Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 787: Vì bất đắc dĩ mới phải làm như vậy



Tiết Xán đem quỷ khí sắc bén trên thân bành trướng ra, tất cả đám cương thi dường như bị rút đi sức lực, hành động trở nên chậm chạp, Tiết Xán vọt về phía trước, tay đưa ra bóp chặt cổ của nữ quỷ, nữ quỷ đau khổ giãy dụa: “Thả ta ra? Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi muốn làm gì?”

Tiết Xán bày ra bộ mặt ghét bỏ nhìn nữ quỷ kia: “Nếu không phải bởi vì các ngươi còn có chút tác dụng, hà cớ gì để các ngươi ngay trước mắt ta tự tung tự tác, hiện tại các người đều đã vô dụng, giờ là lúc để ta tính sổ.”

Nói liền một cước giẫm vào tay trái của của nữ quỷ, khí đen nồng đậm phát tán ra, toàn bộ cánh tay trái của nữ quỷ đều biến mất.

“Vừa rồi là ngươi dùng cái tay này làm tổn thương nương tử của ta?” Tiết Xán cười lạnh, trên mặt không có chút nào biểu lộ khoan nhượng.

Tiết Xán gần như là đang tra tấn nữ quỷ kia, lúc này tôi mới hiểu được, từ lúc bắt đầu bước vào cái bệnh viện này, Tiết Xán liền đã ngụy trang, đã lên một kế hoạch.

Ninh Trác nói đúng, căn bản không có đồ vật nào lại có thể qua mắt được tôi và Ninh Trác mà tự nhiên biến mất, chính là do Tiết Xán giúp nữ quỷ kia ẩn giấu hành tung, cả việc hắn trên thân biến thành bộ dáng suy yếu, tất cả đều là ngụy trang, mục đích để bức tôi nói ra chân tướng sự việc hai năm trước.

Cái lão quỷ này từ khi nào lại có tâm cơ thâm hiểm như vậy? Trước đây vẫn luôn là một mực đi thẳng về thẳng đánh trực diện, căn bản là khinh thường việc dùng kế sách đi.

“Đám các ngươi đúng là không có mắt dám đụng vào nương tử ta, hôm nay ta liền để toàn bộ các ngươi hồn phi phách tán.” Nghe được Tiết Xán nói lời này, nhìn hắn bày ra tư thế đại khai sát giới, tôi tranh thủ thời gian đứng ra trước mặt hắn.

Tiết Xán nhìn tôi, đem quỷ khí vừa ngưng tụ tản đi, cưng chiều nói: “Sao vậy? Nàng muốn đích thân ra tay?”

Trong lòng tôi vẫn còn cơn giận Tiết Xán chưa xuôi, nhưng tôi vẫn nhẫn nhịn một điểm, bày ra bộ mặt ôn hòa nhã nhặn nói: “Tôi không muốn đuổi tận giết tuyệt, bọn họ đều là chết oan, trực tiếp siêu độ để bọn họ đầu thai sẽ tốt hơn.”

“Nàng để tâm đám cương thi này như vậy sao?”

Tên gia hỏa này, không phải lại vì cái này mà ăn dấm chua chứ?

Tôi trợn mắt nhìn hắn, về sau đi thẳng đến chỗ Ninh Trác dùng tay kiểm tra tình trạng hắn, sau đó đem quỷ khí truyền vào trên người hắn đến khi ổn định một chút, rồi mở miệng: “Ninh Trác, giúp tôi đi siêu độ những người này.”

Ninh Trác từ dưới đất đứng lên nhìn tôi thật lâu, dường như muốn nói điều gì, nhưng rốt cuộc vẫn là không nói, chỉ là thả lỏng thân thể rồi gật gật đầu: “Không có vấn đề gì, anh giúp em.”

Sau đó liền hạ pháp quyết, một vầng sáng nhàn nhạt từ trên người anh ta tỏa ra, rất nhanh gian phòng bên trong liền tràn ngập ánh sáng trắng, những cương thi kia căn bản đã không còn năng lực hành động, linh hồn của bọn họ từ trong những cỗ thi thể mục nát giải thoát ra ngoài.

Toàn bộ bệnh viện là một khối tương đối lớn, nên chỉ một mình Ninh Trác siêu độ e là hơi quá sức, tôi lo lắng cho thân thể của anh ta nên liền tiến lên định hỗ trợ.

Chuẩn bị sắp bắt đầu, vừa bấm một cái pháp quyết liền bị Tiết Xán mười phần thô bạo kéo về bên cạnh, bá đạo đem tôi ôm vào trong ngực, cứng rắn nói: “Việc đó để ta làm, nàng nghỉ ngơi đi.”

Nói xong Tiết Xán bắt tay vào làm luôn, hơn nữa còn là quá ra sức, tôi ở bên cạnh nhàn rỗi vô sự, vậy mà cảm thấy Tiết Xán như đang tận lực siêu độ, mơ hồ còn có cảm giác như đang cùng Ninh Trác âm thầm so cao thấp.

