“Yun ~ ~” Jaejoong kéo vạt áo Yunho, trong đôi mắt to ngập nước tràn đầy ánh sáng cầu xin.
Yunho buồn cười nhìn bộ dáng người kia vừa qua một chuyến bay liền chuyển thành đáng thương, “Làm sao vậy?”
“Không bằng chúng ta tìm một khách sạn nghỉ ngơi một đêm đi, có được không??” cái miệng nhỏ nhắn cong lên, không ngừng kéo tay Yunoh lắc tới lắc lui, “ “Có được hay không?”
“Lúc trên máy bay không phải cậu nói muốn tốc chiến tốc thắng sao?”
“Đó không phải là do còn trên máy bay sao ~” nhỏ giọng lầm bầm một câu, Jaejoong dứt khoát “giở trò ngang ngược”, tức giận buông tay Yunho ra, khoanh tay đứng trong đại sảnh phi trường, dẩu mỏ, “Tôi mặc kệ, nếu cậu không đáp ứng tôi, tôi, tôi liền ngồi dưới đất không đứng dậ!” vừa nói, cũng không để ý xung quanh có biết bao nhiêu người đang nhìn, ngồi chồm hổm ở đó bình tĩnh nhìn Yunho.
Hả – Yunho bị hành động của Jaejoong khiến cho con mắt thiếu chút nữa lọt ra ngoài, tính cách con nít như thế này, giống như một đứa nhỏ muốn đòi ăn đường, Yunho ngồi xổm xuống nhìn mắt cậu, kéo tay cậu qua, nghiêm túc nói, “Tin tưởng tôi! Nhất định sẽ không có chuyện gì, yên tâm!”
Trong mắt của Yunho như có ánh sáng khiến cho trái tim Jaejoong ấm áp, thần xui quỷ khiến sao đó mà gật đầu, uh, phải tin tưởng người con trai này, tin tưởng sức mạnh tình yêu của hai người.
Ngồi trong đại sảnh đầy khí thế lộng lẫy, hai người nắm chặt tay nhau đợi tổ mẫu Kim gia xuất hiện.
Jaejoong liếm liếm môi, có chút khẩn trương nhìn về phía Yunho, bắt được ánh mắt của Jaejoong, Yunho quay đầu, nhéo tay cậu, ý bảo cậu thả lỏng.
“Bang, bang” âm thanh của cây gậy vang lên, đối với âm thanh này Jaejoong rất quen thuộc, chợt kéo Yunho đứng lên.
Ngay phía cầu thang xoắn ốc có một cụ già tóc đã bạc hết bước xuống, mặc dù tuổi rất lớn, nhưng mà đôi mắt kia vẫn như cũ lấp lánh có thần, thấy hai người đứng trước mặt, bà nội Kim gia không nói gì thêm vòng qua bọn họ ngồi lên ghế salon đối diện.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên áp lực hơn, yên lặng khiến cho tâm Jaejoong có chút hoảng, đánh giá ánh mắt bà nội một chút, vẫn như trước thản nhiên, nét mặt không chút biểu lộ nhìn bọn họ.
“Bà nội, con mang Yunho tới rồi, chúng con muốn kết hôn, bất kể bà nói sao chúng con cũng sẽ không tách ra!” Jaejoong chịu không nổi không khí quỷ dị như vậy, mở miệng đầu tiên, trái tim rất nhanh trở nên mạnh mẽ nắm chặt tay, lớn tiếng nói, “Con, con, bà nói một câu gì đi! Bà cứ như vậy làm con sợ đó!”
“Đứa nhỏ chết tiệt!” bà nội Kim gia gõ gõ cây gậy trên mặt đất, “Con đã nói xong hết rồi còn muốn bà nói gì nữa!!”
Thì ra hình thức ở chung của hai bà cháu là như thế này, Yunho nhìn sang hai người đang mắt to trừng mắt nhỏ, không biết bây giờ bản thân có nên nói chuyện hay không.
“Yunho, Jaejoong giao cho con” trước đôi mắt to của đứa cháu yêu quý, bà nội Kim gia chịu thua trận trước, dời tầm mắt của bà sang nhìn Yunho đẹp trai lịch sự, “Bà giao đứa cháu trai bảo bối này cho con, phải đối xử tốt với nó!”
“A?” Jaejoong có chút sờ không được ý nghĩa, bà nội của cậu là đang đùa gì vậy a, mới vừa rồi rõ ràng mặt không chút thay đổi, bây giờ thái độ lại chuyển 180 độ, “Bà ơi bà, bà, bà không phải nên mắng chúng con cho thông suốt rồi còn dùng gậy đánh tụi con một trận, cuối cùng bị tình yêu của chúng con cảm động mới nói đồng ý hay sao?!”
“Ặc, con xem kịch trên tivi nhiều quá rồi” bà nội Kim gia gõ đầu Jaejoong một cái, nhìn cậu đau đến nỗi kêu ô ô lên, vui vẻ cười, “Cố gắng những năm gần đây của các con bà nội đã thấy, bà còn có gì có thể không đồng ý đây, các con hạnh phúc là tốt rồi!”
“Được được được” bà nội Kim gia vui mừng gật đầu, “Tới, Yunho con tới đây ngồi, chỉ mấy năm không gặp đã ngày càng đẹp trai ra rồi.
“A? Bà nội bà không thể cũng mê trai như vậy a!” Jaejoong lại giơ chân rồi, chống nạnh nhìn người trước mắt, “Di?! Bà không được sờ tay Yun nhà con!” vừa nói vừa muốn bước tới kéo hai người ra.
“Sờ sờ cũng sẽ không hư!” bà nội Kim gia xoa xoa tay bị chụp đến đỏ hồng, “Đứa nhỏ này, con lại dùng lực lớn như vậy!”
“Hừ ~” Jaejoong vùi ở trong ngực Yunho từ lỗ mùi hừ hừ ra tiếng, “Yunho chỉ có thể để con sờ!”
Ai, Yunho bật cười, thật sự là một cặp đôi dở hơi a!
“Xem Yunho đi, rất giống như lời con nói, dục vọng chiếm giữ rất mạnh a!” bà nội Kim gia lắc đầu một cái, làm bộ như im lặng nói, “giống như ‘trông chừng ông xã nô lệ’ a.”
Nghe vậy, Yunho cười cười, trong nụ cười kai bao hàm tình yêu say đắm vô tận, “Tính cách cũng như con nít, vừa rồi ở phi trường vì không muốn thấy bà mà thiếu chút nữa nằm trên mặt đất lăn lộn rồi!”
“Ha ha-” bà nội Kim gia cười ra tiếng, “Thích không?”
“Vâng, con thích Jaejoong tính cách như vậy!”
Jaejoong ngồi bên cạnh không hiểu gì đột nhiên phản ứng lại, đột nhiên xoay người đứng lên đối mặt với Yunho rồi ngồi trên đùi hắn, “Cậu dám gạt tôi?! Trước đây cậu với bà nội đã từng liên lạc qua?!”
“A –” Yunho bị ép tới nỗi mặt vặn vẹo có chút vô tội, “Jaejoong cậu cũng đâu có hỏi tôi a!”
“Tôi cho cậu dám nói xạo tôi tô cho cậu dám nói xạo tôi!!” Jaejoong vươn tay nhéo hai bên mặt Yunho, “Cậu có biết tôi ban nãy khẩn trương biết bao nhiêu không hả, để cho cậu dám không nói sớm cho tôi biết!”
“Là bà bảo Yunho không nói cho con,” bà nội Kim gia chậm rãi mở miệng, “Ai bảo con trước kia đối nghịch với bà cả ngày!”
“Bà!”
“Các con ở đây thêm vài ngày đi, Jaejoong con dẫn Yunho đi dạo chơi đi,” làm bộ không thấy ánh mắt giết người của đứa cháu, bà nội Kim gia ngáp một cái, “Người cao tuổi phải đi nghỉ ngơi sớm, bà đi nghỉ trước, các con từ từ ngọt ngào đi!”
Hung hăng trợn mắt nhìn bà nội nhà mình đi, Jaejoong quay đầu lại nhìn gương mặt hồng hồng của Yunho, “Ha ha-” như con chó nhỏ bồi cười, “Tôi hiểu lầm cậu rồi, tôi giúp cậu thổi một chút ~” vừa nói vừa cố gắng thổi thổi lên gương mặt bánh bao của Yunho, sau đó lại duỗi bàn tay nhỏ ra xoa xoa, “Ai nha, không nên nghiêm mặt như vậy, tôi không phải là hiểu lầm cậu thôi sao, tôi nói xin lỗi, thật xin lỗi nha ~ ~ Yunho ~ ~ ho, ngô –”
Cái miệng nhỏ nhắn bị chặn lại, Jaejoong vòng tay lên cổ Yunho, nhiệt tình đáp trả.
Có biết hay không a, đối phó với người không thành thật, kiss là biện pháp rất có hiệu quả nha ~ ~ mọi người học hỏi một chút đi.