Thất Long Quân thiên giới Ngao Kiệt cùng Hồ Thập Bát yêu giới Phất Lai Sơn rốt cuộc cũng thành thân ~!
Sáng hôm qua, trời mới tờ mờ sáng, một đoàn thần tiên trên tay mang theo thải hà tráo ánh kim quang, đạp tường vân, hùng hùng hổ hổ một đám, bay đến yêu giới.
Lữ Đồng Tân hiện tại đã trở thành người quen chốn yêu giới, cắm phất trần ra sau lưng, làm trò trước mặt chúng yêu nơi yêu giới, tay trái khoác tay Thập Bát, tay phải lôi kéo Ngao Kiệt, cười sang sảng bảo, một trăm năm mươi năm trước ta từng đến yêu giới đề thân một chuyến, bây giờ đã một trăm năm mươi năm sau, rốt cuộc kẻ hữu tình cũng đã được đoàn tụ ~! Hôm nay Lão Long Quân cùng Thất Long Quân đến cửa định ngày thành thân, các vị hương thân yêu giới, hôm nay có thời gian cứ đến nhà Thập Bát dùng thân yến ha ~!
Dứt lời liền lôi cả Thập Bát cùng Tiểu Thất đi, phía sau là một đoàn thần tiên, ngữ điệu lên giọng lại còn ra vẻ rêu rao mời gọi, thân thiết hòa ái vẫy tay cùng chúng yêu, theo đường cũ mà đến nhà Hồng Ngọc.
Đến nhà Hồng Ngọc, gặp thân gia, bái lễ cái, Lữ đạo trưởng liền biến thành bà mối ~ thải lễ một trăm năm mươi năm trước đã đưa, hôm nay lại mang đến thêm một số nữa, lễ nghĩa gì đó đều đã làm trọn vẹn a ~!
Hồng Ngọc nhìn thấy Tiểu Thất sau khi biến thân thì giật mình kinh ngạc, nhưng thấy bộ dạng Tiểu Thất bám dính lấy Thập Bát không khác chút nào so với một trăm năm mươi năm trước, cũng thấy yên lòng, thế là đi sang chào hỏi thông gia Lão Long Quân, lại bị mấy thần tiên thi nhau chúc mừng ~!
Thử nói xem, có kẻ nào có cơ hội một lúc mà gặp quá chừng thần tiên như vậy đâu, lúc ấy Hồng Ngọc gật đầu chào hỏi, thiếu điều muốn xỉu.
Lúc này, Lão Long Quân ha hả cười nói, thân gia mẫu a ~~ người ta đều bảo tình cờ chi bằng ngẫu nhiên, tôi thấy hôm nay cũng không tệ, bằng hữu lại đến nhiều như vậy, chi bằng ta lấy ngày hôm nay tổ chức hôn sự cho Thập Bát cùng Tiểu Thất luôn đi?
Trí óc Hồng Ngọc tính toán xoẹt xoẹt, Thập Bát cũng đã chờ một trăm năm mươi năm rồi. Là một trăm năm mươi năm a, hảo gian nan! Đương nhiên có thể xuất giá cáng sớm càng tốt! Sáng nay nàng có xem hoàng lịch, trên viết, kim thiên thịch bách sự giai nghi, bách niên nan ngộ nhất cá hoàng đạo ~~ đã vậy, thần tiên đến còn nhiều như vậy ~! Về sau, biết chừng còn cơ hội nào gặp không chứ? Này náo nhiệt biết chừng nào, mặt mũi nở nang biết chừng nào!
Trong lòng nghĩ thế, liền thấy cao hứng vô cùng, nhưng ngoài mặt Hồng Ngọc vẫn vờ tỏ vẻ hơi lo lắng, cười nhẹ nói “Cũng tốt, nếu như thân gia công đã nói vậy, tình cờ chi bằng ngẫu nhiên, cứ chọn hôm nay là ngày thành thân của Thập Bát cùng Tiểu Thất đi ~!”
Gia trưởng hai bên đã định một lời, sự liền cứ vậy mà làm đi ~!
Thực Thần lập tức xắn tay áo, bước đến bếp khua nồi chảo, bắt đầu nấu cơm làm thức ăn, tổ chức lưu thủy tịch.
