Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 700: Mất mặt! nại nại phản kích! (18)



Tư Chính Đình ôm lấy eo của cô để giảm áp lực do cái bụng của cô mang tới: “Chúng ta về nhà nghỉ ngơi sớm, hơn nữa đừng để con nhìn thấy mấy chuyện máu tanh như vậy.”

Trang Nại Nại: “...”

Được rồi, cô chịu thua!

Thế nhưng cô vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, vì thế cầm di động lướt weibo xem tình hình.

Weibo livetream sự kiện này đã trở thành weibo hot nhất, chỉ cần kích vào là có thể thấy mấy vạn lượt bình luận, hơn nữa các tin tức khác cũng bị đè xuống.

Chủ đề nóng nhất hiện giờ toàn là về Mino.

[Bồ nhí: Này vợ người ta, tôi yêu chết chồng của cô đấy, cô không thể làm vậy với tôi!]

[Người mang tội giết người: Này người chết, tôi muốn giết cậu cũng không dễ dàng gì, phí rất nhiều tâm tư đấy, suýt nữa thì mất cả mạng, sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy!]

Còn có các ảnh chế khác về Mino nữa, một cái Mino mở trừng hai mắt, gân cổ nổi xanh lét, trên ảnh là dòng chữ: Bé có nỗi khổ trong lòng!

Trang Nại Nại cười phá lên, mạng xã hội thật sự khiến người ta vừa yêu lại vừa hận.

Lướt hồi lâu, phần lớn cư dân mạng đều đang mắng chửi Mino. Lúc này cô ta coi như hoàn toàn nổi tiếng rồi, ngay cả tivi cũng lên rồi, lại còn còn được cư dân mạng “quan tâm” nữa, đoán chừng cả giới thiết kế sẽ cho cô ta vào sổ đen.

Cô lướt lướt rồi thấy clip thầy Lưu nói với phóng viên: “Tôi sẽ báo cáo chuyện này lên, sửa lại kết quả cuộc thi ba năm trước. Đồng thời cũng công khai xin lỗi bà Tư, trao trả giải thưởng về cho chủ nhân đích thực của nó! Còn về Mino, cô ta hành xử quá độc ác, chúng tôi sẽ hủy bỏ toàn bộ tư cách dự thi của cô ta về sau. Mặt khác, tôi cũng đại diện cho tầng lớp lão làng của giới thiết kế đưa ra nghi vấn về nhân phẩm của cô ta.”

Thầy Lưu vừa nói xong thì Quý Thần dẫn theo nhân viên pháp chế của Đế Hào tới: “Đầu tiên là chuyện Mino vào công ty, đây là lừa dối mang tình hình sự, chúng tôi có quyền truy cứu trách nhiệm. Thứ hai, chuyện lần này tạo thành tốn thất tinh thần không thể đo lường, trong một ngày giá cổ phiếu của Đế Hào tụt năm điểm, quy đổi ra thì thiệt hại lên đến mấy chục triệu, Mino cần bồi thường chúng tôi. Xét thấy cô ta không có tài sản cố định nên chúng tôi sẽ đề nghị phía ngân hàng tịch thu nhà và xe...”

Hả?

Lúc đầu Trang Nại Nại chỉ nghĩ là làm Mino mất mặt thôi, không ngờ cô ta lại thảm đến vậy!

Nhà không có, xe cũng không có, vậy sau này Mino phải ở đâu?

Trang Nại Nại bỗng hỏi: “Chắc cô ta sẽ không thành đầu đường xó chợ đấy chứ? Này, chúng ta làm như vậy có độc ác quá không?”

Tư Chính Đình nhéo má cô: “Không ác một chút thì làm sao khiến Lý Ngọc Phượng lòi đuôi?”

Trang Nại Nại nghe vậy thì hai mắt lập tức tỏa sáng: “Anh còn có nước cờ tiếp theo nữa cơ à?”

Tư Chính Đình chỉ nhếch môi, không nói lời nào.

Đúng lúc này Đại Sơn gọi đến báo cáo: “Thưa ngài, chúng tôi đã lấy được DNA của Mino rồi!”

Tư Chính Đình nghe vậy thì khẽ híp mắt lại: “Mau chóng lấy được DNA của Lý Ngọc Phượng, tôi muốn có kết quả trong hai ngày tới!”

“Vâng!”

Tư Chính Đình vừa định đặt điện thoại xuống thì điện thoại lại reo lên lần nữa, là số của thám tử tư.

“Ngài Tư, đã có tung tích của Hổ Tử!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.