Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 719



Người đàn ông bước vào cửa lúc này mặc một bộ vest đen, đường cắt ngắn gọn nhưng tinh tế, tôn lên dáng người mảnh khảnh của anh ấy. Khuôn mặt thanh tú như được đắp nặn lên, đặc biệt là đôi mắt đen láy sáng như những ngôi sao.

Thật là một người đàn ông đẹp trai, khi anh ấy trong đám đông, anh ấy đã thu hút ánh mắt của mọi người.

Một người đàn ông đẹp trai như vậy, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm lạnh lùng, bên cạnh anh ấy là một người phụ nữ nở nụ cười, mặc váy đỏ và đi giày cao gót, trang điểm đậm.

Người phụ nữ có chiếc cằm nhọn, khuôn mặt thanh tú cao ngạo, như muốn phô trương với thiên hạ, tự tin nắm lấy cánh tay của người đàn ông bên cạnh.

Nhìn thấy người đàn ông này và người phụ nữ bên cạnh, tôi chợt thấy tim mình như bị một thứ gì đó chèn ép.

Đó là Tiết Xán.

Và người phụ nữ bên cạnh anh ấy, tôi cũng cảm thấy hơi quen thuộc, có vẻ là một nữ minh tinh nổi tiếng hiện nay. Mặc dù tôi không quan tâm đến tin tức trong giới giải trí này, nhưng tôi đã nhìn thấy nó trên xe buýt và trên các bảng quảng cáo trên đường phố. Vô số áp phích và quảng cáo của cô ấy.

Nhìn thấy Tiết Xán lúc này vào cửa, Ninh Trác không nói gì mà nhìn tôi, dường như muốn quan sát sắc mặt tôi khi thay đổi.

Hạ Lẫm khẽ nhíu mày, "Tiết Xán sao vậy? Có phải thật giống như trên báo viết, chung quanh có nhiều nữ nhân không?"

Mặt tôi hơi tái, và tôi không nói,

Tiết Xán và nữ nhân này, nếu tôi nhớ không lầm thì tên là Lục Dao, hai người họ rõ ràng cũng đến bữa tiệc khiêu vũ này, vừa vào cửa đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Hai người bọn họ dường như không để ý đến ánh mắt của người bên cạnh, thậm chí Tiết Xán cũng không nhìn thấy tôi trong góc, chỉ cùng Lục Dao đi tới giữa phòng khiêu vũ, chậm rãi nhảy múa.

Tôi chưa bao giờ thấy Tiết Xán khiêu vũ, nhưng phải nói Tiết Xán làm gì cũng xuất sắc, tôi thấy anh ấy chậm rãi khiêu vũ, theo tiếng nhạc đường phố, thân hình mảnh khảnh áp sát Lục Dao, ôm eo cô ấy

Mà Lục Dao cũng đang từ từ khiêu vũ theo điệu nhạc, hết lần này tới lần khác cọ xát vào Tiết Xán bằng chính thân thể của mình, đầy ẩn ý khơi gợi.

Cảnh tượng này, như một cái gai, lần lượt đâm vào tim tôi.

Tôi đột nhiên cảm thấy hơi khó thở, đột ngột đứng lên.

“An Tố, em sao vậy?” Ninh Trác ở bên vội vàng nói, tuy rằng giọng điệu lãnh đạm, nhưng tôi có thể thấy được ánh mắt của anh ấy có chút quan tâm.

“Em nghĩ ở đây hơi ngột ngạt, em muốn ra ngoài hít thở một chút.” Tôi xoay người định đi, nhưng lúc này, Ninh Trác đột nhiên nắm lấy tay tôi.

Khoảnh khắc Ninh Trác chạm vào tôi, tôi theo bản năng muốn tránh khỏi.

Mặc dù chúng tôi đã sống chung dưới một mái nhà trong một năm qua, nhưng trên thực tế, chúng tôi không tiếp xúc nhiều.

Sự đụng chạm của anh ấy vào lúc này khiến tôi muốn thoát ra.

Nhưng lần này, Ninh Trác đã gạt đi sự ghẻ lạnh ngày thường của tôi, thay vào đó, anh ấy cố chấp nắm lấy tay tôi khiến tôi không thể thoát ra được.

“Ninh Trác, anh làm hì vậy?” Tôi quay đầu nhìn anh ấy, cau mày hỏi.

Lúc này, Ninh Trác dùng một đôi mắt đờ đẫn nhìn tôi, dưới mắt dường như có thứ gì đó trào dâng, "An Tố, em nên đối mặt đi."

Tôi run rẩy.

Tôi không thể đối mặt với nó, vì vậy tôi sẽ bỏ chạy.

“Vậy thì sao?” Tôi cũng không muốn phủ nhận, cắn môi, “Em chỉ là không muốn đối mặt.”

