Hẹn Ước Mười Năm

Chương 30



Sau khi mượn thông tin danh tính của Trịnh Tự, Giang Thu Thu chính thức đầu tư vào cửa hàng của dì Trần.

Dì Trần cũng rất nhanh nhẹn và dứt khoát, chẳng mấy chốc đã thương lượng xong chuyện lấy lại cửa hàng với chủ tiệm kế bên. Sau đó, dì ấy vừa chuẩn bị sửa sang lại cửa hàng, vừa bắt tay vào việc tuyển thêm nhân viên mới, giảm lịch làm việc của Giang Thu Thu xuống một nửa.

Như vậy, cuối cùng Giang Thu Thu đã có khoảng thời gian rảnh rỗi nhất kể từ khi xuyên không cho đến nay, cả người nhẹ nhõm hẳn ra. 

Bên cạnh đó, khóa học trang điểm và chăm sóc da của CLB Hers cũng chính thức khai giảng trước sự mong đợi của hàng trăm thành viên mới. 

Là giáo viên đứng lớp, Giang Thu Thu cố tình đến gặp Tô San để lấy dữ liệu bảng câu hỏi khảo sát mà CLB đã làm trước đó trong trường, kết hợp với kinh nghiệm thực tế của mình, cũng như một số vấn đề được thắc mắc nhiều nhất trên mạng Internet đời sau. Cô đã thiết kế một nội dung khóa học tương đối phổ thông.

Do khóa học mà cô thiết kế hoàn toàn dựa trên nhu cầu cấp thiết nhất của nữ sinh hiện nay, đánh trúng điểm mù của các bạn học, hơn nữa cô giảng bài rất cặn kẽ và dễ hiểu, luôn giải thích và đưa ra ví dụ thực tế cho mọi người, vì vậy buổi học đầu tiên đã diễn ra thành công tốt đẹp. Vừa mới tan học chưa được bao lâu, đã có một số thành viên hỏi thăm về lịch học tiếp theo trên nhóm chat. Khi nhìn thấy cuộc thảo luận sôi nổi trên nhóm thành viên, những thành viên khác lười biếng hoặc bận việc không đến được nhất thời cảm thấy quẫn trí, rối rít tỏ ý nhất định phải tham gia buổi học tiếp theo.

Dựa vào phản hồi trên nhóm chat, Hà Chỉ Đinh đã thống kê sơ bộ, phát hiện mức độ mong muốn tham gia khóa học của các thành viên cao hơn trước đây. Đó là hiện tượng rất hiếm thấy trong các hoạt động của đoàn hội.

Thông thường, hoạt động đầu tiên của đoàn hội là thời điểm có lượng thành viên tham gia cao nhất, bởi vì khi đó tân sinh viên vẫn còn trong giai đoạn tò mò về các hoạt động trường. Dần dà theo thời gian nhập học, cảm giác mới mẻ của mọi người giảm đi, đủ loại hoạt động trong trường ùn ùn kéo tới dần phân tán sự chú ý của mọi người. Sức hút của các hoạt động đoàn hội cũng giảm đi đáng kể.

Ngoài ra còn có một nguyên nhân khác, đó là các hoạt động mà đoàn hội tổ chức không thú vị như những gì đề cập trong quảng cáo. Sau khi tham gia hoạt động đoàn hội một lần, nhiều thành viên thường nhanh chóng mất đi hứng thú với đoàn hội.

Còn đối với CLB Hers, sau hoạt động đầu tiên, các thành viên mong muốn tham gia lại càng hăng hái hơn.

Không những vậy, có một số thành viên sau khi tham gia khóa học đã chủ động quảng cáo giúp CLB. Khoảng thời gian sau đó vẫn có nhiều nữ sinh tiếp tục đăng ký vào CLB. 

Sự thành công của khóa học là điều có thể thấy rõ rệt.

Mặt khác, theo kế hoạch đã thương lượng ổn thỏa với CLB Hers, CLB Hải Nghệ của Đại học Văn Hải đã thu xếp một số người điều phối đoàn hội có nền tảng đến học tập, mở ra cuộc ngoại giao hòa bình đầu tiên, rất có ý nghĩa của khoa Nghệ thuật giữa Đại học Văn Hải và Đại học Châu Xuyên.

