Hiền Tri Thiên Lý

Chương 15: Tiến công chiếm đóng quặng mỏ (nhất)



Mọi người nhanh chóng xử lý miệng vết thương, bổ sung thể lực, tạm thời không có gì để nói.

A Nhĩ Tháp dựa vào cạnh cửa, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh một chút, thản nhiên mở miệng nói: “Bên ngoài thật rối loạn.”

Mọi người nghe xong thì hơi sửng sốt.

A Nhĩ Tháp lại nói: “Đám Khuyển Thử kia đang bắt đầu tự giết lẫn nhau.”

Mùi máu tươi nồng đậm như thế sẽ làm cho sinh vật trọc hoá phát sinh sát khí. Khi không có con mồi làm thức ăn, chúng nó sẽ vì đói khát mà ăn luôn cả đồng loại.”

Hai mắt Khoa Ni sáng lên: “Ta như thế nào lại quên đi chuyện này? Xem ra tình huống của chúng ta cũng không có tệ giống như trong tưởng tượng, Khuyển Thử một khi phát cuồng, chính là không chết không ngừng. Chờ tới khi chúng nó chết hơn phân nữa, chúng ta sẽ không còn điều gì để cố kỵ .”

Đới lắc đầu nói: “ Tuy nói thì nói như vậy, nhưng ai biết đàn Khuyển Thử này sẽ giết nhau tới khi nào? Chúng ta chỉ sợ không chờ kịp thôi, với tình hình này phỏng chừng chúng ta phải phòng thủ đến năm ngày, chúng ta cũng không thể tiêu hao tinh lọc dược thủy đi?”

“Đúng vậy .”

Khoa Ni thở dài “Ta chỉ đem theo ba bình.”

“Ta hai bình.” Y Bố nhấc tay.

Còn lại ai cũng đều báo ra số lượng dược thủy của mình, tối đa là năm bình.

Phương Chẩn nhìn chung quanh một vòng, sắc mặt có chút nặng nề.

Thời gian thì không đợi người, trọc khí trong phòng điều khiển so với bên ngoài càng nồng đậm. Miệng vết thương trước đó trên người mọi người còn chưa khỏi hẳn , đây mới là điều có thể tạo thành chuyển biến xấu không thể tính trước được.

Hắn đứng lên, kiểm tra một chút thiết bị trong phòng điều khiển , tất cả đều trong trạng thái không thể sử dụng. Đột nhiên hắn nhớ tới vừa rồi Thiên Lý đem khóa cửa tựa hồ sửa hoàn hảo, vì thế hắn nhìn về phía tiểu cô nương ở góc phòng, hỏi: “Thiên Lý , trình độ sửa chữa máy móc của ngươi đạt tới đâu rồi? ”

“Đại khái tương đương với trình độ của máy móc sư trung cấp .”

“Không thể nào?” Y Bố kêu lên. “Ngươi mới bao nhiêu tiểu chứ?”

Thiên Lý lạnh nhạt nói: “Cha ta là máy móc sư.”

“Cái này cũng không thể xem như là giải thích được ?”

Y Bố đột nhiên hỏi “Thiên Lý , ngươi có làm thí nghiệm IQ chưa? .”

“Không có.”

“Như vậy ta đề nghị ngươi khi nào về nên đi làm trắc nghiệm đi.” Y Bố vẻ mặt hưng trí bừng bừng nói.

Thiên Lý dừng lại một chút, hỏi một câu: “IQ của ngươi là bao nhiêu?”

“140.” Y Bố trả lời thực rõ ràng.

“Vậy ta không cần làm thí nghiệm .”

“Tại sao?”

“Lấy IQ của ngươi làm tiêu chuẩn, ước chừng IQ ta gấp ba lần ngươi.”

“Cái gì… Cái gì?” Y Bố trừng to mắt.

Mọi người không hẹn mà cùng cười rộ lên, không khí vốn có chút căng thẳng cũng giảm bớt đi rất nhiều.

IQ của một dị năng giả trưởng thành có tổng giá trị là 325, hơn người thường gấp 1.5 lần. Nội dung trong thí nghiệm chủ yếu bao gồm năng lực ngôn ngữ , trí nhớ, tư duy logic, năng lực tùy cơ ứng biến, giá trị tiêu chuẩn là từ khoảng 110 đến 210, chỉ số thông minh vượt qua 210 có thể coi là cao.

Tổng phân IQ sở dĩ có giá trị lớn như thế là vì có một số dị năng giả thiên về khai phá não bộ, trí lực cực cao.

Giống như Thiên Lý nói với mọi người rằng dị năng của mình là “Linh giác” , đó là một loại dị năng thức tỉnh trí lực.

Bởi vì tư duy của bọn họ so với người thường tương đối cao, cho nên năm giác quan “thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, xúc giác” đều sinh ra trình độ tiến hóa bất đồng , thậm chí có thể sinh ra các loại dị năng kỳ lạ .