Còn Hồng Ngọc thì ngay lập tức chạy đi khắp nơi báo cho thân bằng hảo hữu, thỉnh hí ban tử về, hát hát hò hò tưng bừng náo nhiệt ~ đến tối cũng chưa dừng, chơi luôn cả đêm, suốt cho đến sáng hôm sau cũng chưa có dấu hiệu sẽ dừng lại.
Hiện tại, trên yêu giới đại nhai thượng vắng tanh không một bóng người, kẻ nào cũng nhanh tay lẹ chân chạy đến nhà Hồng Ngọc chúc mừng, ăn chùa, sẵn dịp chiêm ngưỡng thần tiên ~!
=======================
Tại lối giao nhau của nhân giới và yêu giới.
Sau lần tà đạo phong ấn bị phá vỡ một trăm năm mươi năm trước, nhân thân yêu tam giới chịu kiếp nạn lớn, từ đó về sau, ở yêu giới đặt ra một quy củ, mỗi ngày đều sẽ phái bảy tám vị yêu quái còn tráng niên, tu vi pháp lực tương đối cao, canh gác ở nơi này, vạn nhất có tình huống cây thổi đá lăn bất ổn gì đó liền lập tức đi thông báo, phòng trường hợp chuyện sắp xảy ra còn biết đường mà đi ứng chiến.
Hiện tại vừa mới qua thời gian đổi ca, một tên hùng quái trên miệng còn ngậm nha thiêm, đang tán gẫu cùng chồn tinh đứng cạnh. Hùng quái nước miếng ào ào kể lại chuyện lúc trưa đến nhà Hồng Ngọc ăn chùa, có mấy món ăn ngon lắm, ngươi có nếm thử không?
Chồn tinh trả lời lại, ngươi nói gì a? Vị trù tử mà nhà Hồng Ngọc thỉnh, chính là Thực Thần nơi thiên thượng a ~! Thức ăn làm ra toàn bộ ta đều chưa từng nếm qua a~!
Hùng quái nói, Thập Bát đúng là có mặt mũi ghê a ~ thành thân thôi mà thần tiên đến dự nhiều như vậy . . .Ngươi nói xem, Thực Thần làm ra mỹ vị ngon đến vậy, sau này trở về Thiên giới rồi, chúng ta nếu muốn ăn thì biết làm sao đây (đi kưa đi = =)
Đang trong tâm trạng lo lắng mà than thở, đột nhiên nghe ở kết giới gần đó vang lên một tiếng xoẹt, vài cái dao động, bỗng từ kết giới có kẻ xuất hiện, đang bước đến đây.
Kẻ kia, dáng người thoạt nhìn cao gầy, một thân trường bào thiên thanh, y phục liêu tử cũng không tệ, có điều không rõ đã bao lâu không được giặt sạch, trên mặt dính toàn là bụi bặm, nét mặt phi thường tuấn tú, nhưng đồng thời trên mặt lại đầy bụi bặm, có vẻ hết sức tiều tụy, trong lòng còn ôm một khối mao nhung tròn to, hình như là một con đại miêu lông trắng vằn đen.
Người nọ, không rõ là do bệnh tật hay đói khát, thân hình lảo đảo, bước đi tập tễnh, hướng về phía này mà bước đến, hùng quái vẫn chưa kịp mở miệng hỏi y là ai, y đã tự mình chân nọ giẫm chân kia, rầm một tiếng rồi nằm thẳng cẳng trên mặt đất.
Mấy tên yêu quái rất là có trách nhiệm, cũng bước đến xem thử, ngồm xổm xuống nhìn nhìn, cảm thấy khí tức trên người y, có chút quen thuộc.
Khi tức này thật là quen nha. . .cứ cảm giác là đã gặp ở đâu rồi nha. . .
Chồn tinh đưa tay lay lay y, người nọ chẳng có phản ứng gì.
Không phải tử ẹo rồi chứ. . .
Đám yêu nhìn nhau, vẫn còn đang tự hỏi thân phận của kẻ này là ai.
