Không hỗ danh là phóng viên, mở miệng lập tức hỏi đến những vấn đề
"hot". Dù bây giờ mọi người đang chú ý đến vấn đề chất lượng của sản phẩm Tiểu Mỹ Nhân, nhưng Diệp Mộng Oánh ra chiêu như vừa rồi làm mọi người không còn gì để hỏi. Rõ ràng Diệp Mộng Oánh nói không sai, nếu hai giờ sau gương mặt An Khả Khả thật sự khôi phục thì không còn ai dám nói mỹ phẩm Tiểu Mỹ Nhân có vấn đề. Nói cách khác, bây giờ bọn họ không thể hỏi, vì vậy không bằng chờ hai giờ nữa để thấy rõ mọi chuyện.
Nếu không còn câu hỏi nào về vấn đề chất lượng của mỹ phẩm Tiểu Mỹ Nhân, như vậy không bẵng xỉa xói sang những vấn đề khác. Đối với phóng viên thì vấn đề một đóa hoa xinh đẹp giàu có và có danh tiếng như Diệp Mộng Oánh đã có chủ mới thật sự là tin tức khủng bố.
Diệp Mộng Oánh nhìn Hạ Thiên, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào:
- Không phải, cậu cấy không phải là bạn trai của tôi.
Khi nghe câu trả lời như vậy thì tất cả phóng viên có hơi thất vọng, còn nữ phóng viên kia tiếp tục truy vấn:
- Xin hỏi Diệp tiểu thư, vị tiên sinh này có quan hệ với chị thế nào? Tất cả mọi người đều thấy hai người rất thân mật.
Nụ cười trên mặt Diệp Mộng Oánh vẫn rất ngọt ngào, hơn nữa còn có vài phần hạnh phúc:
- Cậu ấy là hôn phu của tôi.
Mọi người chợt ngẩn ngơ, ngay sau đó lại liên tục chỉa máy ảnh sang điên cuồng chụp hình Hạ Thiên, thì ra đây không chỉ đơn giản là bạn trai, hơn nữa đã thăng cấp lên hôn phu.
- Diệp tiểu thư, có thể giới thiệu vị hôn phu này cho mọi người biết được không?
- Diệp tiểu thư, xin hỏi hai người quen nhau khi nào?
- Diệp tiểu thư, xin hỏi khi nào hai người sẽ chính thức kết hôn?
... ....
Lúc này có hơn mười phóng viên đặt câu hỏi, điều này làm Diệp Mộng Oánh đáp ứng không xuể, vì vậy mà nàng không khỏi nhìn sang Hạ Thiên. Bây giờ hắn đang nhắm mắt dưỡng thần giống như tất cả mọi chuyện không liên quan đến mình.
- Về thân phận của cậu ấy, tôi không tiện thông báo, còn chúng tôi quen biết thế nào, chỉ có thể nói là duyên phận. Còn thời gian chúng tôi kết hôn, ít nhất cũng vài năm nữa, vì cậu ấy chưa đủ tuổi.
Diệp Mộng Oánh đáp lời tất cả câu hỏi, nhưng từ đầu đến cuối không nói ra thân phận của Hạ Thiên, ngay cả tên cũng không nói.
Nhưng Diệp Mộng Oánh trả lời với câu nói cuối cùng làm người ta nghi hoặc, chưa đủ tuổi sao, chẳng lẽ chưa đến hai mươi? Thì ra đây là
"phi công trẻ lái máy bay bà già!"Vấn đề chị em yêu nhau cũng không hiếm, vì vậy mà đám phóng viên bắt đầu tung ra đủ loại câu hỏi, nào là vấn đề về gia sản, tất cả mọi thứ đều được ném đến chín tầng mây.
Diệp Mộng Oánh dùng giọng dịu dàng trả lời câu hỏi, tuy không lộ ra những điểm mấu chốt nhưng cũng đủ làm cho đám phóng viên thỏa mãn, ít nhất cũng có đủ tư liệu để
"dễ tấu".
Nhưng lúc này Kiều Phượng Nhi đang ở trong biệt thự của Kiều Tiểu Kiều lại chẳng hài lòng, nàng đang xem trực tiếp chương trình này.
- Kiều tiểu thư, Diệp Mộng Oánh kia quá vô sỉ, cô ấy tuyên bố Hạ Thiên là hôn phu của mình, đây không phải đang chơi với chị sao?
Kiều Phượng Nhi dùng giọng bất bình nói.
- Đúng vậy, sắc lang kia có gì tốt, Diệp Mộng Oánh cũng cố cướp đoạt.
Kiều Hoàng Nhi cũng thầm thì một câu.
- Đây chỉ là chuyện nhỏ, đừng nên quan tâm.
Kiều Tiểu Kiều cười nhạt một tiếng nói.
- Kiều tiểu thư, sao chị không ghen?
Kiều Phượng Nhi đã muốn phát điên, Kiều tiểu thư có chuyện gì sao? Đàn ông bị cướp nhưng không có phản ứng, đúng là không bình thường.