Đương nhiên, Thiên Lý cũng không biết chỉ số thông minh của chính mình là bao nhiêu, đại khái cũng giống như tiêu chuẩn của người thường đi, chỉ là nhiều hơn người khác hai mươi mấy năm sống trên đời nên mới có đủ bình tĩnh thôi, hơn nữa cái cảm giác vốn có của nàng đại khái là một loại dao động năng lượng kỳ dị không phải dị năng đi, như thế nàng mới có thể sống yên ổn thuận lợi ở thế giới này.

“Được rồi, các ngươi ít nói chuyện phím đi .” Phương Chẩn cười lắc lắc đầu, sau đó đối Thiên Lý nghiêm mặt nói

“Thiên Lý , ngươi tới kiểm tra dụng cụ này một chút đi, có cần bổ sung năng lượng để nó có thể tiếp tục sử dụng hay không ?”

Thiên Lý thản nhiên nói: “Hiển nhiên không thể. Phòng điều khiển này vận dụng dựa trên trí não, biến cố phát sinh vào năm đí , trí não trung tâm khẳng định đã bị người mang đi, bất quá chỉ lưu lại một cái xác mà thôi.”

Phương Chẩn lộ ra sắc mặt thất vọng.

Thiên Lý dùng cảm giác nhìn qua hắn một chút, hỏi: “Phương đội trưởng có phải hay không muốn mượn dụng cụ quặng mỏ điều tra hoàn cảnh cùng sự phân bố của sinh vật trọc hoá ?”

“Đúng vậy .”

Phương Chẩn thần sắc vừa động, “Hay là ngươi có biện pháp?”

Thiên Lý không nói gì, lấy từ trong ba lô ra một cây bút lông, yên lặng từ trên sàn đứng lên.

Mọi người liếc nhau, tò mò đi qua xem thử.

Thiên Lý không thể nhìn thấy đường cong mặt bằng , chỉ có thể mượn sử dụng cảm giác định vị, bảo đảm không có sử dụng bút sai .

“Đây là bản vẽ địa hình xung quanh phòng điều khiển, vừa rồi bên ngoài quặng mỏ, Thiên Lý đã nhớ kỹ bản đồ sao?” Tạp Địch Bối Nhã mở miệng hỏi .

Lúc ấy thời gian nghỉ ngơi quá ngắn, trừ bỏ Phương Chẩn có nhìn bản đồ một chút, những người còn lại đều không có để tâm.

Cố tình trong phòng điều khiển chỉ có bản đồ điện tử, không có trưởng máy trí não, nếu muốn đọc tài liệu là đều không tưởng .

Đường hầm quặng mỏ rắc rối phức tạp, trong phòng điều khiển còn có không dưới hai mươi gian, hiện tại bọn họ cách cửa hầm gần nhất, ước tính cũng gần một trăm đường hầm.

Đương nhiên, Thiên Lý cũng không có đem tất cả đường hầm đều vẽ ra, chỉ vẽ ra hơn mười cái trọng yếu .

“ Mấy cái hướng này là làm sao?” Phương Chẩn chỉ chỉ mấy cái đường cong kéo dài hướng tới quặng mỏ .

Thiên Lý cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề của hắn, mà là dùng bút phân biệt vài chỗ, cái nào là đường hầm số 2 , đường hầm số 5 và đường hầm số 7 rồi nói: “Nơi này, nơi này, còn có nơi này, số lượng Khuyển Thử đều không ít hơn ba trăm. Trong đó đường hầm số 5 chính là ở ngay bên ngoài phòng điều khiển, nơi mà Khuyển Thử đang chém giết lẫn nhau. Hiện tại số lượng đang giảm mạnh, ước chừng một ngày sau có thể còn lại nhiều nhất một ngàn .”

“Nhiều nhất một ngàn?” Khoa Ni trầm ngâm nói “Chúng ta còn có thể ứng phó được, chỉ cần để ở nơi này nhất ba, đi theo lộ tuyến này ra ngoài vậy là tốt rồi. Vấn đề là, Thiên Lý, ngươi làm sao mà biết những điều này? Hay là ngươi có thể dùng mắt nhìn thấu ?”

Mọi người lập tức nhìn về phía tiểu cô nương bất quá chỉ mười một mười hai tuổi.

Thiên Lý lạnh nhạt nói: “Hiện tại không phải là thời điểm thảo luận văn đề này đi?”

“Thiên Lý, ngươi tiếp tục nói đi .” Phương Chẩn lúc này mới mở miệng.

Khoa Ni thấy vậy liền không hề hỏi nhiều.