Đột nhiên ngay lúc đó, đại miêu trong lòng của người nọ khẽ động, ngẩng đầu lên nhìn, đôi mắt mở toang, đồng tử hẹp dài, mâu tử cư nhiên là bích lục sắc!
Đại miêu kia há miệng, lộ ra bạch nha đều tăm tắp, kêu lên một tiếng, cư nhiên là hổ khiếu chi âm! !
Một phát nhảy lên, từ trong lòng người nọ nhảy ra ngoài!
Bạch ngạch điếu tình, cư nhiên là một tiểu lão hổ!
Hổ là Bách thú chi vương, có thể coi như là đứng đầu cai quản sinh trưởng của yêu tinh a ~!
Tuy rằng vẫn chỉ là một tiểu hổ, nhưng nhãn thần cùng thân tư khi cất lên khiếu thanh, khí thế vẫn là mười phần! Khiến cho đám yêu quái xung quanh sợ tới mức ngã bệt mông ngồi xuống đất, há hốc mồm, ngu cả người mà nhìn.
Vị huynh đệ té xỉu bất giờ mới mở miệng cất lời “Ta. . .ta tìm Hồ. . .Hồ Thập Bát. . .”
A liệt!? Hồ Thập Bát?
Đám yêu đang toan chạy chợt khựng lại, đột nhiên nghĩ ra, tại sao lại thấy khí tức của người nọ quen thuộc đến thế, kia không phải khí tức thuộc về Long Quân sao!?
Hai ngày này, tám vị Long Quân đều ngụ tại yêu giới, chúng yêu nơi yêu giới tuy là rất sợ hãi, nhưng một số yêu cũng là tự sinh kháng thể đối với loại khí tức này.
Mà người té xỉu trên mặt đất này, khí tức tuy mỏng manh, nhưng vẫn có thể nhận ra, khí tức của y cùng Long Quân cực kỳ giống nhau.
Thế là cả đám từ từ xúm xít lại gần, nhìn tiểu lão hổ đang giương nanh múa vuốt trừng mình, cúi đầu ôm quyền nói
“Tiểu. .tiểu. . . tiểu gia, ngài đừng nóng giận. . .Chúng ta biết nhà Hồ Thập Bát ở đâu, chúng ta mang ngài cùng vị đại gia kia đi, có được không?”
Tiểu lão hổ nghe bọn hắn nói thế, liền gật đầu, trong số chúng yêu thì hùng yêu hình thể to bự nhất, khí lực cũng là lớn nhất, nên nhận nhiệm vụ vác theo vị Long Quân đang hôn mê, dẫn đường tiểu bạch lão hổ, hướng về nhà Hồ Thập Bát mà đi.
=======================
Đám lão yêu tinh nơi yêu giới đều bảo, từ bàn cổ khai thiên tích địa, sinh nhân thần yêu tam giới đến nay, yêu giới chưa bao giờ náo nhiệt như hôm nay!
Tại yêu giới, từ trước tới nay cũng chưa từng xuất hiện nhiều vị thần tiên như vậy!
Yêu tinh nơi yêu giới, ai ai cũng thích náo nhiệt, các vị thần tiên đều là thiên niên tuế nguyệt ở trên thiên thượng nhàn nhã vô vị, thế là hai phe gặp nhau, phe nào cũng thấy thực mới mẻ nha, cùng nhau ca ca múa múa, vừa hát hò vừa khiêu vũ, chơi cờ chơi mạt chược, cả huyên thuyên tán gẫu mấy chuyện bát quái nữa.
Náo loạn một ngày một đêm, lại kéo dài đến hơn nửa ngày hôm sau. Vô luận là thần tiên hay yêu quái, tất cả đều hừng hực tinh thần, một chút xíu ý muốn chấm dứt tiệc cũng không có!
Nhà Hồng Ngọc rất lớn, bởi vì người trong nhà cũng khá nhiều, tiền viện hậu viện không ít phòng ốc dư ra. Nhưng dù cho có nhiều phòng hơn nữa, cũng là vô pháp chứa được cả đống người như vậy, thế là trên đình trong viện, ngay cả ở cạnh môn khấu, cũng đều cho xếp những đắng tử tiểu tháp, để khách nhân thuận tiện nghỉ ngơi tại chỗ.
