Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 710



Trái tim tôi chùng xuống, sau khi ngưng tụ linh lực, tôi nhìn về phía trước.

Nhìn thế trước, tim tôi ớn lạnh.

Hóa ra lại là người phụ nữ đó.

Ma nữ mà tôi đã nhìn thấy trong nhà xác trước đây.

Lần này, cô ấy vẫn ngồi xổm trên mặt đất, điên cuồng vẽ ra thứ gì đó.

Chỉ là lần trước cô ấy dùng thứ gì đó giống như phấn, lần này, cô ấy dùng thứ gì đó giống như một con dao, tạo ra âm thanh cọ xát mạnh với nền đất.

Cô ta làm gì vậy! Tại sao lại đi theo những cái xác này?

Tôi nghĩ tới đây, Hạ Lẫm ở bên cạnh lại bật đèn pin lên.

“Không!” Tôi mơ hồ cảm thấy rằng người phụ nữ sẽ chạy đi ngay khi đèn sáng, vì vậy tôi muốn ngăn lại, nhưng đã quá muộn.

Ánh sáng nhanh chóng sáng lên trong tầng hầm tối, chiếu sáng phía trước, và chắc chắn, chỗ đó đã trở nên trống rỗng.

Chết tiệt.

Lại để ma nữ chạy trốn.

Tôi đang suy nghĩ về thân phận của ma nữ này, thì đột nhiên nghe thấy Hạ Lẫm lên tiếng.

"An Tố, nhìn cái thi thể này."

Tôi lập tức quay đầu lại, nhìn thấy thi thể trong quan tài bên cạnh, sắc mặt hơi đổi.

Lúc này, xung quanh vẫn còn tối đen, nhưng tia sáng của điện thoại di động trong tay Hạ Lẫm lại chiếu vào thi thể trong quan tài, một chuyện kinh ngạc đã xảy ra.

Phần thân và đùi của xác chết này ban đầu được che phủ bởi quần áo, và ban đầu không bị phân hủy, nhưng bây giờ mới bắt đầu phân hủy.

Nhưng lúc này, dưới ánh đèn pin của Hạ Lẫm, tôi nhìn thấy thân dưới vẫn mưng mủ, tuy rằng thân trên chìm trong bóng tối, nhưng lại không thối rữa.

Tôi chợt hiểu ra điều gì, "Thì ra không phải không khí mà là ánh sáng khiến cơ thể phản ứng như bị đốt cháy?"

“Có thể là như vậy.” Hạ Lẫm trầm giọng nói.

Tôi trầm ngâm nhìn cỗ thi thể kia.

Có điều gì có thể gây ra những thay đổi kỳ lạ trên cơ thể những người này?

Còn nữa, ma nữ đó là ai?

Tôi thấy rằng vấn đề này phức tạp hơn nhiều so với tôi nghĩ, có vẻ như nó phải được điều tra kỹ lưỡng.

Mặt khác, Hạ Viễn làm việc cũng khá hiệu quả, nhanh chóng điều tra ra tin tức của 3 người đã chết rồi gửi về biệt thự.

“Người canh gác?” Tôi cầm thông tin mà Hạ Viễn đưa tới trong tay, sửng sốt một chút, không ngờ ba người nhà họ Hạ chết lần này lại có một điểm chung, đó là, thân phận của họ ở Hạ gia. Trong phần nghề nghiệp mà họ làm tất cả những gì viết họ đều là người canh gác "Những người canh gác này là như thế nào?"

“Chị đến Hạ gia quá muôn cho nên cũng không biết về mấy chuyện canh gác này.” Hạ Lẫm nói, “Thị vệ là một bộ phận rất quan trọng của Hạ gia, bọn họ nhiệm vụ của riêng mình. "

“Nhiệm vụ riêng?” Tôi khẽ cau mày “Vì họ được gọi là lính canh nên nhiệm vụ của họ là canh gác cái gì đó, đúng không?”

"Không tệ."

"Vậy thì họ đang canh giữ cái gì?"

Hạ Lẫm nhíu mày, không có trả lời ngay câu hỏi của tôi, nhưng hiển nhiên anh ấy không muốn giấu tôi, mà là đang suy nghĩ nên nói như thế nào thì thích hợp hơn.

"Bọn họ canh giữ những người quái dị được sinh ra ở Hạ gia."

“Những người quái dị?” Tôi sửng sốt.

Từ khi gia nhập Huyền Môn, tôi chưa từng thấy qua loại người quái dị nào, Hạ Lẫm đang ám chỉ những ai?

