chuyện, Trang Nại Nại bèn ho khan một tiếng, “Về…”

“Anh đã suy nghĩ về đề nghị ly hôn của em.”

Trong lòng Trang Nại Nại bỗng căng thẳng, anh… anh sẽ đồng ý sao?

Đúng lúc cô xoắn xuýt, Tư Chính Đình lại dùng giọng điệu không chút cảm xúc nói: “Anh đồng ý!”

Ba chữ “anh đồng ý” làm Trang Nại Nại thả lỏng trong nháy mắt. Nhưng ngay sau đó, cô bỗng có cảm giác trái tim mình dường như bị ai đó khoét đi một khối lớn. Cô cố đè cảm giác đau buồn và khổ sở này xuống, gật đầu đáp, “Vâng.”

“Là em nói ly hôn, nhưng trong hôn nhân, cả hai chúng ta đều có trách nhiệm. Cho nên anh muốn nói với em về vấn đề bồi thường...”

Tư Chính Đình nói tới đây, Trang Nại Nại liền cắt ngang: “Em không cần bồi thường.”

Tư Chính Đình lạnh nhạt “ừ” một tiếng, “Đương nhiên rồi, em không có bất kỳ cống hiến nào cho cái nhà này, nên em không có quyền lợi đòi hỏi cái gì. Có điều, nếu ly hôn thì chúng ta phải tính toán rõ ràng.”

Trang Nại Nại sửng sốt, không hiểu anh đang nói gì, “Sao cơ ạ?”

Tính toán rõ ràng gì?

Tư Chính Đình chậm rãi nói: “Anh cũng không muốn làm lớn chuyện, nhưng nhà họ Tư là gia tộc lớn nên ly hôn… là chuyện lớn. Em cũng biết chú anh luôn nhằm vào anh như hổ rình mồi. Cho nên chúng ta buộc phải giữ bí mật chuyện ly hôn, tránh cho bọn họ tóm được nhược điểm. Hy vọng em hiểu cho anh.”

Trang Nại Nại thấy anh tỏ vẻ trầm trọng thì cả người nổi đầy da gà, gia tộc lớn âm mưu nhiều, chuyện này không lạ nên cô lập tức gật đầu, “Chắc chắn rồi.”

Tư Chính Đình lại “ừ” một tiếng, “Cho nên anh sẽ thông báo cho luật sư, đợi bọn họ xác nhận xong thủ tục ly hôn thì sẽ liên lạc với em sau. Anh hy vọng trong khoảng thời gian này, tin tức chúng ta ly hôn không bị truyền ra ngoài. Nếu không cổ phiếu của tập đoàn Đế Hào sẽ bị ảnh hưởng.”

Trang Nại Nại gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Tư Chính Đình nói xong liền đứng lên, “Được rồi, anh đã nói xong, bây giờ em có thể đi được rồi.”

Nếu anh không nói lời nào hay là trốn tránh thì Trang Nại Nại sẽ nghĩ anh không muốn ly hôn. Nhưng anh lại bày ra vẻ lo lắng cho tương lai của tập đoàn, làm cô đột nhiên có cảm giác bọn họ sẽ nhanh chóng ly hôn.

Một chút phòng bị sâu trong đáy lòng biến mất theo sự xa cách của anh.

Hai người xuống lầu ăn sáng, bầu không khí thật sự có chút quỷ dị.

Tới giờ đi làm, Trang Nại Nại nhìn chiếc Maybach màu bạc, cười nói: “Hay là em đi làm bằng tàu điện ngầm?”

Tư Chính Đình thản nhiên nhìn cô, “Em muốn đầu đề báo ngày mai là vợ chồng chúng ta bất hòa sao?”

Trang Nại Nại ngoan ngoãn lên xe, đi tới nửa đường mới phát hiện ra, bọn họ chưa từng công bố chuyện kết hôn thì làm gì có chuyện vợ chồng bất hòa???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.