Hồ Ly Chẳng Ra Hồ Ly

Chương 14: Phòng tắm dụ hoặc



“Có thói quen tắm cùng tôi?” Lãnh Y nghẹn họng nhìn Hồ Mộ Y chằm chằm, đây không phải một nữ lưu manh đấy chứ? Mới gặp ngày đầu liền nói quen ngủ với tôi?

“Y Y, em ghét tôi sao?” Hồ Mộ Y tóm chặt tay áo ngủ, chu cái miệng nhỏ nhắn, hai mắt đẫm lệ nhìn Lãnh Y. Nàng có phần nghĩ không ra, ban đầu lúc mình vẫn còn là tiểu hồng hồ, vừa nhiều thịt lại đầy lông, thường thường lăn qua lăn lại trên giường Lãnh Y mà người ta cũng không để bụng, còn ôm mình ngủ. Nhưng mà nay mình biến thành tuyệt sắc mỹ nử trở lại thì nàng ngược lại lại ngay cả giường cũng không cho lên, trên đời sao lại có người không phân rõ phải trái như thế chứ!

Lãnh Y nhìn bộ dáng cúi đầu rơi lệ của Hồ Mộ Y, có chút mềm lòng.

“Vậy – được rồi, chỉ cần chị không chê là được.”

“Ya!” Nước mắt lập tức ngừng, Hồ Mộ Y vươn tay vỗ vỗ má Lãnh Y: “Ngoan quá – em đi tắm đi, tôi đi nằm trước.”

Nói xong, liền lẩm nhẩm hát, ôm áo ngủ nhảy chân sáo chạy về phía phòng ngủ của Lãnh Y, bỏ lại Lãnh Y một phen đen mặt.

Lãnh Y đứng tại chỗ nhìn bóng dáng vui vẻ của ai đó, quyền đầu dần nắm chặt, dĩ nhiên lại bị lừa!!! Thở dài, cầm áo tắm đi về phía phòng tắm. Dù sao trong nhà có một kẻ không bình thường, Lãnh Y không thể không phòng, đi vào rồi chuyện đầu tiên làm chính là khóa cửa. Nước ấm xua tan đi hết mỏi mệt một ngày, sảng khoái tắm rửa xong, Lãnh Y khoác áo choàng tắm đi ra, đi đến phòng khách liền ngẩn người.

Ti vi trong phòng đang bật, thanh âm to đến nỗi khiến sàn nhà khẽ rung rung, Trong TV Hồng Thái Lang đang cầm chiếc chảo có cán siêng năng đập vào đầu Hôi Thái Lang, mà Hồ Mộ Y lòng ôm một túi khoai tây chiên, một hộp chocolate, một hộp gà rán, chân gác lên bàn, cười đến nỗi thức ăn văng cả ra người, nhìn thấy Lãnh Y đi ra, vẫn giữ nguyên trạng thái cũ, một tay che miệng một tay vẫy nàng: “Ăn chút không?”

“Chị đang làm cái gì vậy?”

“Thì đói bụng.”

“…”

“Tìm khoai tây chiên ở chỗ nào thế?”

“Trong ổ của con hồ ly.”

Khóe miệng Lãnh Y khẽ giật giật, trách không được mỗi lần mình mua này nọ về đều thiếu gì đó, vẫn tưởng mình sơ ý nhầm lẫn, thì ra là bị Hồng nhi tha trộm. Nghĩ đến Hồng nhi, ánh mắt Lãnh Y liền buồn bã, tức giận trừng Hồ Mộ Y.

“Mấy giờ rồi mà chị còn ăn?”

“Không phải ngày mai là cuối tuần sao?”

“Chị là một tổng giám đốc, hôm nay mới đi làm mà đã nghĩ đến cuối tuần?” Lãnh Y trợn mắt, không thể tin nổi nhìn “cái máy ăn” này trước mặt.

Hồ Mộ Y miệng nhét đầy khoai tây, mơ hồ không rõ nói: “Công ty này hiện tại chủ yếu là đại tỷ của tôi kinh doanh, tôi chỉ giúp việc lặt vặt thôi.”

