Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 601: Tìm hắn phụ trách




- Sao cậu còn ở đây?

Ninh Khiết vốn đã hả giận, nhưng khi nàng thấy Hạ Thiên đang đứng cách đó không xa thì cơn tức lại từ dưới lòng bùng lên.

- Này, chúng tôi sao không được ở đây?

Hạ Thiên không nói nhưng Tiểu Yêu Tinh lại đón lời:

- Chỗ này không phải nhà cô, chúng tôi đứng đây cô quản được sao? Sao cô không biết nói lý lẽ như vậy? Cẩn thận kẻo tôi hack cô.

- Hừ, tôi đi.

Ninh Khiết bị những lời của Tiểu Yêu Tinh làm cho không kịp phản bác, nàng kéo Trương Đan đi về phía chiếc Rolls-Royce ở ven đường, nàng không thể trêu vào thì bỏ đi chẳng được sao? Hai người lên xe, Ninh Khiết hỏi Trương Đan:

- Còn muốn đi đâu chơi không?

- Thôi, mình về, tối nay còn bản thảo cần hoàn thành.

Trương Đan suy nghĩ rồi nói.

- Vậy thì được, trước tiên minh đưa bạn về nhà.

Ninh Khiết gật đầu, sau đó nàng phân phó tài xế:

- Lái xe đi.

- Vâng, Ninh tiểu thư.

Lái xe lên tiếng, xe nhanh chóng được khởi động.

- Này Ninh Khiết, rốt cuộc bạn có quan hệ gì với Hạ Thiên? Những gì hắn nói có phải là thật không?

Một lát sau Trương Đan lại không nhịn được.

Ninh Khiết có chút buồn bực:

- Trương Đan, thật sự mìn không có quan hệ gì với cậu ta, bạn đừng đoán mò.

Ninh Khiết dừng lại một chút rồi đành bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, tôi sẽ nói cho bạn biết sự thật, khi cậu ta chữa bệnh cho tôi, cậu ta bắt tôi phải cởi sạch quần áo, vì vậy mới có sự việc thế này.

- Sao? Như vậy cũng được à?

Trương Đan ngạc nhiên, sau đó nàng hưng phấn hỏi:

- Như vậy cậu ta không nói dối, như vậy cậu ta có lợi dụng lúc cậu không mặc gì để mò mẩm vài cái cho vui không?

- Trương Đan, bạn đừng đề cập đến những vấn đề này được không? Bây giờ mình vẫn còn cảm thấy rất bức bối.

Ninh Khiết tỏ ra không thể làm gì được, Trương Đan này sao lại nói nhiều thế nhỉ? Sao lại nhắc đến những vấn đề như vậy? Lúc này Trương Đan cũng tỏ ra thành thật:

- Ninh Khiết, đây là chuyện lớn đấy nhé, Hạ Thiên chiếm đại tiện nghi của bạn, bạn phải bắt hắn phụ trách chứ?

Ninh Khiết chợt dở khóc dở cười:

- Đây là thế kỷ nào rồi, còn phải phụ trach sao? Bạn cho là thời cổ đại à? Hơn nữa người ta giúp mình chữa bệnh, cũng không làm gì khác?

- Quan tâm nhiều như vậy làm gì, tóm lại là bạn cần phải bắt hắn phụ trách, cần phải cướp hắn làm bạn trai.

Trương Đan vẫn không cho là đúng.

- Ý kiến này không được, hơn nữa mình cũng không thích tên kia, bạn vừa thấy rồi đấy, tên kia không biết còn bao nhiêu tình nhân.

Ninh Khiết nghĩ đến sự việc vừa rồi mà vẫn còn căm tức.

- Này, Ninh Khiết, bạn đã nghe qua câu nói này chưa?

Trương Đan hỏi. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Ninh Khiết có chút mơ hồ:

- Câu nói gì?

- Muốn xem một người đàn ông có vĩ đại hay không thì nhìn người phụ nữ ở bên cạnh.

Trương Đan nghiêm trang nói:

- Bạn nhìn những phụ nữ bên cạnh Hạ Thiên xem, Mộc Hàm kia là một trong bốn đóa hoa thủ đô, rất lợi hại. Còn nữa, hai người đẹp vừa rồi ở bên cạnh cậu ta, đặc biệt là đại mỹ nữ trưởng thành kia, khí chất đó không phải của kẻ tầm thường, đàn ông như vậy tuyệt đối là cực phẩm.

- Mình không phải đã nói với bạn rồi sao? Tên kia có mười người phụ nữ như vậy, mỗi người đều không tầm thường.

Ninh Khiết không biết nói gì hơn, điều này đúng là ngụy biện, dựa theo cách nói của Trương Đan, chẳng phải đàn ông càng lăng nhăng thì càng "ngon" sao?

- Bây giờ bạn cũng không phải bình thường, bạn có thể tranh giành với các cô ấy không?

Trương Đan một lòng muốn góp Ninh Khiết và Hạ Thiên vào cùng một nồi.

