Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 504: Anh cũng yêu cô từ ngay ánh nhìn đầu tiên (4)



Thì ra đây mới là tình yêu của anh.

Tình yêu của anh giấu sâu trong lòng, cùng với toàn bộ thanh xuân của cô.

Từng mảnh ký ức mở ra khiến cô không nhịn được mà thầm cảm thán: Mẹ nó! Thì ra Trang Nại Nại của năm đó không mặt dày như người ta nói, rõ ràng là cô đã bị con cáo đó dắt mũi!

Người đàn ông này!

Thật là xấu xa!

***

Tả Y Y vừa đi ra từ phòng làm việc của Trang Nại Nại thì đụng phải Mino đang rình mò bên ngoài. Mino khó hiểu nhìn về phía phòng làm việc của Trang Nại Nại. Với tính cách của Tả Y Y, đáng lẽ cô ta phải vọt vào động tay chân với Trang Nại Nại mới đúng chứ? Nghe nói cái thai của Trang Nại Nại không ổn định, nếu Tả Y Y làm chuyện gì đó khác người... biết đâu Trang Nại Nại sẽ sảy thai?

Có điều… sao bên trong mãi không có chút động tĩnh gì?

Mino nhíu mày, bước lên đón Tả Y Y. Thấy vành mắt Tả Y Y hơi đỏ thì trong lòng bắt đầu tính toán, cô ta nhíu mày sốt sắng hỏi, “Cô Tả, cô sao thế?”

Tả Y Y mím chặt môi, cô vẫn còn chưa thoát ra khỏi mớ cảm xúc vừa rồi. Cô không nói câu nào mà đi thẳng tới thang máy.

Mino theo sát Tả Y Y, luôn miệng nói: “Cô Tả, cô đừng tức giận. Trang Nại Nại cũng thật quá đáng, ông chủ đối tốt với cô ta như vậy mà cô ta còn không biết điều. Chẳng lẽ cô ta không biết ông chủ ưu tú cỡ nào sao?”

Mino nói vô cùng gay gắt và phẫn nộ, có cảm giác như chính cô ta là người bị hại, đã thế còn nhìn Tả Y Y với ánh mắt thương hại.

Nếu là lúc trước, Tả Y Y chắc chắn sẽ xù lông lên. Nhưng lúc này Tả Y Y chỉ bình tĩnh nhìn về phía trước, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Mino hơi nóng ruột, sau chuyện bản thảo thiết kế, ngài Tư đã bắt đầu nghi ngờ cô ta nên cô ta không dám giở trò gì nữa. Nhưng bắt cô ta cứ thế nhìn Trang Nại Nại bình yên sinh con, cô ta thực sự không cam tâm!

Mino cắn môi, tiếp tục nói: “Cô Tả, cô…”

“Câm miệng!”

Tả Y Y đột nhiên quay đầu quát một tiếng, dọa Mino hú hồn.

Lúc này Tả Y Y mới hồi hồn lại, thấy người đứng trước mặt thì cười lạnh, “Trưởng bộ phận Mino đấy à?”

“Cô Tả, cô sao vậy?”

Tả Y Y bước lên một bước nhìn cô ta, “Cám ơn cô!”

Mino lập tức xua tay, “Không có gì, không có gì.”

Tả Y Y tiếp tục nói: “Cám ơn cô… vẫn luôn lợi dụng tôi.”

Mino lập tức sửng sốt, “Cô Tả... cô nói gì thế, tôi nghe không hiểu?”

Tả Y Y nhếch môi nói, “Tôi thừa biết cô sẽ không thừa nhận, kẻ xấu đều như vậy hết. Có điều, tôi cũng có cách đối phó với kẻ xấu, cô biết đó là gì không?”

Mino nhíu mày, “Là gì?”

Tả Y Y đột nhiên cười lạnh, sau đó giơ tay tát thật mạnh vào gò má Mino.

“Chát!!!”

Tiếng tát vang vọng khắp tầng lầu.

May mà lúc này mọi người đều đang bận làm việc, không có ai ở trong hành lang, nếu không thì tất cả mọi người trong công ty đều biết.

Mino ôm mặt, khiếp sợ nhìn Tả Y Y, “Cô…”

Tả Y Y phủi phủi tay, sau đó lấy một tờ chi phiếu ra ghi vài chữ, ký tên, rồi vứt vào mặt Mino, “Cho dù cô kiện tôi thì giá của một cái tát cũng chỉ có mấy ngàn tệ thôi. Cho nên tôi cho cô đấy!”

Tả Y Y quăng chi phiếu xong thì nghênh ngang rời đi.

Mino cứ ngỡ như đang nằm mơ, cô ta tức tới mức toàn thân phát run lên. Cô ta quay đầu nhìn về phía phòng làm việc của Trang Nại Nại, chỉ thấy lửa giận ngày càng tăng thêm.

Đúng lúc này, cửa phòng Trang Nại Nại mở ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.