Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 39



Trương Thiên Hùng đứng trước mặt và nhìn chằm chằm tôi, trong mắt anh ta hiện lên vẻ mừng rỡ và phấn khích không thể che giấu được.

“An Tố, cô có biết tôi yêu Lộ Lộ bao nhiêu không? Tôi không thể không có cô ấy… vì vậy làm ơn, xin hãy giúp tôi, cứ xem như là thông cảm cho tôi đi..” “Trương Thiên Hùng, người chết không thể sống lại! Tôi giúp anh được gì chứt” “Đúng, người chết không thể sống lại, nhưng tôi biết linh hồn của Lộ Lộ chưa hề biến mất!” Trương Thiên Hùng liếc nhìn một cách trìu mến vào nữ quỷ cạnh anh ta: “Kể từ khi tôi tìm đại sư mở Mắt Âm Dương cho tôi vào năm ngoái, tôi đã nhìn thấy, Lộ Lộ của tôi vân luôn ở bên cạnh tôi!” Nữ quỷ cũng nhìn Trương Thiên Hùng với ánh mắt dịu dàng như nước.

Khi thấy cảnh tượng người quỷ âu yếm này, tôi chỉ cảm thấy tê cả da đầu! “Vậy anh tìm tôi làm gì!” Tôi hét lên với Trương Thiên Hùng.

Trương Thiên Hùng nhìn tôi một cách sâu xa.

“Mặc dù Lộ Lộ vẫn luôn bên cạnh tôi, nhưng tôi là người, cô ấy là quỷ, chúng tôi không thể ôm và cũng không thể thực sự ở bên nhau” Trương Thiên Hùng lộ vẻ đau đớn: “Thế nên tôi đã cố gắng tìm một thân thể thích hợp để chứa đựng linh hồn của Lộ Lộ…

Tôi nghe mà nổi da gà.

Trương Thiên Hùng nói rất rõ, đó là anh ta đang tìm một cô gái để Lý Lộ Lộ nhập vào! “Đáng tiếc… những cô gái mà tôi tìm đều không chịu nổi quỷ khí của Lộ Lộ, chưa được mấy ngày đã chết mất..” Trương Thiên Hùng đau khổ nói.

Tôi chợt hiểu ra vì sao lại có những cái xác nữ này.

Tất cả đều là những cô gái mà Lý Lộ Lộ từng nhập! Trương Thiên Hùng tiền nhiều như nước, anh ta mua lại hết cả nghĩa trang này, vì vậy không ai phát hiện những xác chết vứt ở đây.

Lúc này, Trương Thiên Hùng vẫn tiếp tục lẩm bẩm.

“Cho đến một ngày tôi gặp vị đại nhân đó, ông ấy nói với tôi rằng chỉ có cô gái có bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi mới chịu đựng được Lộ Lội” Nói đến đây, ánh mắt Trương Thiên Hùng lóe lên tia phấn khích: “Ông ấy còn nói cô phù hợp điều kiện này! Do đó, cô An, xin cô hãy thương hại cho tôi và Lộ Lộ mà tác thành cho chúng tôi đi!” Tôi từng thấy trong một số tiểu thuyết linh dị, mặc dù quỷ hồn có thể nhập vào người, nhưng vì đa số cơ thể con người không chịu được quỷ khí nên đều chết vì cạn kiệt dương khí.

Nhưng có vẻ như tôi là một ngoại lệ.

Ngay cả quỷ khí mạnh như của Tiết Xán, tôi còn có thể chịu được, huống chỉ là chút quỷ khí yếu ớt của Lý Lộ Lộ.

Đậu xanh rau mái Xem ra bây giờ tôi không chỉ là thịt Đường Tăng trong mắt yêu ma quỷ quái, mà ngay cả con người cũng không buông tha tôi! Vả lại “vị đại nhân đó” trong lời của Trương Thiên Hùng là ai? “Trương Thiên Hùng, người chết đều do số trời. Nếu anh làm trái ý trời thì sẽ bị trừng phạt!” Tôi nhắc nhở Trương Thiên Hùng.

Trương Thiên Hùng lộ vẻ mặt đau khổ.

“Xin lỗi cô An, nhưng tôi thực sự không thể mất Lộ Lộ… Tôi mong cô hiểu cho..” Hiểu cái rắm! Tôi vừa định mắng, Trương Thiên Hùng đã lấy ra một lá bùa và dán vào lưng tôi! “Bộp” một tiếng! Tôi lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng! Giây kế tiếp, một cơn rét lạnh thấu xương chảy dọc từ đầu xuống toàn thân tôi.

Cái lạnh đó thấm vào ruột gan, tôi lạnh đến mức rùng mình, rồi lại chợt phát hiện tôi không thể khống chế cơ thể của mình.

Có chuyện gì vậy? Tôi hoảng sợ và há miệng muốn nói gì đó.

Nhưng tôi thậm chí không thể mở miệng! Ngay sau đó, tôi bỗng cảm giác được mình chớp mắt.

Cảm giác đó rất kỳ lạ, vốn dĩ không phải tôi muốn chớp mắt nhưng cơ thể cứ hành động như vậy.