Tôi chỉ biết bất lực đỡ trán, biết không xen vào việc của hai người họ được liền cúi xuống mặt đất, đem công thức thành phần nhặt lên, có thứ này, việc virus khuếch tán trong sân bay có thể bị khống chế lại.

Sau khi siêu độ xong gần hết, hiện tại hết thảy chỉ lại tên đầu sỏ là nữ quỷ kia, Tiết Xán một lần nữa lại xách nàng lên, vừa rồi trải qua một trận tra tấn, hồn phách của nữ quỷ này đã không còn được nguyên vẹn mà đang tán loạn, chỉ một chút động thủ chắc chắn liền bị hồn phi phách tán.

“Những người khác có thể, chỉ có ngươi không được.”

“Không, van cầu đại nhân bỏ qua cho ta, ta thật chỉ là không cam lòng mà sinh ra oán hận chúng ta đã bị lãng quên, ngài không hiểu chúng tôi giống như chưa từng chân chính được xem như một con người.” Nữ quỷ hiển nhiên biết không còn đường sống, nàng dùng hai tay bắt lấy Tiết Xán cầu khẩn: “Tôi thật sự không cam lòng..”

“Đã không cam lòng, vậy để ngươi ở lại đây, đợi đến khi hồn phách của ngươi tự tản đi.” Tiết Xán cười lạnh một tiếng, một tay hất nữ quỷ kia ra.

Tất cả cương thi kia đều đã bị siêu độ xong, chỉ còn lại nữ quỷ này, nghĩ đến nàng ta cũng chỉ là một kẻ đáng thương, tôi đi thẳng đến trước mặt nữ quỷ siêu độ cho nàng.

Tiết Xán trông thấy động tác của tôi, hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không tiến đến ngăn cản.

“Tạ ơn.” Nữ quỷ nói lời cuối cùng, trên mặt oán hận rốt cuộc cũng chậm rãi tan đi, biến thành nguyên bản thần sắc chất phác.

Chuyện nơi này đã xử lý xong, chúng tôi cũng không cần thiết ở lại đây, liền ba người tôi, Ninh Trác, và Tiết Xán cùng rời khỏi.

“Ngươi ngồi phía trước.” Tiết Xán lạnh lùng đối với Ninh Trác sai khiến một câu. Tôi mở cửa xe kế bên tài xế muốn đi vào kết quả bị Tiết Xán thô bạo kéo lại, “Nàng chớ ép ta phải động thủ với Ninh Trác.”

Ý đồ của anh đã rất rõ ràng, tôi cũng biết anh chuyện gì cũng có thể dám làm, vậy là chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi cùng một chỗ ở hàng ghế phía sau cùng anh.

Xe là Tiết Xán điều tới, không biết có phải tôi bị ảo giác hay không, luôn cảm thấy ghế sau này không gian đặc biệt nhỏ hẹp.

Ngồi xuống về sau, Tiết Xán tùy ý đặt tay lên trên đùi tôi. Tôi không được tự nhiên đem mình xê dịch về hướng cửa sổ xe, tránh khỏi cử chỉ thân mật này của anh.

Tiết Xán đại khái là mất kiên trì? Anh cực kỳ cường ngạnh đem thân thể của tôi bất động lại: “An Tố, nàng đến cùng không được tự nhiên cái gì.”

Tôi nhìn cửa sổ, không nhìn người, không nói lời nào.

Lão quỷ kia khẳng định tức nổ con mắt, đáng đời, tôi hiện tại vẫn còn đang kìm nén cơn giận trong lòng đây, nếu không phải bởi vì thực lực cách nhau quá xa, lão ý dám làm những kia với ta, ta đã đem lão đánh cho răng rơi đầy ra đất, dám lừa gạt tôi.

Tên quỷ này nhất định không biết lúc hắn liền muốn bị hồn phi phách tán tôi đã thương tâm đến cỡ nào, vậy mà còn dám làm vậy với tôi. Càng nghĩ càng giận, tôi há mồm cắn vào tay Tiết Xán.

Dùng hết sức có thể, trong miệng đã nhanh chóng lan ra mùi máu tươi..

Tiết Xán không có tránh thoát, thậm chí còn cưng chiều vươn cánh tay kia sờ sờ đầu của tôi, rồi đột nhiên thấp giọng biện minh cho hành động của mình: “Ta không phải là bị nàng ép cho đến mức phải làm vậy sao? Nếu ta không dùng cách đó, nàng làm sao có thể nói thật lòng cho ta biết? An Tố, ta sẽ không bao giờ buông tay, nàng chính là của ta, chỉ của một mình ta mà thôi.”

Nhìn xem Tiết Xán khuôn mặt một mực cố chấp, dường như không mảy may cảm giác được tôi cắn đau đớn bao nhiêu, tôi tự nhiên lại có chút không biết đối mặt với anh thế nào.

Bây giờ có giả vờ lạnh nhạt đến đâu hẳn cũng không có ý nghĩa, vừa rồi trong bệnh viện tôi đã tự khai ra tất cả như vậy rồi, hiện tại có nói thêm gì cũng đều là giảo biện, tôi chỉ biết hậm hực nhả miệng ra, lần nữa quay đầu đi chỗ khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.