- Có một số việc mà các em không hiểu.
Kiều Tiểu Kiều khẽ lắc đầu:
- Nếu tương lai các em có cơ duyên, các em sẽ hiểu.
Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi đưa mắt nhìn nhau, tất nhiên các nàng không hiểu, nếu hiểu thì đã không buồn bực.
- Kiều tiểu thư, mỹ phẩm kia của Diệp Mộng Oánh sẽ thật sự hữu hiệu sao?
Một lát sau Kiều Phượng Nhi lại hỏi.
- Tất nhiên sẽ hữu hiệu, dù là đồ trang điểm tầm thường nhưng chồng chị tự bôi lên mặt, tất nhiên sẽ có hiệu quả khác biệt.
Kiều Tiểu Kiều khẽ gật đầu nói.
Kiều Phượng Nhi không tiếp tục hỏi, rõ ràng Kiều tiểu thư đã bị sắc lang kia cho ăn
"Dâm mê hồn dược!"Cùng lúc đó ở thành phố Giang Hải có ba cô gái đang xem trực tiếp chương trình này.
- Này, nghe mình nói này Vân Anh, đây không phải là anh rể kiêm dượng của bạn sao? Sao bây giờ lại là hôn phu của Diệp Mộng Oánh?
Một cô gái hỏi.
- Mình cũng bó tay... ....
Liễu Vân Anh nhìn Diệp Mộng Oánh, trong lòng thầm ghen ghét, người này ngực to mông nở, có phải cũng dùng Phong Nhũ Sương hay không?
Thực tế mọi người bây giờ chú ý tin tức cũng không phải vì danh tiếng của An Khả Khả và tập đoàn Thiên Nam, quan trọng là tập đoàn Thiên Nam xem đây là một lần quảng cáo, cố gắng quảng bá chính mình. Không thể không nói, Diệp Mộng Oánh rất tín nhiệm Hạ Thiên, vì lần này thành hay bại đều nằm trong tay Hạ Thiên, nếu hắn bại thì không những đổ vỡ tất cả, hơn nữa tập đoàn Thiên Nam cũng chui đầu vào rọ.
Ít nhất sự kiện lần này cũng là đặt cược lớn đối với Chu Cầm, mà tập đoàn Thiên Nam cũng không có ít người nghĩ như vậy. Nhưng Diệp Mộng Oánh lại nghĩ khác, nàng cảm thấy đây là một cơ hội tuyên truyền khó thể có được, bắt đầu từ ngày mai thì sản phẩm Tiểu Mỹ Nhân của tập đoàn Thiên Nam sẽ không thể đủ nhu cầu.
Lúc này có rất nhiều người đang chờ mong thời khắc mười hai giờ hai mươi, khi thời gian gần đến thì đám phóng viên cuối cùng cũng ngừng đặt câu hỏi, ai cũng mong mỏi chờ đợi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLKhi thời gian gần đến thì An Khả Khả là người trong cuộc ngày càng căng thẳng, ngay cả Diệp Mộng Oánh trước đó luôn an tĩnh bây giờ cũng có chút không yên. Thật ra điều này cũng rất bình thường, tuy nói nàng tin tưởng Hạ Thiên, nhưng khoảnh khắc khi biết được kết quả cũng có chút lo lắng.
Mười phút cuối cùng đồng hồ có vẻ chạy rất chậm, Diệp Mộng Oánh nhìn Hạ Thiên, hắn vẫn đang ngủ, vì vậy mà cảm thấy dở khóc dở cười. Người này chẳng phải tối qua đã làm gì cả đêm sao? Nếu không sao lại ngủ vào lúc này?
- Đúng giờ rồi.
Sau khi trải qua thời điểm buồn chán chờ đợi, đột nhiên có người hô lớn, mà lúc này tất cả đều nhìn về phía An Khả Khả. Nhưng đáng tiếc là mọi người thấy vẻ mặt An Khả Khả vẫn đen sì, không có quá nhiều biến đổi so với trước đó.
- Hạ Thiên, dậy.
Diệp Mộng Oánh cũng không yên, nàng kéo áo Hạ Thiên.
Hạ Thiên mở to mắt, hắn ngáp một cái:
- Không phải đến giờ cơm rồi sao? Tôi đói bụng rồi.
Đám phóng viên chợt sinh ra xúc động muốn ói máu, đây là loại người gì, bọn họ chịu đói chờ đợi kỳ tích, nhưng tên khốn tạo ra kỳ tích lại nghĩ đến vấn đề dùng cơm.
Diệp Mộng Oánh cũng dở khóc dở cười:
- Hạ Thiên, hai giờ rồi, bây giờ mặt An tiểu thư đã chữa xong chưa?
- Hai giờ rồi sao?
Hạ Thiên xoa đầu:
- Có lẽ là tốt lắm rồi, thật ra chỉ cần một giờ là xong.