“Mọi người đều biết quặng mỏ trung cấp này còn có trọc hóa nhân, như vậy, ta hiện muốn nói là, nơi này không chỉ có trọc hóa nhân, mà còn trọc hóa nhân có dị năng, ít nhất có 7 cái.”

Mọi người biến sắc.

Thiên Lý lại nói: “Nếu may mắn , tầng thứ nhất chỉ có 4 cái. Phân biệt ở những vị trí này.”

Nàng chỉ trên bản đồ biểu thị.

Đột nhiên Bá Nạp Đức nhớ tới khi vừa mới tiến vào, người đầu tiên phát hiện ra sự hiện diện của trọc hóa nhân cũng chính là Thiên Lý. Linh giác của nàng thế nhưng lại cường đại như thế ? Có thể ở cự ly xa biết được vị trí của địch nhân?

Hiển nhiên là Bá Nạp Đức giật mình quá sớm,chỉ nghe Thiên Lý tiếp tục nói: “Đầu tiên, dựa vào nhiêu đây trọc hóa nhân, có ám diễm dị năng, có thể thuấn phát công kích hỏa diễm, một khi tiếp xúc, trọc khí có chứa hỏa độc rất có thể sẽ lập tức xâm nhập vào thân thể chúng ta .”

“Ngươi nói cái gì? Ám diễm dị năng giả?” Y Bố kêu lên sợ hãi “Ngươi không nói khoác đấy chứ?”

Tất cả mọi người hút một ngụm khí lạnh, hiện tại bọn họ cũng không có tinh lực tiếp tục hỏi tại sao Thiên Lý lại biết rõ ràng điều này, một loại cảm giác nguy cơ xuất hiện.

Nếu là ở địa phương trống trải thì không nói, với thân thủ linh hoạt của dị năng giả, muốn tránh né công kích của hỏa diễm là không thành vấn đề, nhưng đây lại là trong đường hầm hẹp dài, tỷ lệ để bọn họ có thể tránh né có bao nhiêu?

Thiên Lý tựa hồ còn cảm thấy chưa đả kích đủ, lại từ từ nói: “Phương đội trưởng vừa rồi có hỏi ta mấy cái đường hầm này có vấn đề gì, kỳ thật trọng điểm không phải ở đó, mà là nơi này cất giấu 3 trọc hóa nhân khác. Cái thứ 2 ở quặng mỏ số 3, trong lúc dao động thì lực công kích dường như không mạnh lắm, nhưng tốc độ kinh người, làm người ta không kịp đề phòng. Cái thứ 3 ở khoảng cách xa hơn so với chúng ta một chút, là một gã khống chế thổ thạch.”

Khi nghe đến đó, sắc mặt mọi người rốt cuộc hoàn toàn trắng bệch.

Khống chế thổ thạch? Cái này không phải là hoàn toàn có lợi khi ở dưới lòng đất thế này sao? Chỉ cần một nơi bí mật gần đó hóa thành bùn, mọi người có mười thì tám, chín người sẽ sập bẫy.

“Về phần cái thứ tư ở quặng mỏ số 8 vẫn bất động, ta cũng không biết hắn có được cái dị năng gì.”

Được rồi, bây giờ còn nhiều ra một cái không biết mạnh bao nhiêu.

Sắc mặt mọi người đã trắng còn trắng hơn.

“Được rồi, ta đã đem những gì ta biết nói hết cho các ngươi, tiếp theo các ngươi tính làm cái gì đây?” Trên thực tế, Thiên Lý và Tra Nhĩ muốn rời khỏi đây cũng không khó, nhưng nàng không muốn bỏ mặc mọi người lại đây, đồng thời, nàng cũng muốn nhìn xem thử biểu hiện của các dong binh đoàn khi đối mặt với hoàn cảnh nguy hiểm là như thế nào.

Bá Nạp Đức nói: “Số lượng và năng lực của trọc hóa nhân vượt ngoài dự đoán của chúng ta, không bằng chúng ta nghỉ ngơi ở đây nhiều nhất hai ngày, chờ một số lượng lớn Khuyển thử chết đi rồi ta hãy ra ngoài, như vậy chúng ta mới có bảo toàn thực lực của chính mình để đối phó với trọc hóa nhân ở chỗ tối.”

Không ít người gật đầu tán thành.

Đới nhìn Khắc Lý Tây vẫn còn đang hôn mê, trầm giọng nói: “Tình trạng của Khắc Lý Tây không được tốt lắm, tốt nhất chúng ta nên mau mau rời khỏi quặng mỏ này. Thời gian càng nhiều sẽ xảy ra càng nhiều chuyện xấu.”

“Nhưng là tùy tiện đi ra ngoài thì chúng ta sẽ rất bất lợi.” Y Bố hiếm khi thu hồi biểu tình bất cần đời, nghiêm mặt nói:

“Trước tiên đừng nói đến trọc hóa nhân, chính là Khuyển thử cũng đủ để khiến chúng ta ăn mệt.”