"Như chị đã biết Hạ gia của chúng ta từ trước đến nay đều bị nguyền rủa, cho nên nói mấy đứa trẻ sinh ra ở Hạ gia sẽ rất kỳ quái. Lấy ví dụ đơn giản, theo em biết, một trong số những đứa trẻ được sinh ra có ba đầu. "

Tôi cảm thấy ớn lạnh, "Đây cũng là bởi vì lời nguyền?"

"Đúng vậy. Dù sao cũng đã trăm năm. Mặc dù Hạ gia chúng ta ngăn cản Tu luyện, cũng khó có thể tránh khỏi lời nguyền này lâu như vậy. Vì vậy, chúng ta sẽ luôn có một số hình phạt kỳ lạ, và sự ra đời của những đứa trẻ quái dị này là một trong số đó. "

"Em vừa nói việc canh giữ đó, là canh giữ những đứa trẻ này?"

"Đúng vậy, khi những đứa trẻ đó được sinh ra, chúng sẽ bị nhốt vào một nơi khác, nơi chúng được chăm sóc bởi một số bộ phận của nhà họ Hạ và những người chăm sóc những đứa trẻ này được gọi là lính canh."

Tôi nghe xong có chút khó chịu, "Nhưng là những đứa trẻ dị dạng, cũng không có làm gì sai. Sao lại muốn nhốt bọn chúng, có quá đáng không?"

“Hạ gia không nhốt bọn họ bởi vì bọn họ úai dị...” Hạ Lẫm nói thầm, “An Tố, chị nên biết những đứa trẻ sinh ra bị dị dạng nhưng chúng thật được sinh ra ở Huyền Môn đều được coi trọng. Bởi vì chúng có tài, và ngay cả mấy đứa con của bọn họ cũng không cần sư phụ dạy cho Huyền Thuật. "

Tôi sửng sốt, chợt nhớ đến người ‘Miêu giống quái vật mà tôi đã thấy ở Vân Nam trước đây. Cô ấy sinh ra cũng dị dạng, nhưng được người dân địa phương coi như một nữ thần. Cô ấy được nuôi dưỡng như một vị Phật sống từ khi còn nhỏ. một đứa trẻ, và tài năng tu luyện của cô ấy, cũng rất cao, nhưng số phận cuối cùng rất khỏi cực.

“Vậy em sợ bọn chúng sẽ Tu luyện Huyền Thuật?” Ta rốt cuộc hiểu được hiện tại.

Người nhà họ Hạ nhốt họ không phải vì chán ghét ngoại hình xấu xí của họ, mà là vì sợ tài năng tu luyện Huyền Thuật phi thường của họ, sự tồn tại của họ chính là trở ngại lớn nhất khiến Hạ Gia.

"Đúng vậy. Ở Hạ gia, những chuyện này em cũng không biết nhiều lắm, dù sao cũng là chuyện của con cháu nhà họ."

Hạ Lẫm nói một cách hoa mỹ, nhưng tôi vẫn hiểu được, nói một cách dễ hiểu, đây là một mặt khác của Hạ gia, một bí mật cần phải giấu trong bóng tối.

Những đứa trẻ đó, chúng không làm gì sai, nhưng đã bị giam cầm từ khi chúng còn nhỏ, và có người canh giữ chúng.

Đôi mắt tôi bất giác tối sầm lại.

Tôi chợt nghĩ rằng trước đây Hạ Lẫm và mẹ đã rất cố gắng, họ không muốn tôi trở lại Hạ gia, họ chỉ muốn tôi không bị giam cầm như vậy.

Nhưng dù sao chuyện này cũng có liên quan đến vận mệnh của toàn bộ Hạ gia, để bảo vệ phần lớn mọi người, chuyện như vậy là điều khó tránh khỏi.

Tôi thở dài, thầm nghĩ chuyện này cũng vô ích, ưu tiên hàng đầu vẫn nên giải quyết vấn đề của ma nữ.

“Chúng ta đi xem một chút.” Tôi nói, “Nơi giam cầm những đứa trẻ kỳ lạ này”.

Hạ Lẫm nhíu mày, "Có chắc không? Em chưa tới nơi đó. Nhất định không phải nơi tốt."

"Hãy nhìn xem. Bây giờ những người chết đều là những người bảo vệ. Nếu không có tai nạn xảy ra, hẳn là ma nữ mà chị nhìn thấy trong nhà xác và tầng hầm đã giết họ, và ma nữ đó cũng phải có quan hệ với bọn trẻ quái dị nhà họ Hạ"

Hạ Lẫm đồng ý với ta gật đầu, "Được, vậy chúng ta đi chuẩn bị 1 chút."

Hạ Lẫm làm rất hiệu quả, ngày hôm sau, chúng tôi lên đường đến trại giam trẻ em bí ẩn này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.