Lưu Phong tâm tình có chút uể oải, hắn không ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: "Đúng vậy."
"Lo lắng gì chứ." Kiếm Tiên khinh thường nói: "Đây là thế giới của kẻ mạnh, chỉ cần ngươi nắm trong tay sức mạnh, thì còn có ai ngăn cản chuyện của ngươi."
Lưu Phong nao nao, lập tức trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, ngẩng đầu lên, đối diện với Kiếm Tiên cung kính nói: "Tiền bối, cám ơn người. Vãn bối nghĩ, vãn bối đã hiểu được nên làm gì."
"Hiểu được là tốt rồi." Kiếm Tiên thở dài một tiếng, nói: "Có những người cả đời cũng không minh bạch, ngược lại còn tự mua dây buộc mình, đánh mất đi cơ hội."
Lưu Phong trong lúc vô ý thấy được sự cô đơn trong mắt Kiếm Tiên, hắn bắt đầu hoài nghi, những người Kiếm Tiên muốn nói đến rất có thể là ông ta.
Trong lúc tiếp tục suy nghĩ, lại nghe thanh âm Kiếm Tiên: "Thời gian không còn sớm, bấy giờ ta chính thức truyền cho ngươi Thất Tinh Kiếm Quyết, hy vọng ngươi có thể dụng tâm học, không nên làm nhục Hạo Thiên Kiếm, cũng không nên phụ kỳ vọng của Thần Điểu đối với ngươi."
Nói đến Phi nhi, Lưu Phong vội hỏi: "Tiền bối, Phi nhi không có việc gì chứ?"
Trong mắt Kiếm Tiên hiện lên một tia kỳ dị, hỏi lại: "Đồ Đằng phong ấn sao lại có? Với tu vi của người không thể có khả năng làm được." Lúc trước nếu không phải bất ngờ xuất hiện Đồ Đằng phong ấn, Lưu Phong lúc này đã sớm bị Hạo Thiên thôn phệ mà chết. Thi triển Đồ Đằng phong ấn, tối thiểu phải có tu vi Nguyên Anh kỳ. Kiếm Tiên thật sự không nghĩ ra Lưu Phong chỉ là người tu chân đến Kim Đan kỳ, hắn như thế nào lại làm được.
Lưu Phong nghe vậy lắc đầu, nói: "Tiền bối, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, thứ lỗi ta không thể nói cho ngươi chuyện Đồ Đằng phong ấn." Đồ Đằng phong ấn là do Bạch Khiết thi triển trước khi rơi vào giấc ngủ say. Câu nói sau cùng của nàng, chính là muốn Lưu Phong không được nói gì với Kiếm Tiên. Nhận được ân huệ của người ta hiển nhiên phải báo đáp, Lưu Phong tự nhiên ghi nhớ lời dặn dò của Bạch Khiết.
Trong mắt Kiếm Tiên hiện lên tia tức giận, nhưng cuối cùng lại không hỏi tiếp.
Lưu Phong lại hỏi: "Tiền bối, Phi nhi cuối cùng không có việc gì chứ?"
"Ngươi thi triển Đồ Đằng phong ấn, ngươi không biết sao?" Lưu Phong nói làm cho Kiếm Tiên có chút hoài nghi, có lẽ đạo phong ấn thật sự không phải do Lưu Phong làm ra. Như vậy, nếu không phải Lưu Phong làm ra vậy rốt cuộc là ai? Chuyện này không thể giải thích, trừ phi Lưu Phong nguyện ý nói thật tình.
"Tiền bối, vãn bối thật sự không biết." Lưu Phong có chút khẩn trương. Kiếm Tiên suy nghĩ một chút trầm giọng nói: "Phi nhi không có việc gì, bất quá nó không còn tự do, trừ phi có một ngày ngươi có thể chính thức chế ngự Hạo Thiên Kiếm. Đến lúc đó, Phi nhi mới có thể tự do."
