Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1202: Còn hơn cao nguyên Thanh Hải – Tây Tạng




- Chị, chuyện này có liên quan đến kiếp sống nghề nghiệp tương lai của chị.

Tiểu Yêu Tinh tỏ ra rất chuyên chú:

- Trước kia chị hát thường là những bài nhẹ nhàng tình cảm, có đúng không?

- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?

Triệu Vũ Cơ có chút mê hoặc, không biết Tiểu Yêu Tinh muốn nói gì, nàng không rõ từ khi nào thì em gái quan tâm đến sự nghiệp ca hát của mình.

- Chị chị, bây giờ chị đang gặp một bước ngoặt mới trên con đường ca hát, nếu cứ phát triển theo con đường cũ thì chị sẽ khó thể tiến thêm một bước. À, trước kia không người nào có thể uy hiếp đến địa vị của chị, nhưng bây giờ thì khác, ma nữ Mộng Mộng còn có phong cách và hấp dẫn hơn cả chị. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói:

- Tuy ma nữ Mộng Mộng là vợ của chồng, nhưng chị cũng là vợ của anh ấy, mà chị lại là chị gái của em, vì vậy chúng ta thân thiết hơn. Vì thế mà em quyết định phải giúp chị, giúp chị đánh bại ma nữ Mộng Mộng, để chị tiếp tục là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất.

- Cái gì lung tung vậy, em không thể bình thường một chút được sao?

Triệu Vũ Cơ chợt choáng váng đầu óc, cái gì là vợ vợ chồng chồng, đây là những lời mà một người bình thường nên nói sao?

- Chị, không phải em nói chuyện không bình thường, mà chồng chúng ta vốn đã không bình thường, quá rối loạn.

Tiểu Yêu Tinh phản bác, nàng còn nói:

- Chị, bây giờ không phải là vấn đề chỉ mình em quan tâm, là vấn đề của cả chị, em thật sự có biện pháp để chị đánh bại ma nữ Mộng Mộng.

- Được rồi, em nói xem, là biện pháp gì?

Triệu Vũ Cơ dùng giọng qua loa hỏi.

- Chị, chị biết vì sao ma nữ Mộng Mộng lại nổi tiếng không? Cũng vì cô ấy không giống bình thường.

Tiểu Yêu Tinh tỏ ra như thật:

- Cô ấy đi theo con đường ma nữ, thậm chí còn cưỡi hổ hát hò, tất nhiên như vậy sẽ hấp dẫn biết bao người. Vì vậy chị cũng nên thay đổi một chút, em thấy chị nên đi theo hướng yêu tinh.

Triệu Vũ Cơ không nhịn được mà trừng mắt nhìn Tiểu Yêu Tinh:

- Em là Tiểu Yêu Tinh, con đường yêu tinh là của em mới đúng.

- Chị, chị cũng là yêu tinh, chị là Đại Yêu Tinh, đây không phải em nói, là chồng nói.

Tiểu Yêu Tinh cười hì hì:

- Em thật sự cảm thấy con đường yêu tinh rất phù hợp với chị, sau này chị sẽ hát như một yêu tinh, gợi cảm, mê người, nóng bỏng, phối hợp với âm cao của chị, tuyệt đối có thể bóp chết ma nữ Mộng Mộng.

- Chị cũng không muốn như vậy.

Triệu Vũ Cơ tức giận nói:

- Còn nữa, trước nay chị chưa từng thử giọng cao.

- Chị chị, trước kia em cũng nghĩ chị không được, nhưng tối qua em chợt phát hiện chị rất có thiên phú. Chị không biết đấy thôi, tối qua âm thanh của chị là cực kỳ gợi cảm và hấp dẫn, em nghe mà thiếu chút nữa muốn chạy đến.

Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói.

Triệu Vũ Cơ chợt đỏ bừng mặt, nàng xấu hổ nhìn Tiểu Yêu Tinh:

- Nha đầu chết tiệt, em nói bậy gì vậy?

- Chị, em nào có nói bậy, tối qua âm thanh của chị thật sự cao vút và dễ nghe, nếu không phải em được nghe thấy như vậy, em còn không cách nào phát hiện chị có thể đi theo hướng yêu tinh.

