Nhóm Ngu Giả chạy tới thành Liễu ở gần đó, Ô Tặc đã được Thiên Lý dùng khí cơ châm khống chế trọc khí lan tràn cần phải trị liệu ngay tức thì. Ở nơi linh khí dồi dào, tốc độ tinh lọc sẽ nhanh hơn tốc độ trọc hóa, tính mạng Ô Tặc cũng được bảo vệ hơn phần nào.
Trong phòng, Thiên Lý xoa xoa trán, suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn bấm máy gọi.
"Thiên Lý."
Hình ảnh A Nhĩ Đế Ti xuất hiện trên màn hình, anh ta hơi kinh ngạc hỏi, "Nhiệm vụ của cô thế nào rồi?"
Thiên Lý trầm mặc một hồi, không đáp mà hỏi lại: "A Nhĩ Đế Ti, anh đã mượn danh "R quân" ra chỉ thị cho thành viên Ngu Giả à?"
"Chỉ thị nào?" A Nhĩ Đế Ti cau mày nói, "Sao tôi có thể trực tiếp ra nhiệm vụ cho thành viên của em chứ? Nói gì tới giả danh của em."
"Anh phụ trách Thương, thế mà không biết có kẻ ra mật lệnh à?" Thiên Lý nói, "Ai có thể tước quyền của anh chứ?" Vẻ mặt A Nhĩ Đế Ti trở nên nghiêm túc, hỏi: "Kể chi tiết chuyện em gặp phải xem nào."
Vì thế, Thiên Lý kể qua tình huống họ đã gặp trên đỉnh Thải Vân, kể cả tình thế nguy cấp: hàng loạt thủy tức sinh sôi nảy nở tạo thành côn trùng trọc hóa.
Sau khi A Nhĩ Đế Ti nghe xong thì im lặng hồi lâu. Địa tức gây nguy hiểm khiến anh ta kinh hãi, mà mối nguy về những kẻ ẩn nấp làm anh ta cực kì tức giận. Tại nơi thuộc quyền quản lí của anh ta còn có kẻ dám động đến người của anh ta? Quả là khiêu chiến quyền uy của mình mà!
Lúc này, Thiên Lý lại nói tiếp: "Khe núi Hoan Nhạc quá nguy hiểm, đề nghị anh lập tức hủy bỏ nhiệm vụ, phái người triệu tập tất cả thành viên Thương. Khu vực như thế này nhóm tôi không đủ sức xử lí, phải xuất động bộ đội chính quy, tiến hành càn quét quy mô lớn."
"Chuyện này tôi biết." A Nhĩ Đế Ti ép lửa giận xuống, dừng một chút, nói tiếp: "Về chuyện có kẻ ẩn nấp, tôi rất xin lỗi."
Thiên Lý trả lời: "A Nhĩ Đế Ti, tôi tạm thời tin tưởng anh, nếu anh muốn đối phó tôi thì đã có hành động ở thành phố dưới lòng đất đầu tiên rồi, không cần chờ tới bây giờ. Nhưng mà, rõ ràng trong tổ chức có người ti tiện bỉ ổi, lòng dạ khó lường, địa vị của chúng tương đối lớn, có thể ra lệnh tùy lúc hoặc thao túng tiến trình nhiệm vụ. Dưới tình huống như vậy, tôi không đồng ý để Ngu Giả tiếp tục mạo hiểm."
"Vậy thì em định giải quyết thế nào?"
"Tạm thời nhóm tôi sẽ không tham gia bất cứ nhiệm vụ gì." Thiên Lý thong thả đáp, "Cho đến khi anh xử lí nội bộ xong."
A Nhĩ Đế Ti cười cười: "Xem ra uy tín của tôi bị nghi ngờ rồi."
"Tôi là người phụ trách mạng sống của tất cả thành viên Ngu Giả, họ đều là những chiến sĩ ưu tú, không phải là vật hi sinh cho những mưu mô xảo quyệt."
"Đã hiểu, chuyện này là sự sơ sót của tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm toàn quyền."
Ngày thứ tư kể sau hôm họ chấm dứt đối thoại, một tin không hay đã truyền đến từ khe núi Hoan Nhạc. Bảy đội ngũ tham dự nhiệm vụ lần này, trừ đội của Thiên Lý, gần như là bị diệt cả đội. Người mang đến tin tức này cho họ là nhóm người sa mạc Bọ Cạp, vốn nhóm họ chỉ hi sinh một đồng đội nhưng trên đường đến điện nữ thần mặt trời lại tổn thất thêm 5 người.