Lúc này, Ngao Kiệt và Thập Bát đang ở trung đường kính tửu.
Khí tức Long Quân thực áp nhân a, đừng nói đến lần này một lúc đến cả tám vị ~!
Tuy là, tám vị Long Quân đều rất nghiêm ngặt thu lại khí tức của mình, nhưng yêu quái pháp lực hơi thấp một chút, liền cảm thấy chịu không nổi, cho nên dám tọa tại trung đường, cũng chỉ có những vị cán bộ cao cấp, tộc trưởng cùng trưởng lão các tộc mà pháp lực lẫn cấp bậc đều cao.
Kẻ nào pháp lực thấp a, ở ngoại thính ăn uống đi.
Lão Long Quân cùng Hồng Ngọc ngồi chung một bàn.
Lão Long Quân cười ha hả, rót cho Hồng Ngọc một chung rượu, nói ta mời thân gia mẫu một chung. Hồng Ngọc tuy bị long khí áp tới chân tay đều muốn rút gân, nhưng vẫn kiên cường thẳng sống lưng, trên mặt nét cười tươi tắn như hoa, nâng chung rượu một hơi uống cạn, rồi lại cầm lấy bầu rượu, rót qua, nói ta đây cũng mời thân gia công một chung ~~
Lão Long Quân, Hồng Ngọc cùng tộc trưởng các tộc, ta một ly ngươi một ly, trò chuyện thật là vui vẻ nha ~
Bên kia trưởng bối ngồi cùng nhau chuyện trò, bên đây Ngao Kiệt cũng lôi Thập Bát đi tới đi lui các bàn kính tửu, đáp lễ.
Đi được vài vòng, Thập Bát cảm thấy đầu có chút choáng, trong phòng lại nóng bức, hai gò má ửng đỏ, trán cũng rịn một chút mồ hôi, bất giác sờ lên y phục, định bụng kéo lĩnh tử ra một chút cho thoáng.
Ngao Kiệt đứng trước mặt Thập Bát, vừa mới kính xong một vòng, quay đầu định kéo tay Thập Bát đến bàn khác, vừa quay lại đã thấy Thập Bát cả gương mặt đỏ bừng, vành tai cũng ửng hồng, một tay đang nắm lĩnh tử giật giật, thấy mình quay lại nhìn, liền ngước mắt nhìn mình cười một cái.
Ngao Kiệt nhìn cảnh đó, ngay lập tức hỏa bốc lên đến đỉnh đầu, vung tay vứt luôn chung rượu, ứ thèm kính đáp cái gì nữa, kéo Thập Bát chạy một đường vào hậu viện.
Mấy yêu quái bị bỏ lại, thấy vậy cũng không trách móc gì, chỉ bảo, hiểu mà hiểu mà ~~ niên khinh nhân tình cảm đúng là mãnh liệt a ~~~~ ha ha ha ~~~ không có gì không có gì, chúng ta ăn phần chúng ta thôi ~
Tiếp đó, lại rót đầy một chúng rượu, tiếp tục ăn uống.
Đang say sưa, đột nhiên nghe ở tiền viện vọng vào một tiếng gọi to “Hồ Thập Bát, có một vị Long Quân đến tìm ngươi!!”
Thanh âm này vừa vang dội lại có lực xuyên thấu cực kỳ, xa gần trong ngoài đều nghe rõ mồn một, mọi người lập tức dừng lại động tác, nhất tề nhìn ra ngoài.
_______________________
thân gia mẫu / thân gia mẫu : bà sui gia / ông sui gia
đại nhai thường : đường lộ lớn, đường cái
nha thiêm : tăm xỉa răng
trường bào thiên thanh : áo dài màu xanh da trời
liêu tử : chất liệu y phục, trắng ra là vải
bích lục sắc : xanh lục bích, kiểu lá cây nhưng ngả về màu vàng ý
hổ khiếu chi âm : tiếng hổ gầm, tương tự với rồng ngâm chi âm, là tiếng rồng gầm = =
bạch ngạch điếu tình : mắt mèo ý, bên trong có 1 cái vạch dài, thường là màu đen (với mèo) còn bé cọp này thì vạch ấy màu trắng