Hôm đó sau khi kết thúc buổi học trang điểm đầu tiên, Giang Thu Thu vẫn chưa thể đi về. Cô bị một nhóm nữ sinh vây quanh xin số điện thoại và QQ. Các bạn học chuyện trò rôm rả, trong đó có một số bạn cảm khái. 

“Thu Thu, cậu có thật là sinh viên năm nhất giống tụi mình không vậy? Cậu biết nhiều thứ quá!” 

“Giảng bài cũng hay nữa.”

“Chuẩn đét. Hôm nay tham gia lớp học, cuối cùng mình đã biết tại sao trước đây mình luôn trang điểm mà vẫn xấu.”

“Thu Thu, buổi học tiếp theo cậu cũng đứng lớp đúng không? Mình nôn lắm đó.”

“Cụ thể phải xem thời khóa biểu mà CLB gửi cho mọi người nhé.” Giang Thu Thu kiên nhẫn giải đáp thắc mắc cho từng người một, “Ngoài ra, khóa học chỉ là lý thuyết, trang điểm rất chú trọng đến kỹ năng quen tay thạo việc. Thường ngày mọi người cũng nên tập luyện nhiều hơn nhé.” 

“OK OK.” Các bạn học ngoan ngoãn đáp lại.

Có người lại hỏi: “Thu Thu, bạn có thể chép giáo trình lúc nãy cho tụi mình không? Mình muốn mang về ôn lại.”

“Việc này không được…” Nhân viên CLB bên cạnh vội vàng định ngăn cản, nhưng còn chưa nói xong đã bị Giang Thu Thu dùng ánh mắt ngăn lại.

Giang Thu Thu trả lời bạn học: “Không thành vấn đề. Lát nữa mình sẽ đăng giáo trình lên nhóm thành viên, mọi người có thể tự tải về.”

Nhân viên hơi lo lắng, nói nhỏ với Giang Thu Thu: “Thu Thu, nếu phát giáo trình cho họ sẽ rất dễ bị lộ ra ngoài. Liệu điều này có ảnh hưởng đến hoạt động thành viên sau này của chúng ta không?…”

“Không sao.” Giang Thu Thu đáp: “Vẫn có sự khác biệt rất lớn giữa giáo trình và buổi học chính thức. Chỉ cần chúng ta duy trì tiêu chuẩn của khóa học thì sẽ không có ảnh hưởng gì nhiều. Hơn nữa…”

Cô mỉm cười, “Tôn chỉ của CLB chúng ta là nâng cao năng lực tổng hợp của nữ sinh, không chỉ cho thành viên chúng ta, mà còn cho nữ sinh cả trường.” 

Nhân viên đó hơi mơ hồ, nhưng hiện giờ Giang Thu Thu rất có tiếng nói trong CLB. Nếu cô ấy đã nói như vậy, dĩ nhiên nhân viên sẽ không phản bác nữa.

Tuy nhiên, câu nói của nhân viên đã nhắc nhở Giang Thu Thu một chuyện. Một khi phát giáo trình cho sinh viên sẽ không tránh khỏi việc bị lộ ra ngoài. Nếu đã như vậy, chẳng thà mình nắm giữ quyền chủ động. 

Giang Thu Thu vừa âm thầm suy nghĩ về chuyện này, vừa ứng phó với các câu hỏi nhiều vô kể của bạn học. Câu hỏi của các bạn học từ khóa học đã dần trở thành buôn chuyện.

“Ôi trời, bạn trai của mình đáng ghét quá đi, lúc nào cũng bảo mình đừng trang điểm nữa.”

“Thu Thu, bạn trai của cậu có quản thúc cậu giống vậy không?” 

“Mình chưa có bạn trai.” Trong đầu Giang Thu Thu chợt lóe lên người bạn trai cũ trước khi xuyên không, cười nói: “Nhưng khi mình có bạn trai, anh ta cũng không dám quản thúc mình.” 

“Woa, bạn làm thế nào vậy?” Nữ sinh đó ngưỡng mộ hỏi.

“Rất đơn giản, ràng buộc từ hai phía. Nếu anh ta không cho mình làm chuyện mình thích, mình sẽ yêu cầu anh ta cũng không được làm chuyện anh ta thích. Chẳng hạn như thường ngày anh ta thích chơi game, mình sẽ yêu cầu anh ta không được chơi game. Nếu anh ta thích chơi bóng rổ, mình sẽ yêu cầu anh ta không được chơi bóng rổ… Nếu anh ta có thể làm được, vậy thì yêu cầu người ta thôi.”