Số lượng côn trùng trọc hóa trong khe núi Hoan Nhạc đã đạt đến một tình trạng đáng sợ, tất cả mọi người trước đó đều chưa chuẩn bị đầy đủ, thế nên đã hi sinh một phần lớn chiến sĩ, tình huống rất thê thảm. Nếu không có Thiên Lý quyết đoán hủy nhiệm vụ, chỉ sợ dựa vào năng lực của cô cũng không cách nào bảo đảm thành viên Ngu Giả toàn thân quay lại. Nghĩ đến chuyện sau đó thật làm khiến người lạnh sống lưng.
Không chỉ như thế, Ngu Giả không bị tổn thất thành viên còn mang về tin tình báo quý giá, tầng trên rất chú trọng đến sự nguy hiểm của địa tức, năng lực của họ lại được khẳng định một lần nữa. Sức chiến đấu là tiêu chuẩn đánh giá thực lực đoàn đội, nhưng có thể đối phó với sự bất ngờ ở hiện trường, đưa ra lựa chọn chính xác vào thời điểm cụ thể cũng là một tố chất cần thiết của một đoàn đội ưu tú.
Ba người Thiên Lý và Tra Nhĩ, Tả Miện về thành Minh sớm hơn những người khác một bước. Nhóm Nặc Á vẫn ở lại trong thành, đợi Ô Tặc khôi phục.
Lộ trình mấy ngày liên tiếp khiến người ta mệt mỏi không thể tả, Thiên Lý vừa về đã vào phòng lớn ngủ một giấc, ngay cả chào hỏi cũng không kịp.
Sau khi cọ rửa vào ngày hôm sau, tinh thần đã khôi phục không ít. Cô gọi nhóm chú Thổ, nói cho bọn họ phỏng đoán có liên quan tới thành phố dưới lòng đất.
Chú Thổ nói: "Cháu yên tâm, chỉ cần trong phạm vi thành Minh này, các chú sẽ không để người khác chạm tới một đầu ngón tay của cháu."
Chú Thủy cũng gật đầu nói: "Người tiếp cận thành Minh ngày càng nhiều, nhưng mà chỗ cháu ở là khu vực cấm, có Vệ Không và Hữu Vọng, Vô Ảnh, không ai có thể tới gần, đừng nói tới Tra Nhĩ kề kề cạnh cháu. Về phần khu vực bên ngoài, các chú sẽ chú ý."
"Cháu lo không chỉ an toàn của cháu, mà còn các chú nữa." Thiên Lý nói, "Lúc trước, để phá hủy thành phố dưới lòng đất, các chú cũng ra không ít sức, chắc chắn tên các chú cũng nằm trong sổ đen của chúng."
Chú Âm cười xòa: "Mấy lão già chúng ta còn cần một cô bé là cháu lo lắng hả?"
Thiên Lý không nhiều lời nữa, đối với năng lực mấy chú lớn, cô khá là tin cậy.
Thời gian kế tiếp, mình có thể an tâm xử lí quy tắc chưa hoàn thành lúc trước và khắc chế tạo vũ khí khắc vân dành riêng cho thành viên Ngu Giả.
Sức khống chế năng lượng của dị năng giả là vấn đề không ít khó khăn. Trong quá trình làm nhiệm vụ, nhóm người Nặc Á quản lí có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng dị năng khi được kích phát (*) lại luôn không thông. Ví dụ như ở lần đối đầu với đàn dơi trong mê cung, nếu khả năng khống chế dị năng hệ đất của Nguyên Dã được nâng cao hơn, trong 3 giây chắc chắn có thể đóng chặt lối ra. Lại lấy Nặc Á hệ điện làm ví dụ, chỉ cần có vật dẫn điện, thậm chí còn có thể tạo hàng rào ngăn công kích.
(*) kích phát: chuyển từ cơ bản sang nâng cao.
Đáng tiếc, rõ ràng có năng lượng siêu lớn, nhưng không thể phát huy như bình thường, lại phải ứng phó nhiều lần, rất mệt mỏi.
Nay thế lực ngầm dưới lòng đất lại đang nhòm ngó, thành viên Ngu Giả bắt buộc phải nâng cao sức chiến đấu.
