Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!

Chương 47: Xmas



Sau đám cưới,tôi thấy quà cưới chất đầy nhà hắn.Mà trong đó,lại chẳng có lấy một gói quà của tôi.Vậy nên từ sáng giờ tôi đứng ngồi không yên.Phải làm sao bây giờ,mình phải đi mua.Nhưng Nhật Bản rộng lớn mình biết tìm đâu,đã thế mình còn không biết một tý gì về Nhật cả.Hôm nay cũng là Giáng Sinh,mình cũng phải mua gì đó tặng mọi người nữa.Đập đầu,đập đầu…Cuối cùng,tôi quyết định nhờ hắn đi cùng để chỉ bảo.Nghe nói hắn sống đây từ hồi cấp I rồi,cậu chủ,làm ơn ý.Đúng như dự đoán,hắn từ chối.Tên đáng ghét,tui hận cậu lắm nha.Do chẳng suy nghĩ được gì nữa nên tôi quyết định đi một mình,chẳng cần ai giúp nữa.Đúng lúc tôi định đi ra ngoài thì hai mẹ con hắn lại bắt đầu cãi nhau,ở ngay phòng khách nữa chứ,ra ngoài sao bây giờ ;;^;;.Bà ta cũng ghét tôi,nhìn thấy tôi chắc bị nói lây quá,bối rối kinh….

“Mẹ nhìn con bao nhiêu tuổi mà bắt con đi mối!!”

“Con phải sớm lấy vợ giàu để có chỗ bố mẹ dựa khi mà gặp rắc rối!!”

“Con không quan tâm!!”

Ghê thiệc,bắt hắn đi gặp vợ tương lai cơ à…Hắn còn chưa tốt nghiệp.Nếu Nguyên còn đây thì chắc hắn cũng chẳng phải khổ như này.Gia cảnh nhà họ rất phù hợp mà.

“Tại sao lúc nào anh cũng không nghe lời tôi?Tôi đã sinh ra anh đấy,anh không biết ơn à!!”

“V…vâng,con xin lỗi…”

“Con đúng là con trai ngoan.Con đợi mẹ đi lấy ảnh nhé!!”

Tôi nhân lúc bà ta quay đi,liền lén lút chạy ra ngoài.Bỗng hắn cầm tay tôi chạy đi khiến tốc độ tôi nhanh hơn.Hắn định bắt tôi cho bà ta ư,tha cho tôi >__v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.