Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1063: Đám người đứng xem chấn động




Mạnh Thế Hoa giống như thấy được sự do dự của Ninh Khiết, vì vậy hắn mở miệng nói:

- Nếu bây giờ cô đầu hàng, tôi có thể xem cô là tự thú, tôi tin cô cũng có thể được phán xét công bằng, nếu cải tạo tốt thì hoàn toàn có thể... ....

- Câm mồm.

Ninh Khiết bóp chặt tay, vẻ mặt Mạnh Thế Hoa chợt trở nên khổ sở, hắn nói không nên lời.

Vài giây sau Ninh Khiết rút tay rồi lạnh lùng bổ sung một câu:

- Nếu không muốn chết thì ông để cho thủ hạ yên tĩnh một chút, để tôi gọi điện thoại, nếu không tôi đảm bảo ông chết cũng chẳng còn chỗ nào để nói lý lẽ.

Ninh Khiết cuối cùng cũng nghĩ ra một biện pháp, nàng lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại. Đây là số điện thoại mà trước đó Hạ Thiên đã từng gọi đi, tuy nàng chưa tưng tiếp xúc với đối phương nhưng biết đây có thể là Mộc Hàm. Nàng nghĩ đến vấn đề ngày hôm qua Hạ Thiên gọi điện thoại cho Mộc Hàm, một giờ sau đã có được sâm núi, vì thế mà nàng nghĩ rằng Mộc Hàm rất có thể sẽ giải quyết tốt chuyện này... ....

- Chồng!

Điện thoại được nối thông, đầu dây bên kia vang lên âm thanh của Mộc Hàm, Ninh Khiết cũng biết.

- Tôi là Ninh Khiết, chồn không thể nào điện thoại cho chị được, bên này có chút chuyện cần chị hỗ trợ.

Ninh Khiết nói ngay:

- Bên này có một đám cảnh sát cơ động đến gây phiền toái... ....

- Tôi đã biết chuyện này, cứ chờ hai phút, sẽ lập tức có người đến... ....

Mộc Hàm cắt ngang lời Ninh Khiết, sau đó nàng lại hỏi một câu:

- Chồng không sao đấy chứ?

- Cậu ấy khá tốt nhưng vài ngày tới cũng không muốn có kẻ nào quấy rầy, chị có thể nghĩ biện pháp để đám người kia không đến gây phiền nữa được không?

Ninh Khiết khẽ hỏi, thật ra đây cũng là mục đích mà nàng muốn điện thoại cho Mộc Hàm, vì dù nàng có giải quyết đám người này thì cũng khó thể đảm bảo vài ngày sau không ai đến tìm phiền toái, vì vậy nàng cần một biện pháp giải quyết triệt để.

- Yên tâm đi, tôi đảm bảo vài ngày sau sẽ không còn ai đến quấy rầy.

Mộc Hàm nói ngay:

- Trước tiên cứ như vậy, tôi cần gọi điện thoại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Được, tạm biệt.

Ninh Khiết cúp điện thoại.

Lúc này dù là đám cảnh sát cơ động hay Mạnh Thế Hoa đều mơ hồ cảm thấy có gì đó là lạ, lúc này người này còn gọi điện thoại, rõ ràng là có hậu trường.

Đặc biệt là Mạnh Thế Hoa, hắn càng cảm thấy chút chút gì đó không đúng, vì tội phạm bình thường cũng chẳng cần cảnh sát cơ động như bọn họ ra tay, dù lần này là tội phạm truy nã quốc tế nhưng không có cảnh sát thường tham gia, điều này quá bất thường. Nhưng trước đó hắn không quan tâm, bây giờ nghe Ninh Khiết gọi điện thoại thì thấy sự việc không ổn, có lẽ lần này đến đây bắt người không đơn giản như những gì hắn tưởng.

Đúng lúc Mạnh Thế Hoa cảm thấy bất an thì đột nhiên cảm thấy mặt đất chấn động, những tiếng bước chân dồn dập nhưng chỉnh tề từ phương xa truyền đến, tiếng bước chân khá nặng nề, tương đối có lực, vì vậy mà dù là cả khu biệt thự Hồ Hương Tuyết đều cảm giác được những chấn động khủng bố. Lúc này ngay cả đám phú hào bình thường không thích xem náo nhiệt cũng có người muốn xem có chuyện gì xảy ra, bọn họ rất muốn biết là ai gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Hồ Hương Tuyết.

Thực tế Nhâm Hiểu Phong và Cam Mẫn ở trong ngôi biệt thự đối diện cũng đang nhìn chằm chằm vào tình huống ở phía bên này, vẻ mặt Nhâm Hiểu Phong có chút kinh ngạc mà Cam Mẫn thì rất lo lắng. Tuy nàng không quen biết Ninh Khiết quá lâu nhưng cảm thấy đó là người bạn rất tốt, không giống như những kẻ nhà giàu khó chịu.

