Cô giật mình lo lắng nhìn xung quanh, may mắn lúc này không có nhân viênthực nghiệm trong phòng. Cô vui mừng, muốn chạm vào Hỉ Oa nhưng bị tróichặt trên giường, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỉ Oa bốn mắt ngập tràn thấtvọng, nước mắt theo nhau chảy xuống.
Hỉ Oa thấy cô tỉnh lại tâm trạng cũng khẩn trương hơn, giọng nói non nớt gọi cô, "Mẹ mẹ."
Nghe tiếng gọi thất thanh, Tang Thủy Lan nước mắt chảy càng nhanh, cô khôngbiết mình có thể còn sống được không, nếu như cô thật sự chết đi sẽkhông bao giờ được thành mẹ của Hỉ Oa nữa.
"Hỉ Oa..." Cô nói trong tiếng khóc, khổ sở mở đôi môi, thanh âm mỏng manhtựa như một con mèo con bị ốm nhỏ tiếng kêu, "Chị cứ nghĩ, khiếp này sẽkhông được nhìn thấy em nữa ... Em không phải nói trước khi đầu thaikhông thể xuất hiện sao?"
Hỉ Oa nâng đôi mắt đỏ hồng ầng ậc nước nhìn cô khóc ròng, "Lẽ ra khôngđược xuất hiện, nhưng em biết trước chị sẽ gặp nguy hiểm, cảm giác rấtđáng sợ, hơn nữa em cũng cảm nhận được số mệnh của cha tương lai có mộtbiến đổi lớn..."
Nói đến đây, khuôn mặt của Hỉ Oa càng bi thương hơn.
"Chị không biết đấy thôi, linh hồn của hai người đã được gắn với nhau, nếuchị có chuyện không hay xảy ra, cả đời này cha tương lai sẽ không kếthôn."
Tang Thủy Lan ngẩn người, cô bị câu nói này dọa sợ.
"Nếu cha không cưới vợ sẽ không thể sinh con, như vậy em không thể đầu thaiđược, định mệnh của mọi người trong cùng thời gian đó sẽ bị sửa..."
Đúng lúc này, cửa phòng thí nghiệm mở ra, đi vào là John cùng với hai đồng nghiệp của hắn.
Hỉ Oa quay đầu lại, dùng sức trừng mắt với diện mạo nhã nhặn của John, mặc dù John căn bản không nhìn thấy, nhưng dựa vào điểm dừng ánh mắt củaTang Thủy Lan, môi hắn khẽ nở nụ cười. "Ở đây đang có linh hồn tồn tạisao?"
Tang Thủy Lan oán hận trừng mắt với hắn, trong phòng nhất định có hệ thốnggiám sát nếu không hắn không thể chọn đúng thời điểm như vậy mà xuấthiện được.
Thấy cô không thèm để ý đến mình, John sờ mũi ra vẻ không sao cả, đẩy mắt kính nhìn quanh căn phòng.
"Cô nói hay không cũng không sao, vì chúng tôi sẽ nghiên cứu đôi mắt của cô ở đúng thời điểm. Tuy rằng phương pháp này có chút tàn nhẫn, nhưng tôicam đoan với cô, cô sẽ chưa phải chết vội đâu." Nói xong, hắn nói haitrợ lý phía sau bằng ánh mắt, hai người đó lập tức mang đến găng tay,khâu trang, dao giải phẫu và thuốc mê.
Tang Thủy Lan càng sợ hãi, "Các người muốn làm gì?"
John tươi cười: "Chúng tôi sẽ lấy một bên mắt của cô để tiến hành thí nghiệm tiếp theo."
"Các người điên rồi…" Cô sợ hãi, cả người run rẩy.
Không chỉ Tang Thủy Lan bị dọa sợ, ngay cả Hỉ Oa cũng bị dọa, nó lao đếntrước mặt ba người kia hét lên: "Không được làm hại mẹ ta!"
Mấy người kia căn bản không nghe thấy âm thanh của nó, vẫn như Tu La từ từ tiến đến bên Tang Thủy Lan.
Hỉ Oa nhìn những người đó tiêm thuốc mê vào cơ thể Tang Thủy Lan, nó biếtnếu nó không ngăn chuyện này lại mẹ tương lai của nó sẽ bị lấy đi mộtbên mắt...
