Dù sao Lưu Phong vốn có nhiều đàn bà, dù có thêm cô cô cũng không phải là đại sự gì cho can, để truyện này cũng chỉ có thể trộm nghĩ vậy thôi, tuy nàng có thể hiểu thấu cũng không có nghĩa là người khác cũng nghĩ thông suốt. Ít nhất là cha nàng, Ân Nguyên Đạo chắc chắn sẽ không đồng ý, Ân tố tố chỉ biết cô cô của mình sáng sớm đã phái người thông tri cho Liễu công công đặc ý nói trù phòng nấu ăn, dường như là muốn cho mình một sự bồi thường. Những món ăn sáng này đều là những thứ ngày thường Lưu Phong thích ăn nhất, Ân Tố Tố được cô cô trợ giúp đã mời các vị trù sư tại ngự thiện phòng tới phụ nàng, hôm nay làm ra chính là sắc hương, ý, vị đều hoàn hảo -Cô cô, tâm tư của ngươi ta đều biết. Lưu Phong có chút kích động, liền nắm chặt lấy tay ân quý phi, thật lòng nói -Cô cô, ta đã nói ngươi là đàn bà của ta, mặc kệ mọi chuyện diễn ra thế nào ta cũng sẽ mang lại cho ngươi hạnh phúc. Ân quý phi âm thầm mừng rỡ, nhưng ngoài mặt vẫn làm ra một vẻ mặt khó xử, rút tay ra nhẹ giọng nói: -Phong nhi, ngươi là đứa nhỏ tốt chỉ cần ngươi nghĩ như vậy thì cô cô đã thập phần cao hứng, bất quá ngươi và ta thủy chung đều tồn tại một khoảng cách, ta dù sao vẫn là cô cô của tố tố, như vậy. như vậy không ổn sao -Không có gì bất ổn cả, chỉ là nàng sẽ phải là đàn bà của ta. Nếu là kiếp trước Lưu Phong quả quyết hắn sẽ không dám nói như vậy, nhưng bây giờ thời đại bất đồng, hắn lúc này đã trở thành một nhân vật có thế lực cường đại, siêu thoát thế tục cho nên hắn sẽ không để ý tới cái nhìn của người khác. Theo hắn nói, chỉ cần lão tử nguyện ý là đủ, nếu kẻ nào không phục có thể tới gặp ta a. Lưu Phong đưa tay ôm lấy ân quý phi, ôn nhu nói. -Chờ ta đi một thời gian, nàng và Tố Tố hãy ở trong cung này vài ngày, đợi Phong thành ổn định ta sẽ giả trang tặc nhân đem bọn nàng chạy trốn. Đến lúc đó chắc chắn cũng không kẻ nào dám nghi ngờ ta cả. -Phong nhi, ngươi thật tốt. Thâm tình khiến cho hai người không khỏi có chút kích thích, cũng may là đang ở phòng ngủ nên cũng không sợ bị người khác chứng kiến. Ân tố tố cùng Lâm Lang từ phong bếp đi vào đại sảnh, không nhìn thấy Lưu Phong và Ân quý phi do dự một chút rồi hướng phòng ngủ đi tới. Mới đi đến cửa sổ liền nghe thấy tiếng rên rỉ hoan lạc bên trong -Đại sắc lang. Ân tố tố nhíu mày, trong lòng có chút ghen tuông (ăn phải dấm chua-tùy mún lấy cài nào cũng đc) Nàng lặng lẽ tìm một vị trí thuận lợi, lấy hai ngon tay khe khẽ đục một lỗ trên màn của nhìn vào bên trong. Chỉ thấy trong phong Lưu Phong quả nhiên đang ôp ấp Ân quý phi, hai người đang không ngừng kích tình, lúc này tay của Lưu Phong đã ôm trọn bộ ngực đầy đặn của Ân quý phi không ngừng xoa bóp, mà cô cô nàng hai mắt ràn ngập vẻ mê ly, nhẹ nhàng vặn vẹo thân mình tận hưởng sự vuốt ve của Lưu Phong, mà đôi tay nàng cũng không cam lòng yếu thế đang thâm nhập vào giữa hai chân của Lưu Phong. Chứng kiến cảnh này Ân Tố Tố trong lòng vừa sợ vừa thẹn -Thật không nghĩ ra cô cô cũng biết làm như vậy. Trong trí nhớ của Ân Tố Tố thì cô cô tuyệt đối là một nữ tử mang nặng tính truyền thống, lại không nghĩ rằng ở phương diện này so với nàng lại còn thoáng hơn. Tiếp sau đó Lưu Phong nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo của Ân quý phi, đôi tay tham lam không ngừng xoa bóp khiến Ân quý phi khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt tràn đầy dục vọng nhìn Lưu Phong, hai tay ra sức đùa bỡn bổng bổng của Lưu Phong, thứ khiến nàng yêu thích không thể ngừng lại, trong miệng thi thoảng lại phát ra những tiếng thơ gấp, khuôn mặt hiện lên vẻ thỏa mãn và sung sướng. Ân Tố Tố trong lòng thầm thở dài một tiếng, nói thầm -Như vậy quả nhiện có thể làm cô cô vui sướng, bất quá. cô cô cũng đã chịu khổ nhiều rồi, nay ta cần gì phải hẹp hòi với nàng. Ân, ta làm sao vậy, không phải cũng đã tự nhủ sẽ cùng cô cô sao. Ân Tố Tố đã hiểu được tâm tình của chính mình, vẫn chỉ là cảm thấy có một chút lưỡng lự chưa thích nghi được. Trong khi đó ân tố tố liền nghe được tiếng Lưu Phong nói -Cô cô ngươi thật là ẩm ướt nha. Ân quý phi thẹn thùng gật đầu nói -Ân, Phong nhi ta muốn. Nghe ân quý phi không ngừng thốt ra dâm ngữ, Ân Tố Tố quả thực không tin tưởng vào lỗ tai của mình. Ngây ngốc một hồi nàng mới có thể hồi phục lại tinh thần, xem ra bất kể là cô cô hay là chính mình, khi ở trên giường đều cùng một bộ dáng, dường như lúc đó đàn bà đều giống nhau nha (hic, thật seo, sao ta không thấy như thế) Nghĩ thông, ân tố tố trong lòng càng thêm nhẹ nhàng -Cô cô, hắn quả thật mang lại cho người niềm vui sướng, ta sẽ cùng nàng thờ chung một chồngÂn tố tố cũng đã nghĩ thông, Ân quý phi sống trong cung luộn chịu cảnh buồn bực, luôn phải tranh đấu, cô quạnh sống như không sống, quả thật đã khiến nàng chịu không ít đau khổ, nhưng bây giờ nhìn nàng, hoàn toàn là xuân tâm dâm đãng, phong tao mị cốt. -A. Đang nghĩ tới độ xuất thần, đột nhiên một tiếng rên rỉ cao vút vang lên đưa nàng về với thực tại. Hồi phục lại tinh thần, nàng mới phát hiện Lưu Phong đã đưa tay xuống hạ thân của ân quý phi, ngón tay không ngừng chậm rãi tiến vào u động -Thật là nhiều nước a. Lưu Phong rút đầu ngón tay ra rồi nói. Ân quý phi mặt liền đỏ lên, cũng không nói lại chỉ là hai tay vuốt ve bổng bổng tốc độ không ngừng tăng lên, cùng lúc đó thân hình cũng không ngừng vặn vẹo vẻ mặt dường như đã sớm động tình rồi. Nhìn xuân cảnh trước mặt, Ân Tố Tố trong lòng dân sinh ra một cảm giác khác thường. Nhất là làm nàng nghĩ tới hai người này đều là thân nhân của chính mình, trong lòng không khỏi cảm thấy hưng phấn cùng kích thích không thôi. Lúc này Ân quý phi đang ở tư thế nửa nằm nửa ngồi, nàng đã được Lưu Phong đặt xuống giường, vẻ mặt đầy vẻ phong tao phóng đãn, cho dù là ân tố tố đứng nhìn cũng không khỏi có chút thẹn thùng -Phong nhi nhanh đến đây nào, ta không thể chịu được nữa rồi. Nghe được ân quý phi chủ động đòi giao hoan, , Ân tố tố liền mỉm cười không nghĩ tới cô cô còn có một bộ mặt như thế khi ở trên giường, liền thấy trong phòng, bổng bổng của Lưu Phong đã tiến vào trong u động, một tiếng dâm ngữ nhất thời vang lên trong phòng, Ân quý phi liên tục rên rỉ cùng thở gấp, thỉnh thoảng lại truyền đến lỗ tai Ân Tố Tố đang đứng bên ngoài. Từ vị trí của Ân Tố Tố thì có thể xem tương đối rõ khung cảnh mê loạn trong phòng, mỗi khi Lưu Phong trùng kích (tiến vào rút ra) đều có thể dễ dàng thấy được. Dần dần Ân Tố Tố cũng cảm thấy hạ thân nóng bỏng như có lửa, bất tri bất giác (không tự chủ được) nàng liền cẩn thận nhìn nam nhân của mình cùng cô cô của mình hoan ái, sau đó một tay liền tiến vào trong quần chậm rãi tự thỏa mãn. Vì để không cho người khác phát hiện nên Ân Tố Tố cố nén lòng hiếu kì để tiếp tục rình coi mà vội vàng rời đi, trở về phòng mình. Nằm ở trên giường Ân Tố Tố trong lòng bối rối không thôi, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh cô cô và nam nhân của mình giao hoan. Càng nghĩ hạ thân của nàng càng như lửa đốt, nhịn không được lại đưa tay vào trong quần, nhẹ nhàng vuốt ve nơi ướt át của mình. Lưu Phong cùng ân quý phi vẫn triền miên không nghỉ, bọn họ còn không biết rằng hành vi của mình đã bị Ân Tố Tố chứng kiến. Lưu Phong một bên không ngừng xoa bóp đôi tuyết lê trắng ngần, hạ thân lại không ngừng mạnh mẽ chuyển động, trong khi Ân quý phi hai gò má đỏ hồng, thân thể không ngừng vặn vẹo, hòa cùng động tác của nam nhân trên người mình, lại không ngừng rên rỉ kích thích. Động tác của Lưu Phong ngày một nhanh hơn khiến cho Ân quý phi không ngừng rên rỉ mãnh liệt, cuối cùng kêu lên một tiếng nàng cùng Lưu Phong đã tới đỉnh bậc của sự sung sướng. Sau một hồi mây mữa, Lưu Phong liền ôn nhu vuốt ve thân thể của Ân quý phi, Ân quý phi thoải mái nằm gọn trong lồng ngực rắn chắc của hắn, Lưu Phong liền nhẹ nhàng vỗ đồn bộ đàn hồi của nàng: -Có thoải mái không? Còn muốn một lần nữa chăng? -Phong nhi ngươi muốn giết cô cô sao, ta đã mệt tới mức không thể dậy nổi mà ngươi vẫn còn muốn nữa sao? Ân quý phi trên mặt có chút đỏ lên, thanh âm đã nhỏ đi rất nhiều, sau cuộc mây mưa đảm khí của nàng so với trước lại nhỏ đi vài phần. Hai người mặc quần áo trở lại đại sảnh trong khi Ân Tố Tố cũng đang hảo hảo dọn món, vế tới phòng khách thì thức ăn và rượu đã được bày biện. Bởi vì việc rình coi lúc nãy nên Ân Tố Tố nhìn Lưu Phong và Ân quý phi có chút mất tự nhiên, Lưu Phong và Ân quý phi cũng do có tật giật mình nên hào khí có phần mất tự nhiên, có chút xấu hổ -Lão công, chuyện gì ta cũng đều biết rồi. Ân tố tố thoáng do dự rồi lên tiếng trước -Ta không trách ngươi, cũng không trách cô cô. Lưu Phong cười hắc hắc nói -Đa ta lão bà đại nhânVừa nói vừa đi tới ôm Ân Tố Tố vào ngực mình, một tay ôm trọn phong nhũ của nàng, nhẹ nhàng hưởng thụ Ân tố tố liếc mắt lườm Lưu Phong một cái rồi đẩy tay hắn ra -Ngươi nha, không có một chút đứng đắn nào cả, quả là đại sắc lang. Lão công, ngươi nghe ta nói, ngươi và cô cô đã xảy ra quan hệ, như vậy tương lai của cô cô ngươi cũng phải phụ trách. Lưu Phong cố ý làm ra vẻ ủy khuất nói -Lão bà đại nhân, ngươi không nến nói bậy, cô cô và ta kỳ thật vô cùng trong sạch. Ân tố tố hừ một tiếng, rồi nói -Vừa rồi là kẻ đại sắc lang nào đem cô cô đặt dưới hạ thể mà khi dễ vậy. Nói tới đây, Ân Tố Tố không khỏi đỏ mặt, dù sao việc rình coi cũng là không đúng. Nói như vậy, Lưu Phong cùng Ân quý phi đã phát hiện ra, một tràng cảnh kích tình hí lộng vừa rồi đã bị Ân Tố Tố nhìn thấy, Ân quý phi vội nói -Tố tố, xin lỗi. ta. Mặc dù muốn nói nhưng dù sao mình cũng là trưởng bối của nàng, một lời khó có thể nói ra.