- Tống thần y và Ninh tiểu thư thật sự không phải là người thường.

Nhâm Hiểu Phong cũng khẽ cảm khái:

- Mạnh Thế Hoa là một cao thủ ở trong đội cảnh sát cơ động, đám cảnh sát được đưa đến cũng là tinh nhuệ, nhưng Mạnh Thế Hoa căn bản bị Ninh tiểu thư chụp cổ mà không có chút phản kháng, trách không được lần trước tên sát thủ đến đưa bom phải ăn quả đắng.

- Hiểu Phong, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Em cảm thấy Ninh Khiết là người tốt, sao lại luôn có người đến làm phiền cô ấy?

Cam Mẫn cảm thấy rất khó nghĩ.

- Tiểu Mẫn, Ninh tiểu thư và Tống thần y không phải là người bình thường, kẻ địch của bọn họ chắc chắn cũng không phải người thường, những sự việc thế này chúng ta không nên xen vào. Em cũng thấy rồi đấy, Ninh tiểu thư có thể bắt cóc Mạnh Thế Hoa, điều này nói rõ cô ấy có thể...Ủa... ....

Nhâm Hiểu Phong còn chưa nói hết lời thì cũng bị những chấn động của tiếng bước chân làm cho kinh ngạc, hắn nhìn chằm chằm vào cổng khu biệt thự, sau đó hắn hô lên nghẹn ngào:

- Cái gì đây? Là Hắc Báo sao?

- Cái gì Hắc Báo...Ủa, rất nhiều quân nhân.

Cam Mẫn cũng khẽ kêu lên một tiếng, lúc này nàng thấy gần trăm tên quân nhân vũ trang tận răng tiến vào khu biệt thự Hồ Hương Tuyết cực kỳ chỉnh tề, đám bảo vệ ngoài cổng thấy nhóm quân nhân này thì lập tức không hỏi nửa lời mà mở rộng cửa ra.

Vì Nhâm Hiểu Phong cũng có xuất thân quân nhân nên Cam Mẫn cũng có nhiều hiểu biết, nàng lập tức sinh ra cảm giác, những quân nhân này tuyệt đối không phải là quân nhân bình thường, dù là khí thế hay vũ trang cũng mạnh mẽ không biết bao nhiêu lần.

- Hắc Báo là một đội ngũ bộ đội đặc chủng trong nước, nghe đồn bọn họ có một cánh quân đóng ở vùng duyên hải này, nhưng trước đó anh chưa từng được gặp, bây giờ xem ra tin đồn là thật. Chỉ cần nhìn trang bị và huân huy chương trên người bọn họ thì biết ngay đó là đám bộ đội Hắc Báo thanh danh hiển hách.

Nhâm Hiểu Phong khẽ nói, sao hắn cũng là quân nhân, tuy đã rời khỏi quân ngũ khá lâu nhưng vẫn rất chú ý, nếu so với Cam Mẫn thì hắn càng hiểu rõ tình huống hơn.

- Trời ạ, không xong, đầu tiên là cảnh sát cơ động, bây giờ là bộ đội đặc chủng, lần này Ninh Khiết phiền toái lớn rồi.

Cam Mẫn lập tức lo lắng, nàng vô thức cho rằng đám bộ đội này đến giúp đám cảnh sát cơ động kia.

- Chưa hẳn.

Nhâm Hiểu Phong lắc đầu:

- Em nên tiếp tục xem thế nào.

Nhâm Hiểu Phong vừa nói xong thì tình thế chợt biến đổi, đám cảnh sát cơ động vừa vây quanh Ninh Khiết đã bị đám quân nhân vây lại.

- Tất cả buông súng, nếu không giết không tha.

Một tiếng quát vang lên, sau đó từng tên cảnh sát cơ động phát hiện mình bị một cây súng chĩa lên người. Vài giây trước đó đám quân nhân chỉ muốn vây quanh, nhưng khi mệnh lệnh kia vang lên thì bọn họ lập tức xông lên khống chế đám cảnh sát cơ động kia, để đám người kia căn bản không có cơ hội phản kháng.

Vẻ mặt Mạnh Thế Hoa chợt trắng bệch, mồ hôi lạnh vã ra trán, lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu, chủ nhân của biệt thự này thật sự không phải dễ chọc.

Đám cảnh sát cơ động khác cũng choáng váng, không cần Mạnh Thế Hoa ra lệnh thì bọn họ cũng tự giác ném súng xuống đất, dù là cảnh sát cơ động nhưng dù sao cũng không phải lính, trang bị cũng kém hơn quân nhân, lúc này bọn họ không có lựa chọn nào khác.