Tiểu Yêu Tinh ra vẻ vô tội:

- Còn nữa, chị gái, chị có âm nữ cao, tối hôm qua em nghe thấy tiếng của chị còn cao hơn cả cao nguyên Thanh Hải, thật sự là cao vút... .....

- Không được nói nữa.

Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Tiểu Yêu Tinh:

- Nha đầu chết tiệt, nếu em còn nói đến chuyện này, chị sẽ bịt kín miệng em lại.

- Chị chị, không phải em đang khen thưởng chị sao?

Tiểu Yêu Tinh tỏ ra rất vô tội.

- Em còn nói nữa?

Triệu Vũ Cơ ra vẻ muốn đánh người.

- À, thôi, em không nói nữa, em đi ngủ đây.

Tiểu Yêu Tinh chạy nhanh như gió, mà gương mặt Triệu Vũ Cơ chợt đỏ ửng, dù nàng nghĩ thế nào cũng không ngờ, tối qua nàng nhiệt tình trên giường và bị Yêu Yêu nghe thấy được.

- Đúng là bị tên sắc lang kia hại, cũng không thèm đóng cửa.

Triệu Vũ Cơ phàn nàn Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt kia chiếm địa bàn của sợi dây chuyền kim cương, sau đó nàng coi như bị hắn chiếm trọn, không còn gì giữ lại. Triệu Vũ Cơ mắng Hạ Thiên xong thì lại lo lắng, không phải nàng lo lắng hắn bị trời phạt, vì nàng không khỏi nhớ đến ba người, có Mộc Hàm vừa mới điện thoại cho nàng, còn có cả Tống Ngọc Mị giống như tiên nữ vào tối qua, mà còn có một Y Tiểu Âm đã bị Hạ Thiên xác nhận "ăn trọn".

Thật ra Triệu Vũ Cơ cũng không tính là quen thuộc với ba người phụ nữ này, chỉ là có hơi quen với Mộc Hàm. Trước đó nàng và Mộc Hàm cũng không có kết giao gì, chẳng qua chỉ vì Mộc Hàm có quan hệ thân thiết với Triệu gia, nhưng lúc đó Mộc Hàm cũng không biết nàng có liên hệ với Triệu gia, chẳng qua chỉ quen biết nhau trong khoảng thời gian gần đây mà thôi.

Bốn người các nàng tự xưng là bốn đóa hoa thủ đô, đã từng là người trong mộng của tất cả các công tử thế gia ở thủ đô, ai cũng cảm thấy hái được một trong số bốn đóa hoa là không uổng công cả đời này. Nhưng đáng tiếc là bọn họ không thành công, mà bây giờ một mình Hạ Thiên hái cả bốn hoa, điều này làm cho Triệu Vũ Cơ lo lắng, sợ Hạ Thiên một ngày nào đó sẽ bị trời phạt vì quá tham lam.

- Thật không ngờ bốn người chúng ta lại liên hệ với nhau qua phương thức này.

Triệu Vũ Cơ không khỏi cảm khái, kết quả này dù là với nàng hay với ai khác cũng rất khó tưởng.

Chuông điện thoại vang lên làm Triệu Vũ Cơ bừng tỉnh, nàng cầm lấy điện thoại lên xem rồi nghe máy:

- Đại ca, có chuyện gì sao?

- Không có gì, chẳng qua chỉ muốn hỏi chút tình huống, tối qua em còn chưa nói rõ ràng. Mặt khác anh còn nhận được tin tức, Cố Hàm Sương tối qua bắt cóc em bây giờ ở cùng với Hạ Thiên, em biết tình huống là thế nào không?

Âm thanh ôn hòa vang lên, là của Triệu Công Tử.

- Đại ca, em bây giờ rất tốt, anh không cần lo.

Triệu Vũ Cơ vội nói:

- Còn Cố Hàm Sương, anh cũng không cần lo, Hạ Thiên nói tạm thời đưa chị ta theo bên cạnh, để giám sát, căn bản không có vấn đề.

- Ý em là Hạ Thiên cũng có lo lắng với Cố Hàm Sương?

Triệu Công Tử hỏi.

- À, đúng vậy, cậu ấy có việc cần Cố Hàm Sương hỗ trợ, vì vậy tối qua cũng không ra tay.

Triệu Vũ Cơ nói, sau đó kể rõ chuyện hôm qua cho Triệu Công Tử.