Giây tiếp theo, hình ảnh đáng yêu xinh xắn của Hỉ Oa thoáng chốc mang theosát khí, Tang Thủy Lan mơ hồ nhìn thấy Hỉ Oa biến hóa, đáy lòng kinh sợ, bởi vì hình dạng này cô đã từng nhìn thấy, chính là dáng vẻ của Sắc Quỷ bám theo Nghê Thần. Quỷ Hồn không đáng sợ, đáng sợ chính là hóa thànhÁc quỷ, mà ác quỷ nhất định sẽ bị Câu Hồn sứ giả bắt đi, vì họ làm tráivới quy tắc tự nhiên muốn làm tổn thương con người....
Tinh thần cô trở nên rõ ràng hơn, cô hét lên: "Hỉ Oa đừng làm thế!"
Lúc này đôi mắt tinh khiết tròn xoe của Hỉ Oa đã biến thành màu xanh sẫm,bộ mặt biểu tình ngày càng dữ tợn, nó cười một tiếng: "Nếu đã không cócơ hội đầu thai, chi bằng em làm một việc lớn, đem đám người rác rưởinày giải quyết hết đi."
Vừa dứt lời, nó bay về phía hai người trợ lý, chỉ nghe loảng xoảng mộttiếng, hai người đàn ông đang cầm dao định lấy đi con mắt của Tang ThủyLan liền bị một lực đạo vô hình vô cùng mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, ngãlên một đống dụng cụ.
John thấy thế, đáy mắt lộ vẻ kinh hoàng, ngay sau đó liền nhanh chóng lùidần đến góc tường, nhưng Hỉ Oa người đầy sát khí vẫn không ngừng bay vềphía hắn.
"Đừng làm thế!" Tang Thủy Lan hét lên, cô không muốn Hỉ Oa biến thành ác quỷ, nếu biến thành ác quỷ, bao nhiêu năm chờ đợi sẽ hóa thành bọt biển mất.
Không chỉ thế, nó còn có thể bị nhốt dưới mười tám tầng địa ngục, thậm chí hồn phi phách tán....
Cô muốn ngăn cản Hỉ Oa, nhưng thuốc mê dần ngấm vào cơ thể cô ý thức trở nên mơ hồ, trước mắt dần thành khoảng tối.
---------------
Khi Tang Thủy Lan tỉnh lại đã thấy mình nằm trong bệnh viện, Nghê Thần đang ngồi bên cạnh. Anh nắm tay cô, đang nhìn cô tới mở to mắt, trên mặtngập tràn vẻ hạnh phúc.
"Thủy Lan, cuối cùng em cũng tỉnh rồi." Khuôn mặt tiều tụy ngay cả giọng nói cũng có chút khàn khàn.
Nhìn thấy người đàn ông mình ngày đêm mong nhớ, nước mắt Tang Thủy Lan cứ thế rơi xuống. "Em đang nằm mơ sao?"
Nhìn cô thận trọng nói ra những lời này, Nghê Thần kích động lại đau lòngđem cô ôm vào lòng, "Em không mơ, đây đều là sự thật, em đã được cứu raan toàn.”
Tuy rằng trung tâm nghiên cứu TSW nằm dưới tầng hầm bí mật, nhưng sau khicó tin tức Nghê gia trong vòng hai mươi bốn giờ đã tìm được vị trí củanó, cùng với cảnh sát nhanh chóng đến nơi. Khi Nghê Thần cùng đám ngườiđến đó, chỉ thấy John cùng hai trợ lý bộ dáng nhếch nhác, vẻ mặt hoảngsợ, miệng không ngừng hô to "Cứu mạng"....
Sau đó, trung tâm này rất nhanh bị cưỡng chế đóng cửa, sau khi điều traJohn cùng trợ lý, nhân viên nghiên cứu ở đó đều bị bắt về sở cảnh sátthẩm vấn, khởi tố tội danh bắt cóc.
Tang Thủy Lan được cứu ra, lập tức được đưa đến bệnh viện tiến hành kiểm tra toàn thân, may mắn cô không mất máu quá nhiều, mặc dù bị tiêm quá nhiều thuốc mê nhưng tính mạng tạm thời không gặp nguy hiểm, nhưng sau nàyphải chú ý điều dưỡng mới có thể nhanh chóng khỏe lại.
Mấy ngày nay, Tang Thủy Lan hôn mê nếu có tỉnh lại ý thức cũng rất mơ hồ.Người nhà Nghê Thần thường xuyên đến thăm cô, Sở Bác Nam và Kiều Dĩ Thâm khi rảnh rỗi cũng lui tới, chỉ có Nghê Thần từ đầu đến giờ đều khôngrời cô nửa bước, cũng không chịu nghỉ ngơi.
Xa cách lâu ngày, hai người ôm nhau thật chặt nước mắt chảy dài, tâm trạng này những người chưa từng trải qua thật sự không thể hiểu hết được.Khóc một lúc lâu, Tang Thủy Lan nhớ tới chuyện trước khi hôn mê, kể lạivới Nghê Thần mọi chuyện lúc đó.