“Nhưng mà… Nhưng mà lỡ như anh ấy không đồng ý thì sao?” 

“Vậy còn cần tên bạn trai đó làm gì?” Dường như Giang Thu Thu không hiểu, hỏi ngược lại: “Tình cảm chỉ muốn một bên thỏa thiệp thì cần gì phải lưu luyến?”

Nữ sinh đặt câu hỏi bừng tỉnh khi nghe thấy vậy, “Quá chuẩn. Lần sau nếu anh ấy lại nhắc đến chuyện này với mình, mình sẽ chống trừng phạt anh ấy!”

Đang nói chuyện, có người lại hỏi với vẻ ngưỡng mộ: “Thu Thu, bình thường chắc có nhiều người theo đuổi cậu lắm nhỉ?”

“À… Cũng tàm tạm.” Giang Thu Thu không quá hứng thú với chủ đề này, trả lời tương đối qua loa. 

“Sao có thể vậy chứ!” Hiển nhiên người nọ không tin, “Cậu rất xinh mà!”

“Thật sự chỉ tàm tạm thôi!” Giang Thu Thu cũng lộ vẻ thất vọng, tặc lưỡi nói: “Nam sinh bây giờ đúng là tệ bạc. Lúc nào cũng có người lén tìm bạn cùng phòng để xin số điện thoại của mình, xong rồi lại không dám gọi điện thoại cho mình, tức chết đi được!”

“Phụt ——”

Có một bạn thường ăn dầm nằm dề trên diễn đàn tiếp chuyện, “Có phải là vì cậu quá hung dữ nên dọa bọn họ sợ không?”

“Ha ha ha đúng rồi, trên diễn đàn có người nói cậu chửi vào mặt đàn anh của hội sinh viên, làm người ta sợ chạy mất dép.”

Giang Thu Thu xỉa xói: “Nói bậy, mình chưa bao giờ chửi anh ta cả. Rõ ràng mình chỉ nói lý lẽ với người ta, bản thân anh ta đuối lý lại còn quay sang trách mình.” 

Có người ở đó thì thầm: “Thật ra… Con gái vốn không nên mạnh mẽ. Có nhiều người không thích như vậy…”

Giang Thu Thu: “…” Lại nữa rồi.

Cô không hiểu bèn hỏi ngược lại: “Mình cũng không thích người khác nói vớ vẩn, chỉ trỏ mình. Tại sao người ta không tự kiểm điểm bản thân đi?”

“Mong muốn người ta thích mình là chuyện bình thường. Nhưng mình vẫn nói lại câu kia, tình yêu phải xuất phát từ hai phía. Nếu người ta muốn yêu cầu mình làm chuyện gì, họ cũng phải chấp nhận yêu cầu của mình. Và yêu cầu của mình là đừng yêu cầu sự hài hòa tào lao với mình…” Giang Thu Thu cười tít mắt, nói: “Dù gì chúng ta là nước xã hội chủ nghĩa, không phải nên chú trọng đến bình đẳng, tự do sao?”

Nữ sinh đó bị Giang Thu Thu làm cho choáng váng, nhất thời không kịp phản ứng, chỉ ngây người thốt lên “Hả”.

Có người tò mò hỏi: “Sự hài hòa tào lao nghĩa là gì?”

“Tào lao mía lao đó.” Giang Thu Thu dửng dưng đáp: “Người văn minh tự động hài hòa văng tục.”

Mọi người xung quanh: “…”

Một lúc sau, cuối cùng nữ sinh trước đó đã có phản ứng. Cô ấy vô thức cảm thấy những gì Giang Thu Thu nói đều không sai, nhưng vẫn khẽ nói: “Nhưng thực tế là như vậy đó. Rất nhiều người không thích nữ sinh quá… hung dữ đâu…”

Bên cạnh còn có người phụ họa, “Đúng là vậy. Bằng không Thu Thu xinh như vậy cũng chưa đến mức không ai dám theo đuổi…”

Giang Thu Thu: “…” Nếu người lên tiếng không phải là bạn gái dễ thương, cô sẽ đấm cho một trận. 

Cô nghiêm mặt nói: “Vậy mình chỉ có thể nói cho bạn biết rằng, đối với nam sinh thường yêu cầu nữ sinh như vậy, bản thân họ cũng chẳng ra gì đâu. Được những người đó thích cũng chẳng đáng để vui mừng.”