Sau khi hiểu việc thì Triệu Công Tử trầm ngâm một chút, sau đó mở miệng:

- Tiểu Vũ, Hạ Thiên có ý thế này, hắn chú ý đến những người tu tiên có năng lực mạnh như Cố Hàm Sương, nếu không có người khống chế bọn họ thì dễ phát sinh vấn đề lớn. Nếu cậu ta có thể khống chế được bọn họ thì quá tốt.

Triệu Vũ Cơ có chút do dự, nàng nhịn không được phải hỏi:

- Đại ca, chẳng lẽ anh không sợ Hạ Thiên sao? Bây giờ với năng lực của cậu ấy, có thể nói là không ai không đối phó được. Hơn nữa cậu ấy có thể đơn giản tạo ra cao thủ mạnh hơn cả Cố Hàm Sương, ví dụ như Tống Ngọc Mị của Tống gia, bây giờ cô ta đã rất lợi hại.

- Tuy anh không trực tiếp trao đổi nhiều thứ với Hạ Thiên, nhưng anh vẫn hiểu cậu ấy, tuy cậu ấy muốn làm gì thì làm, nhưng nói về những sở thích cá nhân thì không phải là người xấu. Những gì cậu ấy đã làm trong nửa năm qua phần lớn đều là tốt, quan trọng là em, Mộc Hàm hay Mị Nhi cũng không phải loại người xằng bậy, Hạ Thiên thích các em, cũng nghe lời các em, có các em ở bên cạnh cậu ấy thì anh cũng yên tâm.

Triệu Công Tử khẽ thở dài một tiếng:

- Nếu nói có lo lắng, Tiểu Vũ, anh lo lắng em và Hạ Thiên ở cùng nhau, không biết với em là tốt hay xấu, vì phụ nữ của Hạ Thiên có quá nhiều.

- Đại ca, anh không cần lo, em không có vấn đề.

Triệu Vũ Cơ có chút do dự, sau đó nàng ngượng ngùng nói:

- Đại ca, có chuyện em muốn nói với anh, em đã cùng cậu ấy ở cùng một chỗ, hy vọng anh hiểu, bây giờ em và hắn đã là người một nhà.

- Tiểu Vũ, anh hiểu ý em, em yên tâm, thật ra đến bây giờ anh đã hiểu, anh không nên tranh chấp gì với cậu ấy, vì khoảng cách giữa hai bên đã quá lớn, anh không phải đối thủ của cậu ấy.

Triệu Công Tử chậm rãi nói, tin tức này đối với hắn có nghĩ là em gái đã yêu Hạ Thiên, điều này cũng bình thường.

- Đại ca, người một nhà thì cũng đừng nên tranh chấp, anh thấy có đúng không?

Triệu Vũ Cơ khẽ nói.

- Đúng vậy, nhưng, Tiểu Vũ, với anh thì nếu không có mục tiêu sẽ mất đi động lực.

Triệu Công Tử nói mà mang theo chút cảm khái:

- Thật ra những ngày này anh đang nghĩ một vấn đề, có lẽ anh nên rút khỏi Long Tổ.

- Sao?

Triệu Vũ Cơ ngây người:

- Đại ca, sao lại vậy?

- Tiểu Vũ, trước kia những gì anh làm đều không lộ ra ngoài sáng, thường chỉ lén ra tay. Nhưng bây giờ thật ra Hạ Thiên làm còn tốt hơn anh.

Triệu Công Tử chậm rãi nói:

- Hạ Thiên mới là Ám Hoàng, trong bóng tối hắn là vua, anh cũng không thể nào vượt mặt, những lĩnh vực khác thì anh có thể đạt đến độ cao mới.

- Đại ca, rốt cuộc anh có lĩnh vực nào?

Triệu Vũ Cơ vẫn chưa hiểu.

- Tiểu Vũ, anh định tham chính.

Triệu Công Tử cuối cùng nói ra ý đồ của mình.

- Sao? Tham chính?

Triệu Vũ Cơ kinh hãi, sao nàng không nghĩ ra đại ca mình có tính toán như vậy?

- Đúng vậy, tham chính.

Triệu Công Tử lặp lại lần nữa:

- Anh tin trong lĩnh vực này Hạ Thiên không thể nào vượt mặt được, thực tế anh khẳng định cậu ấy cũng không chen vào lĩnh vực này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.