"Tại sao lại như vậy?" Lưu Phong không nghĩ tới việc Phi nhi phó mặc tự do."
"Nếu không như vậy, bây giờ ngươi đã là người chết." Kiếm Tiên giải thích: "Phi nhi cam tâm bị phong ấn, chính là muốn dùng lực lương bản thân để áp chế kiếm ý Hạo Thiên Kiếm tự sinh ra. Cũng chỉ có như vậy, ngươi mới có thể tạm thời thu phục được Hạo Thiên Kiếm."
"Phải mất bao lâu vãn bối mới chế ngự được Hạo Thiên Kiếm?"
"Cái này không thể nói trước." Kiếm Tiên trầm tư một lúc, nói: "Từ kinh nghiệm mà nói, tu vi của ngươi ít nhất phải đạt đến Nguyên Thần kỳ. Nếu không, ngươi vĩnh viễn không có cách chính thức chế ngự Hạo Thiên Kiếm."
Tu vi Nguyên Thần kỳ? Lưu Phong thiếu chút nữa té xỉu, phải biết rằng tu vi của hắn bây giờ mới đạt đến Kim Đan kỳ, đừng nói đến Nguyên Thần, ngay cả Nguyên Anh cũng cũng không dám mơ tưởng.
"Thế nào? Tiểu tử, ngươi chán nản rồi sao? Mọi chuyện là do người, chỉ cần ngươi nỗ lực, chuyện không thành cũng sẽ thành." Kiếm Tiên cổ vũ nói.
Lưu Phong uể oải nói: "Vãn bối sẽ cố gắng. Chỉ là đường kim tu chân giới cảnh giới cao nhất bất quá cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ. Người xem vãn bối khi nào có thể tu đến Nguyên Thần kỳ? Điều này có thể được không?"
"Sao lại không có khả năng." Kiếm Tiên ngữ khí nghiêm trang nói: "Pháp quyết ngươi tu luyện chính là chính tông đạo gia tuyệt học, nếu ngươi ngay cả Nguyên Thần kỳ cũng tu luyện không được, vậy ngươi đâu phải người, mà là một cái đầu heo ngu ngốc. Không nên tin tưởng lời ma quỷ của bọn ngụy quân tử, cái gì cao thủ, chó má của Huyền Tâm chính tông. Phải biết rằng, năm xưa khi ta vừa mới tu chân, Nguyên Anh kỳ cũng bất quá chỉ là tiêu chuẩn nhập môn. Tu hành không cảnh giới, dù có thành tiên thành thần, cũng phải tự mình đột phá đến cảnh giới mới."
"Quên đi, không cần nói đến chuyện này, ta trước tiên truyền cho ngươi Thất Tinh kiếm quyết." Nói xong Kiếm Tiên đột nhiên đưa hữu thủ đặt lên trán Lưu Phong, dặn dò: "Lát nữa có chút đau đớn, ngươi phải cố nhịn."
Lưu Phong nghĩ những lời này rất quen tai, nhớ lần trước Bạc Khiết truyền Thái Âm Thất Tinh Huyền cũng nói như vậy, kết quả là có chút đau đớn, thiếu chút nữa khiển hắn ngất xỉu.
"Buông lỏng tâm thần."
Quả nhiên, lần này đau đớn cũng không kém lần trước.
Cũng may thời gian không kéo dài, một lát sau, trong đầu Lưu Phong đã xuất hiện rất rõ ràng Thái Âm Thất Tinh huyền cùng với kiếm quyết.
"Ta cùng ngươi thử mấy chiêu." Kiếm Tiên dặn dò: "Dùng Hạo Thiên kiếm quyết cũng với ta thử kiếm, toàn lực thi triển, trong lúc đả đấu ta sẽ chỉ điểm kiếm đạo cho ngươi." Nói xong Kiếm Tiên đã xuất ra một thanh Tiên Kiếm phát sáng rực rỡ.
Lưu Phong ngẩng đầu nhìn lên, thấy kiếm kia mặc dù nhìn bình thường nhưng phong quang lẫm liệt, quang mang lóe ra.