“Đúng vậy.” Hầu hết mọi người ở đây vẫn ủng hộ Giang Thu Thu, nghe thấy vậy rối rít gật đầu, “Thời đại nào rồi…” 

Hai người kia bị chặn họng không nói được gì. Họ đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt rối rắm, hiển nhiên trong lòng không đồng ý với Giang Thu Thu, nhưng lại không thể nào phản bác.

“Được rồi, hôm nay đến đây thôi.” Giang Thu Thu cũng không làm hai bạn gái đó khó xử, “Mọi người về nhớ chăm chỉ tập luyện nhé.”

Cô đang định chuồn đi thật nhanh, một số người xung quanh bỗng gây xôn xao.

“Nhìn bên kia, nhìn bên kia đi!” Một nữ sinh nhìn bạn mình đầy ẩn ý.

Giang Thu Thu rất quen thuộc với ánh mắt đó. Đó không phải là ánh mắt mời gọi chị em gái cùng nhau ngắm trai đẹp trong truyền thuyết sao?

“Trịnh Tự, là Trịnh Tự!” Bạn của cô ấy hét ầm lên.

Những người khác cũng nhao nhao nhìn sang.

“Đúng là Trịnh Tự rồi!”

“Ôi, cậu ấy trông đẹp trai hơn những tấm hình đăng trên diễn đàn.” 

“Ét o ét, mình muốn đến xin số điện thoại của cậu ấy.” 

“Mình khuyên cậu nên chết tâm đi. Mình nghe nói Trịnh Tự chưa bao giờ cho người khác số điện thoại…”

Giang Thu Thu: “…”

Cô quay lại nhìn thì thấy một thiếu niên cao ráo và cường tráng, đang chầm chậm đi tới từ đầu kia của hành lang. Đó chính là Trịnh Tự.

Trịnh Tự bước đi khá nhanh, chỉ trong chốc lát đã đi về phía các cô.

Các bạn học vốn đang xì xào bàn tán về cậu ấy đều rối rít im lặng, mọi người đều nhìn cậu ấy đầy vẻ tò mò. 

Trịnh Tự dừng lại trước mặt Giang Thu Thu, hỏi vô cùng tự nhiên: “Thu Thu, đã kết thúc buổi học chưa?”

“Vừa kết thúc.” Giang Thu Thu cũng trả lời rất tự nhiên, “Sao cậu lại ở đây?”

“Mới vừa ra khỏi thư viện, thuận đường đi ngang qua nên tới đây thăm cậu.” Trịnh Tự cúi xuống nhìn cô, hỏi: “Cùng đi về chứ?” 

Ánh mắt của mọi người xung quanh đều đổ dồn vào Giang Thu Thu.

“Được thôi.” Giang Thu Thu sảng khoái đáp lại, sau đó vẫy chào những người khác, “Mình và bạn học đi trước nhé, bái bai mọi người.”

Cô và Trịnh Tự sánh vai rời đi, để lại các bạn học nhốn nháo. 

“Trịnh Tự và Thu Thu quen biết nhau à? Cậu ấy cố tình tới đây đón Thu Thu tan học à?”

“Chắc không phải vậy đâu. Không phải nói thuận đường đi ngang qua sao?”

“Bạn à, bạn chưa xem qua bản đồ của trường chúng ta sao? Thư viện và chỗ này mà thuận đường?” 

“Đợi đã, mình nhớ ra rồi. Trước đây có một bài viết chụp lén Thu Thu bước xuống từ một chiếc xe, chiếc xe đó là của Trịnh Tự đó.”

“Ồ, hình như mình đã hiểu ra rồi.”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng thở dài đầy ẩn ý, “Vậy ra Thu Thu không phải không có người theo đuổi, mà là không nhìn trúng ai khác…”

“Hèn gì…”

“Vốn là như vậy mà. Nếu mình là con trai, mình cũng sẽ thích cậu ấy…”

Ở bên kia, Giang Thu Thu cũng thở dài với Trịnh Tự, “Hiện giờ các bạn học nhất định rất ngưỡng mộ mình.”

Trịnh Tự không hiểu, “Ngưỡng mộ cậu cái gì?” 