“Đi cũng không được, ở cũng không xong, chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi chờ chết như vậy sao? Đáng giận!” Khoa Ni mạnh mẽ giáng một quyền vào vách tường.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhất thời đều thúc thủ vô sách (Bó tay chịu trói).

Phương Chẩn nhìn bản đồ, ngưng thần không nói.

Sau một lúc lâu, hắn mới mở miệng nói: “Chúng ta quả thật không có nhiều thời gian, các ngươi đừng quên, Thiên Lý nói trong quặng mỏ có ít nhất 7 trọc hóa nhân, trước mắt có 4 cái có uy hiếp đối với chúng ta, nhưng một hai ngày sau, ai biết có thể sẽ xuất hiện thêm vài cái?”

Mọi người không nói gì.

“Cho nên.” Phương Chẩn nghiêm túc nói: “Nhiều nhất là một ngày, chúng ta phải nhanh chóng ra khỏi đây.”

“Một ngày thời gian không phải quá ngắn đi?” Y Bố reo lên “Không nói đến Khắc Lý Tây bị thương nặng, chính chúng ta cũng cần có thời gian nghỉ ngơi hồi phục.”

“Vậy người muốn nghỉ ngơi hồi phục bao lâu?” Phương Chẩn liếc nhìn hắn.

Y Bố cúi đầu không trả lời.

Phương Chẩn vẫn chưa trách móc nặng nề nhiều lắm, Y Bố vẫn chỉ là lính đánh thuê mới, chỉ tham dự thực chiến được khoảng hai, ba tháng, không biết nên làm gì khi gặp nguy hiểm, dũng khí và kinh nghiệm vẫn còn thiếu, những điều này cũng là bình thường, Phương Chẩn cũng chỉ là đơn giản nhắc nhở như vậy.

“Tóm lại là như vậy đi? Mọi người hảo hảo nghỉ ngơi một ngày, mau chóng dưỡng sức.” Phương Chẩn đứng lên nói với mọi người “Kế tiếp chính là thời điểm chúng ta chiến đấu, chỉ cần là sinh vật trọc hóa, cũng không thể buông tha.”

“Đội trưởng, có kế hoạch gì cụ thể không?” Khoa Ni hỏi.

“Ta chẳng những muốn tiêu diệt sạch sẽ Khuyển thử, nếu dư một chút sức lực, tốt nhất nên đem toàn bộ trọc hóa nhân đánh chết.”

“Không phải chứ?” Y Bố kêu lên “Trong hoàn cảnh trọc hóa nhân hoàn toàn có lợi đánh chết chúng?”

Tạp Dịch Bối Nhã rốt cuộc không nhịn được mà đập Y Bố một cái: ”Ngươi có phải nam nhân không vậy? Suốt ngày sợ hãi, xem tiểu Thiên Lý còn không sợ, ngươi sợ cái p!” (p hình như là cái mông á)

Y Bố nghẹn họng, cũng hiểu được vừa rồi chính mình có hơi lố.

Tạp Dịch Bối Nhã lại nói: “Vừa rồi Thiên Lý nói IQ của mình gấp ba lần ngươi, cái này ta tin!”

Y Bố bị đả kích đầu không ngẩng lên, vẻ mặt cầu xin đáng thương.

Trên thực tế, cảm xúc của mọi người đều có chút dao động, trọc khí có ảnh hưởng xấu đối với tinh thần của nhân loại, người có tâm tình không đủ cứng cỏi, sẽ rất dễ dàng sinh ra lo lắng, luống cuống, tuyệt vọng và một loạt cảm xúc tối tăm, ở trong không gian bị phong bế, loại ảnh hưởng này càng lớn.

“Được rồi.” Phương Chẩn vỗ vỗ tay, đem lực chú ý của mọi người hấp dẫn lại đây, nói “Mọi người cũng không cần ủ rũ quá mức, không phải chúng ta cũng không có một chút ưu thế nào, Thiên Lý với Linh giác siêu cường chính là ưu thế của chúng ta, chúng ta có thể nắm giữ hướng đi của địch nhân, đánh úp hoặc là tạm trốn, bằng mọi giá phải lấy được thành quả lớn nhất. Mọi người đừng quên chúng ta là ai. Lính đánh thuê, lấy mục tiêu tiêu diệt sinh vật trọc hóa làm nhiện vụ, bất cứ lúc bào, dù là trong hoàn cảnh nào cũng không được phép khiếp đảm lùi bước.”

Mọi người đồng thời thận trọng gật đầu, ánh mắt lộ ra thần sắc kiên định.

Khóe miệng Thiên Lý lộ ra ý cười thản nhiên, dùng cảm giác chậm rãi đảo qua trên mỗi người, quyết định sẽ giúp bọn họ một việc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.