"Bắt đầu!" Kiếm Tiên vừa dứt lời, Tiên Kiếm trong tay nhìn thấy bình thường đột nhiên biến hóa trở nên phiêu dật linh động, mũi kiếm phảng phất một tia kiếm khí xanh biếc trong suốt mà lẫm liệt.
Phía trên hình như có một đạo hồng quang mông lung mỹ lệ bao phủ.
"Kiếm này có tên "Tuyệt Thế Kiếm", trước kia do một đại kiếm tiên rèn nên, bổn tôn may mắn trở thành chủ nhân của nó, cả đời chỉ dùng ba lần." Kiếm Tiên rung tay, lưỡi kiếm như sóng nước xanh biếc lấp lánh, phảng phất sự quý mến và trân trọng.
Hàn khí toát ra xuyên qua mũi kiếm, Kiếm Tiên nhìn Lưu Phong nói: "Ngươi toàn lực ra tay, nếu không nhất định sẽ bị thương." Mặc dù là lời nói khách khí, nhưng trong lời Kiếm Tiên lộ ra khí phách và chiến ý, cũng khiến Lưu Phong khẽ nhíu mày.
"Không hổ là Kiếm Tiên chân chính, quả nhiên có phong thái cao thủ." Lưu Phong thầm tán dương: "Người là Kiếm Tiên, kiếm tên Tuyệt Thế, quả nhiên rất có ý nghĩa, rất phong cách."
"Tiền bối, cẩn thận!" Lưu Phong quát nhẹ một tiếng, thân ảnh tức thì nhằm phía Kiếm Tiên, Hạo Thiên Kiếm trong tay cũng phái ra một luồng quang huy chói mắt, đâm thẳng ngực Kiếm Tiên, kiếm quang bạch sắc khí thế hung mãnh, tựa như Lưu Tinh.
Sắc mặt Kiếm Tiên có chút biến đổi, thân người cũng thoáng di động, trường kiếm trong hữu thủ vung lên, phát ra tầng tầng quang mang rực rỡ nghênh tiếp.
Kêu nhỏ một tiếng, Lưu Phong phát động kiếm quyết, Hạo Thiên Kiếm trong tay như nhất hạc trùng thiên bay lên, y phục cả người cũng bay phần phật.
Hạo Thiên Kiếm trên tay Lưu Phong không ngừng phát ra, phá vỡ rào cản của Tuyệt Thế Kiếm, giống như giao long xuất hải, nhất thời trở nên khí thế kinh người.
Kiếm Tiên mắt thấy kiếm thế kinh người của Lưu Phong, trường bào phồng lên, Tuyệt Thế Kiếm nhất thời hóa thành mấy bức tường khí, tầng tầng lớp lớp áp đến Lưu Phong, như bài sơn đảo hải. "Kiếm thế thật lợi hại!" Lưu Phong thán phục thốt lên, kiếm quyết biến ảo, đẩy áp lực của Kiếm Tiên trở lại.
"Cũng không tệ lắm, Kiếm Tiên sắc mặt bình tĩnh, hét lớn một tiếng, phảng phất như tiếng sét. Sau đó Lưu Phong chỉ cảm thấy trong mắt sáng ngời, kiếm ảnh sáng lạn chói mắt đã lướt đến.
Lưu Phong không dám chậm trễ, hét lớn một tiếng, vội vàng công một kiếm.
Bọn Trương Mỹ Nhân ba người hơi kinh hãi, thầm khen năng lực lĩnh ngộ của Lưu Phong, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hắn lại có thể lĩnh ngộ biến hóa trong kiếm đạo, thật sự khó tin.
Chung quanh hai người khắp nơi đều là kiếm khí tung hoành, sấm chớp lấp lóe.
Lưu Phong thầm giật mình, trên tay Kiếm Tiên mặc dù chỉ có một kiếm, nhưng thế công kia như có thiên quân vạn mã ầm ầm lao đến như thể quét sạch mọi thứ.