Giang Thu Thu ngửa mặt lên trời, “Đương nhiên là ngưỡng mộ mình có thể đi về cùng nam sinh đẹp trai nhất trường chúng ta. Giang hồ còn đồn rằng cậu không nghe điện thoại của người khác nữa đó…”

Trịnh Tự cảm thấy buồn cười, bất đắc dĩ hỏi: “Vậy cậu nghĩ sao?”

“Minh?” Giang Thu Thu đắc ý, chống nạnh trả lời: “Phải nói rằng mình cũng rất ngưỡng mộ chính mình.”

Trịnh Tự: “…”

Sau khi trở về ký túc xá, Giang Thu Thu vẫn nhớ chuyện chia sẻ giáo trình, thế là đăng ký một tài khoản trên cộng đồng Hồ Mây, sau đó đăng tải giáo trình của khóa học trang điểm trong trang trao đổi. Sau này, cô còn thường xuyên đăng các bài viết theo chủ đề khác nhau, chia sẻ kiến thức chăm sóc da và trang điểm cho các bạn học. 

Không lâu sau đó, tài khoản này đã trở thành một trong những ID có sức ảnh hưởng nhất của khu đô thị đại học. Dĩ nhiên chuyện này để nói sau.

Hôm đó sau khi đăng bài xong, Giang Thu Thu đóng cửa sổ cộng đồng Hồ Mây lại, thuần thục mở diễn đàn Công đoàn Đại học Châu Xuyên lên, vào sàn mô phỏng Đại học Châu Xuyên bằng tài khoản “Kẻ Tạo Mưa”.

Hiện tại, thứ hạng trên sàn mô phỏng đã là một cảnh tượng khác.

Tiêu đề bài viết của trang Tài chính ngày càng sặc mùi thuốc súng. 

Tiêu đề: Tin hot!!! ID “Kẻ Tạo Mưa” thần bí mới đã lên top 1, X xuống hạng nhì. Hải Minh Sinh đã hoàn toàn hết hy vọng trở mình rồi chăng?

Nội dung: Kể từ khi bước vào quý Bốn, Hải Minh Sinh từng thống trị sàn mô phỏng suốt một năm đã có khởi đầu bất lợi, bị người mới X dẫn trước một bước. Xét theo thành tích huy hoàng trước đây của Hải Minh Sinh, ban đầu mọi người đều cho rằng anh ấy chỉ tạm thời bị bỏ lại phía sau, chắc chắn sẽ nhanh chóng trở lại top.

Nhưng đã hơn nửa tháng trôi qua, Hải Minh Sinh không những không quay về top 1, mà khoảng cách chênh lệch với X ngày càng lớn. 

Mà gần đây, chính là gần đây, một ID “Kẻ Tạo Mới” mới đột nhiên lên top.

Nói cách khác, hiện giờ Hải Minh Sinh đã tụt xuống hạng ba. Hơn nữa, đối thủ truyền kiếp Gà Mờ ZXC của anh ấy bám đuổi sít sao ở phía sau anh ấy. Tổng tài sản của hai người đang rất gần bằng nhau.

Có phải điều này có nghĩa thời đại của Hải Minh Sinh đã hoàn toàn kết thúc không?

Người mới X và Kẻ Tạo Mưa, ai sẽ trở thành đại thần tiếp theo đây?

Cmt 1: Bóc tem đầu tiên.

Cmt 2: Chủ thớt đang đùa à? Thời đại của Hải Minh Sinh có từ khi nào vậy? Trùm bảng một năm mà được xem là một thời đại hả?

Cmt 3: Quý Bốn khốc liệt thế? Xuất hiện nhiều người mới gắt thế? Kẻ Tạo Mưa là ai nữa vậy?

Cmt 4: Chậc chậc chậc, đúng là lòng người dễ thay đổi. Hải Minh Sinh mới tụt hạng chưa được bao lâu mà. Cmt 2 nói vậy là không thừa nhận sàn mô phỏng đã từng là thời đại của cậu ấy rồi. Trước đây mấy người đâu có nói như vậy đâu ~.

Cmt 5: Úi trời, vậy chẳng phải Hải Minh Sinh rất mất mặt lắm sao? Tôi nghe nói năm nay lúc CLB Tài chính của Đại học Châu Xuyên tuyển thành viên mới, còn phải dựa hơi Hải Minh Sinh cơ đấy. Vừa mới quảng bá xong, Hải Minh Sinh đã bị người khác quật ngã. Những thành viên kia phải làm sao đây? 

