Nửa năm sau.....
Áo cưới và của hồi môn của Hình Chiến đều do Hoàng Hậu đích thân chuẩn bị, so với việc công chúa xuất giá chỉ có hơn chứ không kém. Ngày đại hôn, đội ngũ tặng lễ gần như đạp gãy cửa phủ Nhiếp Chính Vương, nhà kho cũng chất đầy lễ hỏi.
Nhiếp Chính Vương cưới Vương phi là đại sự, trong vương phủ dĩ nhiên là quan lại tụ tập. Rất nhiều mệnh quan triều đình tiến đến chúc mừng, ngay cả đế hậu cũng mang theo Thái Tử cùng thiếp thất mới nạp vào Đông Cung đến tham dự. Trong yến hội nhiều người thân phận hiển hách, nhưng ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía nhóm hắc y nhân.
Bởi vì thân phận của Hình Chiến, hơn nữa còn có Hình Trinh đồng ý thay thế vị trí của phụ thân có mặt trong lễ bái đường theo như yêu cầu từ Tư Yến, gần như tất cả đệ tử phái Bích Loan đều không quản ngại khó khăn đến dự, chỉ để ủng hộ nàng.
Bạn bè thân thích của tân lang toàn các hậu duệ quý tộc, người mặc cẩm y hoa phục, cử chỉ ưu nhã nhưng khách sáo xa cách; mà bạn bè của tân nương toàn các cao thủ võ nghệ, chỉ mặc đồ đen, khí thế chém giết thường ngày bị giấu đi, chỉ biết nâng cốc buôn chuyện.
Đáng nói nhất chính là Tư Yến vì muốn tỏ lòng thành, đặc biệt cho phép tất cả đệ tử phái Bích Loan mang theo vũ khí đi vào. Điều này khiến không ít quan viên hoảng sợ, đặc biệt là những người thường ngày hống hách đột nhiên đều trở nên đàng hoàng, đến thở cũng không dám, chỉ có thể tiếp tục ăn cơm uống rượu.
Một tiệc cưới, hai loại cảm xúc, thực sự vô cùng thú vị.
"Bạn bè thân thích của ngũ đệ muội quả là lợi hại, ngay cả trẫm cách xa như vậy cũng cảm giác được các quan viên đang câu nệ thế nào." Tư Ẩn cười khẽ, nói với Hoàng Hậu.
"Thần thiếp cũng cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết." Hoàng Hậu cũng cười đáp.
"Nhà mẹ đẻ của hoàng thẩm không dễ chọc, cuộc sống về sau của hoàng thúc sẽ vui lắm đây." Tư Nhậm Hành bày ra dáng vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa: "Hồng Anh, nàng nói có phải không?"
Hồng Anh ngồi bên cạnh hắn miễn cưỡng cười, không phụ họa theo.
Sau cung yến hôm đó, Tư Nhậm Hành đã tốn rất nhiều công sức dụ dỗ nàng về Đông Cung, lại cho nàng một danh phận. Tuy chỉ là thiếp, nhưng vị trí Thái Tử Phi đến nay vẫn bỏ không, có thể nói vô vàn sủng ái chỉ cho một mình nàng.
Nhưng chung quy xuất thân của nàng cũng từ thanh lâu, lên không được mặt bàn.
Ngay cả hôm nay có thể đến tham dự hôn lễ, chẳng qua cũng chỉ vì một tháng bái sư ngắn ngủi kia khiến nàng được Hình Trinh ghi nhớ, gửi thiệp mời.
Bốn phía đột nhiên nổi lên tràng vỗ tay, Hồng Anh nghiêng người, ánh mắt dán chặt vào Hình Chiến mặc váy cưới cách đó không xa đang được Tư Yến đỡ cẩn thận bước đi.
Tuy rằng có khăn voan đỏ che mặt, nhưng nàng biết, Hình Chiến hiện tại nhất định đang cười.
Sau khi đứng yên, đầu tiên hai người kính rượu với đế hậu và Hình Trinh, sau đó mới bắt đầu bái đường.
Cuối buổi lễ bái của hai vợ chồng, Tư Yến không kìm được sự phấn khích trong lòng, nắm chặt tay Hình Chiến.
"Chiến nhi, ta sẽ quý trọng nàng." Hắn thấp giọng nói.
Từ nhỏ đến lớn, hắn có được vinh hoa phú quý, quyền vị thanh danh, tướng mạo tài hoa, tất cả những thứ mà người khác theo đuổi cả đời, hắn không cần tốn chút sức lực đã có được. ngôn tình hoàn
Cả cuộc đời của hắn chưa từng thật lòng muốn có thứ gì.
Tất cả mọi thứ đối với hắn để chẳng có sự khó khăn hay hấp dẫn, ngay cả ngôi vị hoàng đế cũng vậy.
Nhưng Hình Chiến đột nhiên bước vào cuộc đời hắn, cướp đi ánh mắt hắn.
Nàng không kiêu ngạo không siểm nịnh, không rành đạo lý đối nhân xử thế, chất phác khô khan, lần lượt khiến hắn cảm nhận được cái gì gọi là thất bại cùng kinh ngạc. Nàng trầm mặc ít nói, tâm như nước lặng, xa cách mà cường đại, càng kích thích ham muốn chinh phục và chiến thắng của hắn.
Nếu không phải Hình Chiến xuất hiện, hắn sẽ không có động lực để trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ để mong đạt được sự tôn kính và công nhận từ nàng; cũng sẽ không hao hết tâm tư chỉ vì muốn trở thành người đặc biệt trong lòng nàng.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng hắn dùng tình yêu để làm cho thanh kiếm Hình Chiến hiểu được thế nào là yêu, trở nên mềm mại hơn, nhưng chỉ có hắn là biết rõ ràng thật ra không hẳn như vậy.
Ngược lại là hắn được nàng trợ giúp và khích lệ rất nhiều mới đạt được kho báu vô tận.
Cho nên phải nói rằng ─
Là Hình Chiến đã dạy Tư Yến tự cao tự đại học được thế nào là dịu dàng cùng trả giá, tận tụy, kiên cường, trung thành, cũng như yêu và được yêu.
Hình Chiến vì Tư Yến mà sinh, Tư Yến vì Hình Chiến mà sống