Ninh Khiết có chút bất đắc dĩ:

- Bạn cảm thấy mình thật sự vượt qua người ta sao? Bạn có biết đại mỹ nữ vừa rồi là ai không?

- Là ai?

Trương Đan rất có hứng thú với vấn đề này.

- Cô ấy là Diệp Mộng Oánh, là chủ tịch tập đoàn Thiên Nam, tài sản cá nhân hơn mười tỷ.

Ninh Khiết nhìn Trương Đan:

- Còn nữa, bạn nói thật lòng xem, mình có đẹp bằng Diệp Mộng Oánh không? Có bằng dáng người của Diệp Mộng Oánh không?

- Sao? Người này có tiền vậy sao?

Trương Đan lập tức kinh ngạc, sau đó nàng cười ngượng ngùng:

- Điều này...Ninh Khiết, thật ra bạn dù không đẹp bằng Diệp Mộng Oánh nhưng cũng không kém bao nhiêu, dáng người của bạn cũng không kém, bạn chẳng qua chỉ không đầy đặn bằng cô ấy thôi.

- Tóm lại bạn cũng đừng kéo mình và hắn vào cùng một chỗ, điều đó là không thể.

Ninh Khiết tức giận nói.

Trương Đan thầm nói một câu:

- Nghe nói trên đời này không có gì là không thể.

Ninh Khiết hoàn toàn không biết nói gì hơn, nàng quyết định không nói chuyện với Trương Đan. Người này quá bát quái, sao lại cảm thấy Hạ Thiên là đàn ông cực phẩm cho được?

Ninh Khiết càng nghĩ càng không hiểu, vì sao trên đời này ngoài Trương Đan vẫn còn nhiều người đẹp cảm thấy Hạ Thiên kia là kẻ tốt, cam tâm tình nguyện cho hắn leo lên? Ngay cả Diệp Mộng Oánh cũng không chú ý đến thân phận, nàng còn biết còn có vài người thân phận còn cao hơn cả Diệp Mộng Oánh, cũng bảo trì mối quan hệ với Hạ Thiên.

- Kỳ quái, cô gái vừa rồi là ai?

Ninh Khiết lầm bầm nói, theo nàng biết thì trong đám phụ nữ có quan hệ với Hạ Thiên, hình như không có mấy cô gái nhỏ.

- Ninh tiểu thư, đó là Triệu Yêu Yêu.

Lái xe đột nhiên nói một câu:

- Là công chúa của Triệu gia, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng nên xung đột với cô ấy.

- Cái gì? Chính là Triệu gia?

Ninh Khiết chợt kinh hoàng, bây giờ nàng tất nhiên đã biết vài chuyện về các đại gia tộc ở thủ đô.

- Đúng vậy Ninh tiểu thư, đó là Triệu gia đệ nhất gia tộc ở thủ đô.

Tên lái xe khẳng định.

Ninh Khiết chợt yên lặng, Trương Đan lại một lần nữa phát hiện ra Hạ Thiên không chỉ là thần y, hơn nữa còn là thần nhân, ngay cả công chúa của đại gia tộc đệ nhất thủ đô cũng nắm vào trong tay.

Lúc này ở bên kia Tiểu Yêu Tinh cũng kéo tay Hạ Thiên truy vấn:

- Chồng chồng, Ninh Khiết kia có quan hệ gì với anh? Vì sao anh nhìn chằm chằm vào cô ta lâu như vậy?

- À, cô ta là một cô gái cực xấu.

Hạ Thiên thuận miệng nói, nhưng trong mắt lại có chút khó hiểu:

- Nhưng tình huống của cô ấy vừa rồi có chút kỳ quái.

- Cái gì kỳ quái.

Tiểu Yêu Tinh tò mò hỏi.

- À, nói ra em cũng không hiểu.

Hạ Thiên không trả lời vấn đề của Tiểu Yêu Tinh.

- Sao em không hiểu, chỉ số thông minh của em hơn hai trăm.

Tiểu Yêu Tinh không phục.

- Dù sao em cũng không thông minh bằng anh.

Hạ Thiên lười biếng nói.

- Sao vậy được? Em là người thông minh nhất, chồng mới là kẻ ngu...Á...Đau quá.

Tiểu Yêu Tinh còn chưa nói xong thì cảm thấy mông của mình gặp nạn.

- Không được phép nói anh ngốc.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn Tiểu Yêu Tinh, hắn dùng giọng mất vui nói.

- Em biết rồi, chồng thông minh nhất.

Tiểu Yêu Tinh nói với vẻ mặt cầu xin, nhưng trong lòng thầm gào khóc:

- Hu hu hu, chồng xấu, mình nhất định phải báo thù.

Đúng lúc này lái xe kiêm vệ sĩ của Tiểu Yêu Tinh đã đến, hắn cung kính nói:

- Yêu Yêu tiểu thư, công tử nói cô phải về nhà ngay.

- Sao?

Tiểu Yêu Tinh chợt sững sờ, sau đó nàng bĩu môi:

- Tôi không về.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.