Cmt 9: Bạn cmt 5 lại nữa rồi, tôi nhớ ID của bạn đấy, suốt ngày bôi nhọ Hải Minh Sinh có vui không? Chỉ là sàn mô phỏng thôi mà, thắng thua có nói lên được gì?

Cmt 13: Đáp trả cmt 9, lúc mấy người tâng bốc thời đại của Hải Minh Sinh đâu có nói như vậy đâu.

Cmt 19: Sàn mô phỏng của quý này thú vị đấy. Cách giao dịch của X và Kẻ Tạo Mưa mới nổi không giống như lính mới.

Tôi mới vừa tra cứu tình hình giao dịch của hai người này trong khoảng thời gian qua. Phong cách của X tương đối cấp tiến, nhưng khả năng lựa chọn cổ phiếu rất tốt. Đồ thị tài sản rất dốc, nhưng lúc tụt dốc cũng khá gắt. 

Kẻ Tạo Mưa mới nổi càng thú vị hơn. Mọi người đều biết người chơi trên sàn mô phỏng sẽ thường xuyên sang tay. Nhưng kể từ khi ID Kẻ Tạo Mưa xuất hiện trên sàn mô phỏng cho đến nay, hầu như vẫn chưa sang tay. So với những người khác có thể mua được cổ phiếu giới hạn mỗi ngày, tốc độ tăng trưởng tài sản trong tay cậu ta không dễ nhận ra. Cũng chính vì vậy, mọi người mới không chú ý tới cậu ta. Nhưng trên thực tế, thứ hạng của cậu ta vẫn luôn thăng tiến. Trước khi cậu ta nhảy vụt lên hạng nhất, thật ra cậu ta đã leo lên đến hạng tư, chỉ đứng ngay sau Gà Mờ.

Cmt 27: Bạn cmt 19 nói rất đúng. Lúc nãy tui cũng đi xem lịch sử giao dịch của Kẻ Tạo Mưa, cậu ta có một số cổ phiếu vẫn giữ mãi. Hành động này có thể là của một tay lão luyện, hoặc là tấm chiếu mới chưa từng trải.

Cmt 30: Dù Kẻ Tạo Mưa là dân chuyên nghiệp hay gà công nghiệp, chẳng phải cậu ta đã đánh bại Hải Minh Sinh rồi sao?

Cmt 36: Sao trong thớt có nhiều người có nội tâm thâm độc thế? Suốt ngày dí mắt vào Hải Minh Sinh không buông. Có cần tôi nhấn mạnh một lần nữa rằng Hải Minh Sinh đã nhận được offer của tập đoàn đầu tư Di Cảnh không? Sao sàn mô phỏng này có cửa sánh bằng? 



Nhìn bài viết lại bắt đầu nhai đi nhai lại về Hải Minh Sinh, Giang Thu Thu đã hết hứng thú, thoát khỏi bài viết. Kết quả là vừa mới F5, cô phát hiện trên trang lại hiện ra một tiêu đề giật gân. 

Tiêu đề: Gà Mờ ZXC đã vượt mặt Hải Minh Sinh!!! Hải Minh Sinh bị loại khỏi top 3!

Giang Thu Thu tặc lưỡi, nghĩ đến trai thẳng ung thư Lý Hàn Minh. Với tính cách thích thể hiện của anh ta, chắc lúc này tâm trạng rất u sầu lắm đây.

Cô cũng không cảm thấy quá phấn khích về việc mình lên top 1 sàn mô phỏng, bởi vì chuyện đó chỉ là vấn đề thời gian. Hơn nữa, trong lòng cô cũng hiểu rõ, biết rằng chuyện này không hoàn toàn đạt được dựa vào thực lực của mình. 

Tất nhiên cũng có thực lực. Cô đã từng dành rất nhiều thời gian tự học các công cụ Tài chính. Nếu không, cô cũng sẽ chẳng nắm rõ tình hình thị trường chứng khoán trong thời kỳ này.

Nhưng nói một cách tương đối, người thần bí X kia càng đáng được kính nể hơn. 

Cô thoát khỏi diễn đàn, phát hiện trong nhóm chat cũng đang thảo luận về chuyện này.