“Đại tỷ?”

“Ừ, chị ấy tên Hồ Liễu.”

Lãnh Y cúi đầu vừa lấy khăn lau tóc vừa nói: “Cô ấy cũng thực vất vả.”

Hồ Mộ Y nghe xong lời này, đôi mắt nhỏ híp lại thành đường kẻ, nhìn chằm chằm Lãnh Y. Sao lại trái ngược đến vậy chứ? Tôi chỉ ăn có một túi khoai tây chiên thôi mà em đã tính toán chi li thế, em được lắm, thế mà vừa nhắc tới chị tôi em liền tỏ ra thương hoa tiếc ngọc như vậy, liền tức giận bỏ đồ ăn trong tay xuống.

“Y Y.”

“Gì?”

“Em thích người như thế nào?”

Lãnh Y ngẩn ra, đứng thẳng người lên, đặt khăn mặt trên tay xuống, chớp mắt nhìn Hồ Mộ Y: “Chị hỏi cái này làm gì?”

“Tôi chỉ hỏi một chút thôi.”

Lãnh Y không trả lời, vẫn nhìn nàng: “Vậy chị thích kiểu người gì?”

“Ánh mắt tôi không cao, miễn là người, có thể làm cho tôi đồ ăn ngon, sống được qua ngày là được.”

Lãnh Y cười nhẹ, ánh mắt cô đúng thật không cao.

“Thật ra tôi rất thích em!”

“……”

“Hồ tổng, chị có ý kiến gì với tôi sao?” Lãnh Y buông khăn tắm, nheo mắt nhìn Hồ Mộ Y.

Hồ Mộ Y lại ôm túi khoai, nhấc chân lên, lắc đầu: “Ý kiến thì không, tôi chỉ cảm thấy em không biết lễ phép thôi.”

Lãnh Y cắn răng: “Ồ? Vậy Hồ tổng chị nói thử xem cái gì gọi là lễ phép?”

“Tôi đã nói tôi thích em, không phải là em cũng nên nói em thích tôi sao!”

Lãnh Y gần như sắp bị Hồ Mộ Y chọc đến phát điên rồi, nàng thật không hiểu được, sao Hồ Mộ Y có thể ngồi lên được vị trí giám đốc? Thực đúng là một kẻ ngu ngốc mà!

“Nhìn người chị ăn với uống này, mau đi tắm rửa đi!” Lãnh Y ném khăn tắm lên người nàng, không kiên nhẫn gắt, cô xem như đã nhìn ra, Hồ tổng này không thể chiều được, càng chiều càng không biết điều.

Hồ Mộ Y cầm khăn tắm, bĩu môi đi vào phòng tắm, thả tóc ra, nhíu mày mở vòi sen, mặc nước nóng xối ào ào lên thân thể trắng như tuyết, không biết vì sao lại thấy phiền não bất an. Nàng nghĩ thế nào cũng không rõ, ngay cả đại tỷ là một hồ ly tinh mị hoặc đến tận xương cũng đều không chịu nổi khi mình chỉ hơi quyến rũ, vậy mà Lãnh Y cô sao lại có thể thẳng thừng dứt khóa từ chối mình câu dẫn thế đây? Chẳng lẽ mình không đủ mị lực? Càng nghĩ càng tức giận, Hồ Mộ Y lắc đầu, lau nước trên mặt. Không được, nhất định phải để cho nàng nếm thử thực lực mị hồ của ta! Nhìn chung quanh tìm kiếm một phen, tầm mắt cuối cùng dừng lại ở vòi hoa sen đang không ngừng phun nước ấm trên đầu, trong mắt hiện lên một tia cười quỷ dị.

Nói thế nào thì mình cũng là chủ, đi ngủ trước không tốt cho lắm, Lãnh Y ngồi ở sô pha trong phòng khách, tay nắm điều khiển, lúc có lúc không liếc mắt nhìn TV, chờ Hồ Mộ Y tắm xong đi ra, kết quả là chờ mãi cho đến khi TV không còn tín hiệu, màn hình hiện lên màu trắng chói mắt mà nàng còn chưa đi ra, không khỏi lấy làm lạ, đang định đứng lên đi xem thế nào.