Theo lời đồn thì đám quân nhân trong quân ngũ đều là loại điên khùng, bọn họ chỉ chấp hành mệnh lệnh của thủ trưởng trực tiếp, nếu đám cảnh sát cơ động không hạ súng thì tin tưởng sẽ bị đám điên này bắn chết, vì cái mạng nhỏ, bây giờ chẳng có lời nói nào hữu dụng.

- Điều này...Bọn họ đến giúp Ninh Khiết sao?

Khi thấy tình cảnh như vậy thì Cam Mẫn chợt choáng váng, Ninh Khiết kia đúng là quá lợi hại.

Không riêng gì Cam Mẫn choáng váng, đám người trong những biệt thự khác cũng ngây ngô, đây là trò đùa gì? Hay là bọn họ đang đóng phim.

Nhâm Hiểu Phong lại tương đối trấn định, vì trước đó hắn đã mơ hồ đoán ra vấn đề, đám lính kia không phải đến giúp cho đám cảnh sát cơ động. Dù vậy hắn cũng rất kinh ngạc, dù sao hắn cũng không ngờ, Tống thần y và Ninh tiểu thư có vẻ thần bí lại có địa vị cao như vậy.

Nhưng ngay sau đó chuyện thật sự kinh động làm tất cả mọi người phải khiếp sợ đã xảy ra.

- Đội trưởng Hồng, về căn cứ, đội trưởng Lam phòng thủ ở đây, mười hai tiếng sẽ đổi ca, đội trưởng Hồng áp giải đám người này về.

Tên quan quân tư lệnh lập tức phát ra mệnh lệnh, sau đó mọi người thấy một tình cảnh chấn động, đám cảnh sát cơ động bị giải đi, vài chục tên quân nhân võ trang đầy đủ lại nhanh chóng rải quanh biệt thự. Nhưng bọn họ không phải vây biệt thự mà đứng chung quanh canh gác, chỉ cần nhìn tư thế thì biết không ai được phép đi vào, là một hành động bảo vệ người bên trong.

Vài chục tên bộ đội đặc chủng cao lớn dũng mãnh gác súng lên vai với đạn lên nòng đứng bên ngoài biệt thự, không cho bất kỳ ai tiếp cận, loại bảo vệ thế này vô tình làm cho người ta hoài nghi người trong biệt thự có phải từ trong Trung Nam Hải đi ra hay không, vì cấp bậc bảo vệ thật sự là quá xa hoa.

- Tiểu Mẫn, sau này em nên cố gắng đừng đi tìm Ninh tiểu thư, thân phận của cô ấy là rất cao, chúng ta khó thể trèo cao.

Nửa ngày sau Nhâm Hiểu Phong chậm rãi nói.

Cam Mẫn không nói gì, trong lòng thầm thừa nhận lời nói của Nhâm Hiểu Phong, nàng không phải là đứa ngốc, khi thấy trận chiến như vậy thì tất nhiên thân phận của Ninh Khiết sẽ không tầm thường. Tất nhiên nàng cũng không biết, thật ra thân phận phi phàm không phải là Ninh Khiết, là đàn ông của Ninh Khiết.

Lúc này đám người xem náo nhiệt cũng có một ý niệm, đó chính là cách xa tòa biệt thự kia ra một chút, ngàn vạn lần đừng động vào, nếu không thì chết cũng không biết mình chết thế nào.

- Yên tâm, sẽ không có người dám quấy rầy.

Lúc này Ninh Khiết cũng nhận dược điện thoại của Mộc Hàm.

- Được, khi nào chồng đi ra, tôi sẽ nói cậu ấy điện thoại cho chị.

Ninh Khiết thấy tình cảnh như vậy thì cuối cùng cũng yên lòng, những ngày kế tiếp nàng đã không cần phải lo lắng.

Ninh Khiết không lo lắng nhưng lúc này có người run như cầy sấy, đơn giản là chuyện ở Hồ Hương Tuyết đã rơi vào trong tai một số người.

Dù truyền thông không đưa tin nhưng động tĩnh lớn như vậy vẫn khó thể nào che giấu, một số người lan truyền, cuối cùng cũng có không ít người biết chuyện xảy ra ở biệt thự Hồ Hương Tuyết, mà lão Ngũ có vết đao Bành Đại Quân của Thất Huynh Đệ Hội cũng là một trong số đó.

Lão Ngũ nghe được tin tức này thì ngây người ba phút, sau đó liên tục điện thoại cho các anh em khác, nửa giờ sau sáu anh em Thất Huynh Đệ Hội lại tụ tập ở câu lạc bộ Thiên Vương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.