Quản Kiệt: 【Chết tiệt, mấy bác đã xem Công đoàn Đại học Châu Xuyên chưa? Hải Minh Sinh đã rớt xuống hạng tư của sàn mô phỏng quý này…】

Bạn học A: 【Xem rồi. Buổi sáng CLB Tài chính vừa mới gửi thông báo, ngày mai có buổi tọa đàm của Lý Hàn Minh.】

Bạn học B: 【Mình không muốn đi cho lắm…】

Bạn học C: 【Không đến mức vậy chứ? Thứ hạng trên sàn mô phỏng đâu nói lên được gì. Chẳng phải anh Hàn Minh vẫn được nhận vào tập đoàn đầu tư Di Cảnh sao?】

Bạn học B: 【Không phải là vì chuyện đó, là vì mình nghe người ta nói Lý Hàn Minh đó là trai thẳng.】

Bạn học C: 【Trai thẳng nghĩa là gì?】

Bạn học B: 【Không biết, hình như rất khinh thường nữ sinh. Dù sao đó cũng chẳng phải là từ tốt lành gì.】

Giang Thu Thu: “…”

Giang Thu Thu: 【Đừng nói bậy bạ. Trai thẳng là từ trung tính. Anh ta không được gọi là trai thẳng, mà là trai thẳng ung thư, mời lan truyền.】

Bạn học C rất thông minh, học một biết mười: 【Nếu có trai thẳng, vậy có phải cũng có trai xoăn không? Trai xoăn tượng trưng cho cái gì?】

Giang Thu Thu: 【…】

Cô sắp bị nội thương, cô rất muốn giải thích, nhưng lại bó tay.

May mắn thay, lớp trưởng lại đứng ra gửi thông báo kịp lúc.

Lớp trưởng: 【Các bạn ơi, chiều thứ Bảy này chúng ta có một trận bóng rổ giao hữu với các anh năm ba cùng khóa. Mọi người nhớ đi cổ vũ nhé!】

Bạn học A: 【Năm ba à, đừng nói là lớp của mấy ông Lý Hàn Minh nhé?】

Lớp trưởng: 【Hi hi, đúng là lớp của mấy anh ấy rồi. Lúc nãy thấy các cậu nói về Lý Hàn Minh, mình mới nhớ ra.】

Bạn học A: 【0. 0】

Bạn học B: 【Mình nghe nói lúc Lý Hàn Minh chơi bóng rổ, thường có rất nhiều nữ sinh đến xem.】

Bạn học A: 【Bà mịa, chúng ta không thể bị mất mặt.】

Quản Kiệt: 【Sẽ không thua đâu, lớp chúng ta đã cử Trịnh Tự ra sân rồi.】

Giang Thu Thu: 【Vậy chúng ta thắng là cái chắc.jpg】

Giang Thu Thu vừa gửi meme đi, nhóm chat im lặng một hồi. Bởi vì hình meme đó lại được chế từ hình chân dung của Trịnh Tự, nhưng bất ngờ lại trông rất có khí thế.

Lớp trưởng: 【Woa! Tấm hình này thực tế quá, mình phải lưu lại.】

Quản Kiệt: 【Đã lưu.】

Những người khác nhao nhao tỏ ý đã lưu hình.

Sau đó, Giang Thu Thu nhận được tin nhắn riêng từ Trịnh Tự.

Trịnh Tự: 【….】

Giang Thu Thu nhanh chóng gửi một biểu cảm quỳ xuống: 【Mình sai rồi. Mình nhất thời không kìm nổi, lần sau mình không dám làm vậy nữa.】

Giang Thu Thu: 【Nể tình mình đã chọn tấm hình đẹp trai, cậu tha thứ cho mình lần này đi.】

Đối với thế hệ của cô, phải kìm nén không lôi bạn bè ra làm meme thật đúng là một thử thách lớn về ý chí.

Trịnh Tự: 【…】

Trịnh Tự: 【Thôi bỏ đi.】

Trịnh Tự: 【Còn nữa, trái ngược với trai thẳng thật sự là trai xoăn à?】

Giang Thu Thu: 【…】

Giang Thu Thu: 【Không phải, là trai cong.】

Trịnh Tự: 【Vậy hiện tại tôi được xem là trai thẳng? Hay là trai cong?】

Giang Thu Thu: “…”

Đàn anh, sao cậu có tinh thần ham học hỏi thế?HẾT CHƯƠNG 30

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.