Tiếp theo, tôi nghe thấy giọng nói của mình vang lên, nhưng giọng điệu đó vừa dịu dàng vừa xa lạ.

“Thiên Hùng, em về rồi” Tôi thấy trên mặt của Trương Thiên Hùng hiện lên biểu cảm mừng như điên, anh ta nhanh chóng cởi dây thừng trói tay tôi và ôm chặt lấy tôi.

Rõ ràng là tôi muốn chạy, nhưng cơ thể lại không nghe theo.

Tôi nhìn thấy “tôi” giơ tay lên và ôm Trương Thiên Hùng.

Cuối cùng tôi cũng hiểu…

Tôi đã bị nữ quỷ kia nhập vào người! Trương Thiên Hùng vui mừng đến nỗi run rẩy cả người, anh ta ôm tôi rất chặt, cứ như muốn bóp nát tôi vậy.

Ngay sau đó, anh ta ôm mặt tôi và muốn hôn.

Khi thấy gương mặt đang đến gân đó, tim tôi sụp đổi Đây là thân thể của tôi mài Ai cho phép mấy người làm vậy! Có lẽ vì nội tâm tôi quá kịch liệt, tôi đột nhiên cảm giác cơ thể mình hơi cứng đờ.

“Lộ Lộ, em sao vậy?” Trương Thiên Hùng lập tức nhận ra sự bất thường.

Tôi lười phải nghe anh ta nói gì, mà chỉ ngưng tụ toàn bộ tinh thần sức lực để chống lại với nữ quỷ trong cơ thể…

An Tố, mày không thể bị nữ quỷ đó khống chế cơ thể của mày! Đây là cơ thể của chính mày! Nghĩ tới đây, tôi có cảm giác tay tôi đang từ từ di chuyển dưới ý thức của tôi.

Sắc mặt của Trương Thiên Hùng khẽ thay đổi.

Bốp! Chỉ thấy anh ta rút ra thêm một lá bùa và đập mạnh vào lưng tôi! Chẳng mấy chốc, quyền khống chế mà tôi vừa giành lại đã biến mất.

Lần này, ý thức của tôi như bị nhốt vào phòng tối, hoàn toàn bị mắc kẹt.

“Người phụ nữ này ngoan cố hơn anh nghĩ.

Cũng may vị đại nhân đó đã có chuẩn bị trước.” Trương Thiên Hùng sợ hãi nói và vội vàng ôm tôi”.

Tôi cảm nhận được cơ thể mình đang run lẩy bẩy trong vòng tay anh ta.

“Lộ Lộ đừng sợ, anh đã dùng hai lá bùa rồi, cô ta không ra được đâu, chúng ta đi thôi” Tôi cảm thấy “tôi” gật đầu rồi theo Trương Thiên Hùng đi ra khỏi nghĩa trang.

Tôi bị nhốt trong “phòng tối”, trong lòng đầy tuyệt vọng.

Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tôi phải trơ mắt nhìn cơ thể của mình bị người khác chiếm dụng, còn tôi cứ bị nhốt cả đời hay sao? Không! Không thể được! Tôi vắt óc suy nghĩ, rốt cuộc nên làm gì mới có thể giành lại quyền chủ động của cơ thể tôi đây? Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi.

Đúng rồi, máu của tôi! Tiết Xán từng nói, máu của tôi là khắc tinh của tất cả ma quỷ. Vậy nếu cơ thể tôi chảy máu, nữ quỷ này sẽ không thể tiếp tục chiếm đóng cơ thể tôi nữa phải không? Tôi đã đọc qua trong tiểu thuyết linh dị, trong cơ thể con người, máu ở lưỡi là có dương khí mạnh nhất.

Nghĩ vậy, tôi dồn hết tinh thần lực để khống chế miệng của mình.

Mặc dù có hai lá bùa khiến tôi không thể điều khiển cơ thể trong diện tích lớn, nhưng di chuyển lưỡi và răng thì vẫn có thể.

Lúc này, nữ quỷ dùng thân thể của tôi trìu mấn nói: “Thiên Hùng, may là có vị đại nhân đó giúp chúng ta, chúng ta nhất định phải…

át” Nữ quỷ vừa nói được nửa câu, tôi tìm đúng cơ hội căn mạnh xuống! Mùi máu tươi lập tức tràn ngập trong miệng tôi.

Cùng lúc đó, cơ thể tôi run rẩy dữ dội.

Trương Thiên Hùng nhanh chóng nhận ra sự khác thường của “tôi” mà lo lắng hỏi: “Lộ Lộ, em sao vậy?” “Tôi” còn chưa kịp trả lời thì đã hét lên thê thảm.

Tiếng hét đó không phải phát ra từ cổ họng của tôi, mà là giọng của nữ quỷ.

Cơn lạnh lẽo trong người tôi đột nhiên rút đi, tôi nhìn thấy một cái bóng trắng bay ra khỏi cơ thể của tôi.

Là nữ quỷ đó.

Chỉ có điều thân thể của cô ta trong suốt hơn trước rất nhiều.

Tôi vừa giành lại quyên khống chế đã vội đá Trương Thiên Hùng một cú, rồi nhanh chóng chạy về phía nghĩa địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.