"Chỉ cần một giờ?"Đám người lại muốn ói máu, người này sao không nói sớm, chỉ cần một giờ mà mắt đợi những hai giờ sao?
- Diệp tiểu thư, gương mặt An tiểu thư hình như vẫn không có chút biến hóa.
Lúc này có một phóng viên đưa ra nghi vấn.
- Hạ Thiên, cậu xem... ....
Diệp Mộng Oánh cũng thấy gương mặt An Khả Khả vẫn đen sì.
- Để cô ấy rửa mặt là được.
Hạ Thiên lười biếng nói.
Diệp Mộng Oánh vội vàng phân phó Chu Cầm:
- Mau đi lấy nước.
Chu Cầm vội vàng rời khỏi cửa, sau đó nàng đưa đến một chậu nước đặt bên cạnh An Khả Khả:
- An tiểu thư, rửa mặt đi.
An Khả Khả khẽ gật đầu, nàng cảm thấy gương mặt có chút không thoải mái.
An Khả Khả cúi đầu xuống, nàng chậm rãi rửa mặt. Vài phút sau nàng ngẩng đầu lên, hội trường chợt tĩnh lặng, điều này...Đây là An Khả Khả vừa rồi sao?
Làn da đen như heo mọi đã không còn, thay vào đó là một gương mặt trắng nõn và bóng loáng.
- Khả Khả, cô...Mặt cô... ....
Trần Di cũng trợn mắt há mồm, dù nàng rất quen thuộc An Khả Khả nhưng bây giờ làn da của đối phương còn tốt hơn trước kia rất nhiều. Vì vậy mà Trần Di không nhịn được phải sờ lên, da trơn mịn và mềm mại như trẻ con, đây là hiện trạng lúc này của An Khả Khả.
- Chị Di, mặt em đã tốt rồi sao?
Giọng nói của An Khả Khả có chút run rẩy:
- Nhanh, chị mau đưa gương cho tôi.
Trần Di cũng nhanh chóng tìm gương cho An Khả Khả, mà đám phóng viên lúc này cũng kịp phản ứng, ai cũng tranh thủ cầm máy ảnh bắt đầu bấm máy.
Lúc này ai cũng sôi trào, kỳ tích, đây đúng là kỳ tích, tuy vẫn còn nhiều người hoài nghi, nhưng những người tận mắt nhìn thấy tình cảnh này lại không thể không tin.
- Tôi nghĩ bây giờ không cần nói thêm điều gì.
Giọng nói của Diệp Mộng Oánh lại truyền vào tai mọi người, sự thật đúng là hơn hàng vạn lời nói. Đến lúc này nếu ai hoài nghi chất lượng sản phẩm Tiểu Mỹ Nhân có vấn đề thì đầu óc cũng có vấn đề.
- Xin hỏi Diệp tiểu thư loại mỹ phẩm này có giống như sản phẩm đã đưa ra tiêu thụ trước đây không?
Có một phóng viên mở miệng.
- Cách điều chế giống nhau nhưng tỉ lệ khác nhau, đồ trang điểm của chúng tôi trước đó chỉ cần xài một tháng là làn da sẽ được cải thiện.
Diệp Mộng Oánh giải thích, phương diện này tất nhiên nàng nói dối, vì sản phẩm trước đó hầu như đã được thu về, dù có người nói cũng không sao. Tất nhiên nàng không thể nói cách điều chế của sản phẩm bây giờ là khác biệt, nói như vậy chẳng phải tự vạch áo cho người xem lưng sao?
- Diệp tiểu thư, sao lại có sự khác biệt này, chẳng lẽ tập đoàn Thiên Nam có sự đối đãi khác nhau với người tiêu dùng khác nhau?
Lại có phóng viên hỏi.
- Nguyên nhân rất đơn giản, sản phẩm trên tay tôi được pha chế với tỷ lệ rất cao, là loại sản phẩm có thể thấy ngay hiệu quả, nếu đưa ra thành phẩm sẽ có giá rất cao, ít nhất cũng là hai mươi ngàn một hộp, tôi nghĩ đây là điều mà đa số người dùng đều khó thể thừa nhận.
Diệp Mộng Oánh mỉm cười:
- Vì có thể cho những người bình thường cũng có thể hưởng thụ sự thần kỳ của sản phẩm, vì vậy chúng tôi mới cho Tiểu Mỹ Nhân có giá cả bình dân. Tuy hiệu quả không nhanh, nhưng chỉ cần sử dụng liên tục một tháng thì hiệu quả rất tương đối so với sự kiện vừa rồi.
- Diệp tiểu thư, tôi còn có một vấn đề, gương mặt của An tiểu thư có thật sự được trị tốt bằng loại kem này không? Hay là vị hôn phu thần y của chị có phương pháp khác?
Hàn Văn Văn chợt ném ra câu hỏi này, điều này cũng làm cho đám phóng viên khác cảm thấy hứng thú, thì ra vị hôn phu của Diệp Mộng Oánh là thần y sao?