Cô không biết bây giờ Hỉ Oa đã biến thành lệ quỷ hay chưa, càng lo lắngkhông biết nó có bị giống Sắc quỷ kia, bị Câu hồn sứ giả đưa xuống mườitám tầng địa ngục rồi không. Hỉ Oa vì cứu cô, bỏ qua cơ hội đầu thai,thậm chí còn cam tâm tình nguyện biến thành ác quỷ chấp nhận việc có thể bị hồn bay phách tán... Nghĩ đến sẽ không được gặp Hỉ Oa nữa cô lạikhóc nấc lên. Nghê Thần nghe xong không biết nói gì, đem cô ôm chặt vàolòng, thở dài một tiếng, trong lòng bi ai, thế nào mình lại không códuyên gặp mặt đứa con của mình.
Mấy ngày sau Tang Thủy Lan được xuất viện về nhà điều dưỡng, còn Tống giavì mất đi sự giúp đỡ về tài lực của Nghê gia lâm vào tình trạng phá sản, Tống Dao Dao bị nghi ngờ là kẻ chủ mưu vụ bắt cóc Tang Thủy Lan nên đãbị cảnh sát bắt, trung tâm nghiên cứu TSW đã bị cảnh sát càn quét triệtđể hoàn toàn biến mất. Mọi chuyện lại trở về bình thường.
Tai qua nạn khỏi, Nghê Thần và Tang Thủy Lan vẫn tổ chức hôn lễ theo đúngkế hoạch, hôn lễ được tổ chức rất hoành tráng, người tham gia hầu hếtđều là đối tác của Nghê gia và những người bạn thân của Nghê Thần. Tuyrằng sau này Sở Bác Nam cũng có hỏi Nghê Thần chuyện vì sao trung tâmTSW kia lại bắt Tang Thủy Lan làm nghiên cứu nhưng Nghê Thần kiên quyếtkhông nói.
Có thể người khác sẽ coi anh là kẻ lạnh lùng vô tình, nhưng bây giờ anh đã tìm được người anh muốn bảo vệ cả đời, chỉ vì anh kết bạn không cẩnthận, để Tống Dao Dao ghen tị phát cuồng, gián tiếp hại chết đứa con còn chưa chào đời của mình, cho nên anh sẽ không bao giờ nói ra chuyện nàymột lần nào nữa, cho dù là người thân của anh.
Lúc trước anh có đến nhà giam để gặp Tống Dao Dao, hỏi cô vì sao biết TangThủy Lan có dị năng? Cô ta đã nói có một lần cô ta đến Nghê gia tìm anh, cô ta đã nghe được đoạn đối thoại quỷ dị của hai người ở trong phòng,nếu cô ta nghe không nhầm, chính Tang Thủy Lan đã nói mình có thể nhìnthấy linh hồn.
Lúc ấy, cô ta chỉ cảm thấy khó có thể tưởng tượng được, nhưng đến khi NghêThần tuyên bố lễ cưới của hai người, lý trí của cô ta hoàn toàn sụp đổ,mới nghĩ đến chuyện lợi dụng mấy nhà khoa học điên cuồng của TSW kia,đem Tang Thủy Lan loại bỏ khỏi thế giới này.
Ghen tị quả nhiên là một loại cảm xúc kinh khủng nhất, cho đến bây giờ, Tống Dao Dao vẫn không thừa nhận mình sai. Suy nghĩ của cô rất đơn giản, mọi chuyện cô làm đều vì cô yêu Nghê Thần.
Tống Dao Dao thậm chí còn khóc lóc hỏi anh, "Nếu không có Tang Thủy Lan,không có những chuyện phát sinh sau đó, anh có thể cùng chung sống vớiem không?"
Nghê Thần cảm thấy điều cô ta hỏi vô cùng ngớ ngẩn, anh cười lạnh nói:"Cô ở trong lòng tôi, vĩnh viễn không có chỗ."
Lời nói vô tình của anh là một sự đả kích không nhỏ đối với Tống Dao Dao,cô không nhịn được hét to: "Tôi thực sự hối hận không một dao giết chếtcô ta! Thứ gì tôi không có được người khác cũng không thể có được."
Xem ra... cô ta đã điên rồi!
Thấy không thể nói lý với cô ta nữa, anh cũng không muốn nói chuyện với côta nữa, anh từng nghĩ rằng sẽ quý trọng tình bạn này, đáng tiếc Tống Dao Dao đã tự tay phá đi tất cả.