Mà Kiếm Tiên lúc này tay khẽ nắm kiếm, không loạn, vạt áo phiêu phiêu giống như không có cử động.
"Mau, năng lực lĩnh ngộ của ngươi không kém, tiếp tục hướng ta công kích." Kiếm Tiên thấy thần thái Lưu Phong có chút uể oải, vội vàng lớn tiếng trách móc.
Lưu Phong khóe miệng khẽ tươi cường, tay phát một kiếm, giống như trường hồng quán nhật, cuốn tới Kiếm Tiên.
Kiếm Tiên mỉm cười, cánh tay đột nhiên phập phồng như gợn sóng, ngay sau đó cổ tay rung lên, Tuyệt Thế Kiếm trên tay nhất thời xuất ra ra đạo đạo kim sắc kiếm ảnh đánh tới. Lưu Phong chỉ cảm thấy trong mắt hiện ra vô số điểm tinh quang rực rỡ.
Hai cổ kiếm thế cường đại rốt cục giao nhau, triệt tiêu nhau hóa thành đám mây tản mác đi.
"Keng!"
Một tiếng kim loại giao nhau vang lên, thần binh trong tay hai người lần đầu tiên giao nhau.
Quái tăng Đạo Diễn chứng kiến thần uy của Lưu Phong thầm kinh hãi, đối thủ cường đại như vậy tương lai nhất định trở thành họa lớn cho Yến Vương điện hạ. Hắn hạ quyết tâm đêm nay nhất định nghĩ biện pháp hủy diệt Lưu Phong.
Trương Mỹ Nhân cũng là vui mừng lẫn lộn, Lưu Phong cường đại như vậy đối với Phiêu Hương cốc đúng là một đại hảo sự, nhưng đối với nàng mà nói không phải là chuyện tốt. Thành tựu Lưu phong cường đại như thế khiến cho ba vị tỷ tỷ đối với hắn càng thêm xem trọng. Ngược lại, nàng không thể thay thể địa vị Lưu Phong trong lòng ba vị tỷ tỷ được. Trong ba người, người cao hứng nhất chính là Trương Thiên Sư.
Trương Thiên Sư đối với Lưu Phong kỳ vọng rất cao, nhất là những sự tình phát sinh gần đây, càng khiến cho hắn suy nghĩ, hiểu được Lưu Phong chính là người hắn đang tìm kiếm.
Kiếm Tiên thần sắc biến đổi, phát động kiếm quyết, trong phúc chốc như phong khởi vân dũng (mây gió nổi lên), ngang nhiên đánh ra một kiếm mang khí thế hủy thiên diệt địa, hướng Lưu Phong ập tới.
Lưu Phong sắc mặt khẽ biến, một kiếm trước mắt là kiếm thế lợi hại nhất từ khi hắn xuất đạo tới nay.
Lưu Phong đã cảm nhận áp lực kinh người từ trong hư không, đến từ mọi phương hướng, mọi góc độ, thậm chí tại trong lòng hắn.
Cảm giác như vậy trước kia Lưu Phong chưa từng có.
Hạo Thiên Kiếm nhanh chóng xuất ra nghênh đón, thân hình Lưu Phong vội xoay chuyển, dựa vào toàn bộ sự nhanh nhạy toàn thân, Hạo Thiên Kiếm vô hình phát ra kình khí liên tiếp không thể rõ quỹ đạo, nhìn như hỗn độn, vô tung vô tích, không thể tìm ra, ương ngạnh tiếp lấy kiếm thế của Tuyệt Thế Kiếm.
Dưới áp lực cường đại chưa từng có, tu vi bản thân Lưu Phong bị kích thích phát ra cực hạn, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được Hạo Thiên Kiếm mỗi khi chạm vào kình khí của đối phương thì rung lên. Hơn nữa có thể nghe tiếng không khí ma sát với nhau vang lên tiếng sét.