“An Tố, quyết tâm của em chẳng lẽ chỉ có chút đó thôi sao?” Ninh Trác lại lên tiếng, giọng điệu có chút lạnh lùng, “Lúc đầu em đã nói kiên quyết rằng em sẽ rời bỏ anh ấy để bảo vệ anh ấy, nhưng bây giờ em đã thấy anh ấy và người phụ nữ khác, em không thể chịu đựng được? "

Cơ thể tôi run lên, và khuôn mặt tôi trở nên hoàn toàn tái nhợt.

Năm qua, Ninh Trác từ lâu đã biết nguyên nhân vì sao tôi rời bỏ Tiết Xán, cho nên mới nói ra chuyện này.

Tất nhiên, vì tôi đã hạ quyết tâm rời khỏi Tiết Xán, cho dù anh ấy có trở thành như thế nào đi nữa, tôi cũng nên thẳng thắn đối mặt với anh ấy.

Nhưng khi thực sự nhìn thấy anh ấy đi cùng những người phụ nữ khác, tôi vẫn không thể chấp nhận được.

“Vậy thì anh nghĩ em nên làm gì?” Tôi cúi đầu, run giọng hỏi.

“Em nên trực tiếp đối mặt, như vậy hai người thật sự có thể bước ra khỏi quá khứ.” Ninh Trác nói xong đột nhiên đứng lên, cầm lấy tay của tôi thật chặt.

Không ngờ Ninh Trác lại đột nhiên kéo tôi như vậy, bước chân cũng không vững nên lảo đảo tiến lên vài bước, ngã vào trong vòng tay của Ninh Trác.

Vòng tay của Ninh Trác rất lạnh, giống như Tiết Xán, nhưng lại cho tôi cảm giác hoàn toàn khác, tôi hoảng sợ muốn tránh khỏi vòng tay ấy, nhưng tay Ninh Trácđã ôm lấy eo tôi, khiến tôi không thể nhúc nhích được.

“Ninh Trác.” Tôi cau mày nhìn anh ấy, “Anh làm gì vậy?

“An Tố.” Ninh Trác hạ thấp mắt nhìn tôi, vẻ mặt khó lường nói: “Cùng anh khiêu vũ.”

Không ngờ Ninh Trác lại đột nhiên nói một câu như vậy, cả người tôi sững sờ, lúc này mới nhanh chóng ôm lấy anh ấy xoay người bước vào sàn nhảy.

Dù gì thì hôm nay tôi cũng đang tham dự một buổi tiệc khiêu vu, nên mặc dù mục đích tôi đến buổi tiệc này không đơn giản, nhưng dù sao thì tôi cũng đã ăn mặc rất đẹp rồi.

Tôi đang mặc một chiếc váy màu vàng hồng, phần lưng váy được khoét nhẹ, để lộ tấm lưng thon và duyên dáng của tôi.

Mà Ninh Trác cũng mặc 1 bộ vest. Giống với Tiết Xán, anh ấy là một người lớn lên vô cùng ưa nhìn, bộ vest và áo sơ mi đơn giản trên người sẽ thể hiện khí chất quyến rũ và gợi cảm.

Lông mày và đôi mắt của Ninh Trác cũng đẹp như ngọc chạm khắc, đặc biệt là một đôi mắt long lanh, khi anh ấy nhìn tôi, dường như tôi là người duy nhất có ở trên thế giới này.

Tôi không dám đối diện với ánh mắt của Ninh Trác, vì vậy tôi khẽ mở mắt, cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của anh ấy, "Ninh Trác, em không muốn nhảy. Anh biết em không thích nhảy chút nào."

Ninh Trác có vẻ hiền lành nhưng sức mạnh của đôi tay thì rõ ràng rất mạnh, linh lực của tôi vẫn chưa thể so sánh với anh ấy, cho nên tôi vẫn không thể nhúc nhích được chút nào.

“Điệu nhảy này rất đơn giản.” Ninh Trác không để ý đến lời từ chối của tôi, mà nói nhỏ vào tai tôi, “Anh và em cùng khiêu vũ”

Ninh Trác cũng như Tiết Xán, đều là những người cực kỳ thông minh, loại vũ điệu này trong nháy mắt có thể dễ dàng học được.

Vì vậy, anh ấy ôm tôi vào lúc này, nhảy vũ điệu này nhẹ nhàng và bình dị.

Chẳng mấy chốc, anh ấy đưa tôi đến trung tâm sàn nhảy, chúng tôi lập tức đi ngang qua Tiết Xán và Lục Dao đang nhảy ở trung tâm.

Tôi không thể kìm được, và nhìn sang một bên.

Tôi thấy Tiết Xán đang nhìn về phía trước, không khỏi nheo mắt, giống như không thèm để ý đến tôi và Ninh Trác ở bên cạnh.

Còn Lục Dao bên cạnh tò mò nhìn chúng tôi, chớp chớp mắt, cười nói: "Tiết Xán, bên cạnh có một đôi nam một nữ, cô gái kia thật xinh đẹp."

Lục Dao không lớn tiếng, nhưng tôi vẫn nghe rõ.

Nghe được lời của Lục Dao nói, Tiết Xán khẽ quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng rơi vào người tôi, trong phút chốc, tôi chỉ cảm thấy máu trong người như đông cứng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.