Về phần Tang Thủy Lan, từ sau khi họ kết hôn, cô lúc nào cũng bất giác cảm thấy bi thương.
Nghê Thần biết, cô đang nghĩ đến Hỉ Oa.
Thời gian trôi đi thật nhanh, bọn họ kết hôn đã hai năm, nhưng Tang Thủy Lan vẫn chưa có dấu hiệu mang thai, đi trên đường cô vẫn không ngừng nhìnthấy hình dáng của các quỷ hồn, có quỷ lương thiện, có qủy tà ác, cólinh hồn chờ đầu thai cũng có linh hồn vì chết oan và đi tìm kẻ thù từkiếp trước...
Nhưng không thấy Hỉ Oa.
Bao nhiêu đêm, cô ôm nỗi nhớ Hỉ Oa từ trong mộng tỉnh dậy, Nghê Thần ở phía sau ôm cô vào ngực, một lần lại một lần an ủi cô, che chở cô.
Tối nay, khi được Nghê Thần ôm vào ngực, Tang Thủy Lan lơ đãng nhìn lênviên đá trên tai anh, thấy có ánh sáng mờ nhạt quỷ dị, ngay khi cô muốncất tiếng thì ánh hào quang kia ngày càng chói mắt.
Cô bị chói nên nhắm hai mắt lại, đến lúc mở ra hòa quang đã biến mất,trong không trung xuất hiện một chỏm tóc hướng lên trời, cái mông trắngnõn, là một cậu nhóc.
Cô giật mình, vội hét lên: "Hỉ Oa... Hỉ Oa là con sao?"
Đứa bé kia nhìn cô cười hì hì, "Mẹ tương lai, đã lâu không gặp."
Cô vui mừng đến rơi nước mắt, đem thân hình nhỏ bé kia ôm vào lòng, nhưngkhông ngờ rằng cô lại thật sự ôm được Hỉ Oa. Cảm giác mềm mại, mập mạp,làn da mịn màng như nước quả thật là Hỉ Oa.
Hỉ Oa cũng dùng sức ôm chặt lấy cô, như trẻ con làm nũng trong lòng cô.
“Chị cứ nghĩ em đã biến thành Lệ Quỷ bị Câu hồn sứ giả kéo đến mười tám tầng địa ngục không bao giờ… có thể đầu thai nữa.”
Ở trên người cô làm nũng một hồi lâu, Hỉ Oa mới cười hì hì nói: “Tuy rằng lúc đó thật sự em đã làm chuyện trái với quy định, nhưng Diêm Vương vìniệm tình em cứu người gấp gáp, nên khai ân với em. Hai năm nay em không xuất hiện là vì bị Diêm Vương trách phạt, phải làm việc cực nhọc đểchuộc lỗi, hiện giờ đã chuộc lỗi xong, Diêm Vương thả em ra còn chuẩn bị cho em đầu thai tiếp tục làm người.”
“Thật vậy sao? Em có thể đầu thai một lần nữa, thật tốt quá! Hỉ Oa, chị rấtnhớ em, rất nhớ em…” cô ôm đứa trẻ trong lòng, vừa khóc vừa kể lể…
Đến lúc có một lực động vào cô, bên tai truyền đến tiếng Nghê Thần hét to,Tang Thủy Lan mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng củachồng.
“Thủy Lan, em lại mơ thấy gì vậy?”
Ánh mắt mờ mịt, cô nhìn xung quanh bốn phía, cô phát hiện mình vẫn đang nằm trên giường ngủ, bốn phía trừ các đồ dùng bài trí cùng áo ngủ của NghêThần thì không hề có bóng dáng của Hỉ Oa.
Cô thất vọng, lấy tay che mắt lặng lẽ khóc, cô đau lòng đến mức khóc ngất đi trong lòng Nghê Thần.
Nghê Thần thực sự lo lắng, đang đêm cũng gọi điện gọi bác sỹ gia đình đến,bác sỹ vội vàng đến kiểm tra cho Tang Thủy Lan, sau khi kiểm tra trênmặt lại lộ vẻ vui sướng tươi cười.
Nghê Thần đã được nghe qua rất nhiều câu dễ nghe, có người nói anh thôngminh, có người nói anh tuấn tú, có người nói anh cười dịu dàng đáng yêunhư cô vợ nhỏ, có người hâm mộ anh tuổi trẻ tài cao, nhưng tất cả nhữngcâu này đều không bằng một câu bác sỹ nói với anh.
-----------
"Chúc mừng cậu ba, mợ ba đã có thai được hai tháng, nếu không có gì ngoài ý muốn, cậu rất nhanh sẽ được làm cha!"