Lúc Thiên Lý đặt chân vào thành đã lưu đường vân cấu tạo năng lượng của mấy người họ vào máy tính. Phần còn lại chỉ cần dựa theo thói quen chiến đấu của họ để chế tạo vũ khí vừa tay là xong.
Chờ nhóm Nặc Á vào thành Minh, nền tảng của năm món vũ khí đã chế tác xong, Thiên Lý cũng không giao trực tiếp cho họ, mà để vào ngân hàng. Tiền tệ ở thời kì này đều là tiền ảo và điểm vinh dự, thế nên ngân hàng ngoài là dịch vụ chuyển khoản, trạm kinh doanh, giao dịch, thẩm tra đẳng cấp nghiệp vụ, chức năng chủ yếu còn là nơi giữ vật phẩm quý trọng. Ngân hàng sở hữu nhà kho lớn nhất dưới lòng đất, toàn bộ đều được máy tính giám sát và điều khiển, phải làm theo trình tự nhập mật mã, so vân tay, đọc khẩu lệnh mới có thể lấy vật phẩm ra ngoài.
Thiên Lý có ý tạm thời gửi vũ khí khắc vân vào nhà kho, ở đó còn để mấy trăm linh khí chưa bán ra. Nhìn từng món linh khí một, cô đột nhiên nảy ra một ý tưởng. Dị năng giả trong thành Minh ngày càng nhiều, trong những người này tất nhiên có không ít người mua phù hợp, chỉ là cô không tiện ra mặt giao dịch.
Nhưng mà, sao cô không lập một chương trình giao dịch nhỉ? Cô có thể nhập số liệu và mức độ phù hợp với dị năng của linh khí đưa vào phòng máy tính kiểm tra đo lường, chỉ cần dị năng giả hoàn thành kiểm tra, số lượng đạt tiêu chuẩn là đã có thể đạt yêu cầu mua sắm linh khí, đồng thời, tư liệu người kiểm tra đo lường cũng sẽ được máy tính ghi chép lại.
Cô sẽ đặt số thứ tự cho linh khí rồi để vào nhà kho dưới lòng đất của ngân hàng, dị năng giả có được quyền mua sắm có thể tự mình giao dịch tiếp.
Hạng mục kiểm tra đo lường có tất cả 36 thông tin, đa số dị năng giả sẽ chọn mấy phần để kiểm tra, sẵn lòng kiểm tra tất cả các phần chỉ chiếm số ít. Nhưng mà đây chính là điều mà Thiên Lý hi vọng, linh khí xuất hiện tất nhiên sẽ làm người ta chú ý, nhưng cách thức ít phải lộ diện này lại hợp với phong cách của Linh Văn Sư. Dù sau này phòng kiểm tra đo lường có bị vạch trần triệt để trong tương lai thì ai cũng không cảm thấy kì lạ.
Kéo thêm nhiều dị năng giả đến thành Minh vừa có thể tăng view cho thành, vừa kiến thiết thành phố được hoàn hảo hơn.
Thiên Lý lấy giá vào phòng kiểm tra đo lường 1 điểm 1 giờ, tăng thêm 1 giờ thì thêm 1 điểm.
Khi các dị năng giả lần đầu tiên thấy giá cả, đều thầm mắng chủ thành xấu bụng. Mãi đến khi có một anh chàng dị năng giả tâm huyết trào dâng hoàn thành tất cả kiểm tra, kết quả màn hình máy tính sáng lên, nhắc nhở anh ta đạt tiêu chuẩn mua linh khí của ai đó, đồng thời, tất cả thông tin về linh khí như hình ảnh, giới thiệu sơ lược và giá cả đều hiện ra, sau đó máy hỏi anh ta mua hay không.
Dị năng giả may mắn nọ choáng váng một lúc, hạnh phúc lớn làm anh ta cho rằng mình đang mơ. Ngu ngơ mấy phút đồng hồ, mãi đến khi máy tính nhắc nhở lần thứ ba mới tay chân luống cuống bấm vào hai chữ "có"
Không lâu sau đó, phòng kiểm tra đo lường ở thành Minh trở thành nơi mưu cầu danh lợi của dị năng giả. Những người đến vì danh vọng hầu hết là các thế lực tranh đoạt khắp nơi và người muốn tìm hiểu thân phận của Linh Văn Sư, nhưng dưới thế lực của các chú và nhóm Bách Chiến bảo vệ, cuối cùng tạo ra một truyền thuyết về thành Minh.
Đây là những chuyện sau này, tạm thời không đề cập tới.
Thiên Lý giao cho nhóm Nặc Á một nhiệm vụ, yêu cầu họ hoàn thành biệt lập huấn luyện ở phòng huấn luyện trong vòng ba tháng.
Ban đầu họ vốn không nghiêm túc, phát triển trong phòng huấn luyện đơn sơ nào có thể bằng thực chiến, hơn nữa thiết bị phòng cấp D còn sơ sài, chỉ nhìn bộ dạng rách nát từ bên ngoài đã khiến người ta không hứng thú luyện tập.
Nhưng ngại mặt mũi của Thiên Lý, mọi người vẫn đồng ý yêu cầu của cô.
Đợi sau khi vào phòng huấn luyện, khinh thường lúc trước ngay lập tức bị kinh ngạc thế chỗ. Trong sân huấn luyện, linh khí dồi dào kết hợp với yếu tố sức mạnh sục sôi khiến họ khoan khoái cả người, tinh thần chấn động mạnh. Có thể tưởng tượng ra, ba tháng ở trong hoàn cảnh huấn luyện như vậy, lực lượng của họ sẽ tăng đến cỡ nào.
Quả nhiên, Thiên Lý là người không thể đánh giá theo lẽ thường được. Mọi người trong Ngu Giả đều âm thầm quyết định, sau này dù cô có cho họ một cuộn giấy vệ sinh, họ cũng sẽ giữ gìn như báu vật, ai biết thứ ấy có phải của hiếm vật lạ hay không!
Nhưng mà, niềm ngạc nhiêm mừng rỡ của nhóm Ngu Giả không chỉ như thế. Cứ mỗi một thàng hoàn thành huấn luyện, Thiên Lý dựa theo trình độ huấn luyện của mỗi người, lần lượt đưa một tấm thẻ khóa, để họ tới ngân hàng lấy đồ của mình.
Người đầu tiên có vũ khí là Nặc Á, anh ta cầm một trường cung hình dáng kì quái, tất cả cơ quan trong cơ thể đều trì độn. Đường vân trên thân cung làm anh ta nhận ra đây là vũ khí đường vân trong truyền thuyết. Tẫn Viêm của Xích Cưu từng là vũ khí trong mơ của bao người, hôm nay, vậy mà anh ta cũng được sở hữu một cái!
Không chỉ anh ta, nhóm Thủy Kính, Ô Tặc cũng không ai không có.
Với tư cách là nhóm dị năng giả đầu tiên sở hữu vũ khí đường vân, nhờ thực thực tăng lên mà nhanh chóng được nhiều người biết tới, họ liên tục chiến đấu trên các chiến trường bốn phương, sáng tạo vô số chiến tích huy hoàng, là anh hùng kính ngưỡng trong lòng của vô số nhóm lính đánh thuê, cũng là người hết lòng ủng hộ Thiên Lý trong tương lai.
Ngoài rừng sâu cách thành Minh ba dặm, Hồng Phong đang trò chuyện cùng Lai Địch ở thành Thánh.
Giọng Lai Địch uy nghiêm đáng sợ chất vấn: "Vì sao không giải quyết chúng?"
Hồng Phong tùy ý trả lời: "Cao thủ khác anh phái tới đều chết hết, sao tôi giết được chúng đây?"
"Hừ." Lai Địch cười lạnh đáp, "Tôi biết anh sẽ nói gì. Không phải tôi không tin anh, mà là anh rất dễ mềm lòng, với năng lực của anh, không có khả năng không tìm thấy cơ hội ra tay."
Hồng Phong nhún nhún vai: "Sự thật thế đấy, tôi thật sự không tìm được cơ hội ra tay, sau khi chúng vượt qua đỉnh Thải Vân, lập tức lên đường về, rất nhạy bén."
"Tôi không muốn nghe những cái cớ này." Lai Địch ngắt lời nói, "Lần này anh chưa thành công, trước khi xóa bỏ thỏa thuận, trừ khi anh hoàn thành sứ mạng của mình."
"Sứ mạng của tôi à?" Hồng Phong trào phúng nói nhỏ một tiếng, suy nghĩ một lát, gã nói, "Thế này nhé, tôi lấy một tin tình báo đổi lấy tôi con mẹ nó ***"