“A!!!!!!!!!!!!”

Từ phòng tắm đột nhiên truyền ra tiếng thét chói tai đến tê tâm liệt phế, Lãnh Y giật mình, ném điều khiển trong tay đi, vung mạnh cánh tay chạy như điên tới phòng tắm, cũng bất chấp cái gì, tông cửa xông vào.

“Làm sao vậy? Làm sao?!”

Phòng tắm ẩm ướt đầy hơi nước, cái gì cũng nhìn không rõ, Lãnh Y mở to mắt cố gắng tìm Hồ Mộ Y, tìm thật lâu mà ngay cả một bóng người cũng không thấy, không khỏi sốt ruột, cũng không quản hình tượng thục nữ gì nữa, gân cổ kêu: “Mộ Mộ, Mộ Mộ???!!!”

“Sao thế……” Thanh âm nũng nịu gần trong gang tấc truyền vào tai, Lãnh Y đen mặt quay đầu. Quả nhiên, Hồ Mộ Y đang lõa thể đứng đằng sau cười như không cười nhìn mình, dưới ánh đèn làn da vốn trắng nõn của Hồ Mộ Y lại sáng ánh lên gần như trong suốt. Mà lại như thể cố ý, hai tay chắp sau lưng, dùng sức ưỡn thẳng bộ ngực vốn căng tròn kia, những giọt nước trên tóc còn không ngừng chậm rãi trượt xuống theo cơ thể. Lãnh Y nhìn mà mặt đỏ tim đập, chột dạ quay đầu đi chỗ khác.

“Hồ tổng – à……Mộ Mộ, có chuyện gì xảy ra thế?”

Hồ Mộ Y mím môi chỉ vòi sen trên đầu, nũng nịu oán giận: “Nó không ra nước.”

“…” Lãng Y hít sâu một hơi, cố nén xúc động muốn tóm lấy Hồ Mộ Y hành hung một phen, buồn bực đáp: “Để tôi tới xem sao.”

“Ừ!” Hồ Mộ Y đáp dứt khoát, xoay người vọt tới cạnh Lãnh Y.

Lãnh Y cầm vòi sen chăm chú nghiên cứu, lạ thật, sao tự dưng lại không ra nước, chẳng lẽ bị tắc? Mà nàng dùng nãy giờ lâu thế cũng đâu có việc gì đâu chứ……Con hồ ly háo sắc bên cạnh Lãnh Y nhìn chằm chằm khuôn mặt nghiêm túc của nàng, hơi nước trong không khí khiến mái tóc Lãnh Y hơi ẩm ướt, đôi mi đẹp hơi nhíu lại, lại vẫn khiến trái tim mình đập vội. Theo cổ nhìn xuống, Hồ Mộ Y liếm liếm môi, nhắm mắt lại nhơ lại cảnh cùng Lãnh Y tắm rửa ngày trước, liền không tự giác xích lại gần, thân thể thơm tho như không xương chậm rãi áp sát, thân mình Lãnh Y cứng đờ, đỏ mặt mất tự nhiên nhìn nàng.

“Gì nhỉ……Mộ Mộ, chị có thể đứng sang bên cạnh được không.”

“Ừ.” Hồ Mộ Y nghe lời, lại đi qua tựa vào bên cạnh người Lãnh Y.

“Hồ tổng –” Lãnh Y cắn môi kháng nghị nhìn Hồ Mộ Y đang dựa nửa cơ thể lên người mình, không ngừng lắc lư.

Hồ Mộ Y ủy khuất chu miệng: “Em bảo tôi đi tắm tôi liền đi, em bảo tôi đứng sang bên cạnh tôi liền đứng. Y Y, em còn muốn thế nào nữa?”

Nói xong Hồ Mộ Y quay đầu, dựa toàn bộ thân mình lên người Hồ Mộ Y, như ai oán như thở dài nói: “Tôi cũng không biết rốt cuộc em muốn gì nữa? Như vậy đi, tôi giao cả người tôi cho em, tùy em xử lí.”

“Sặc……” Lãnh Y kinh hãi đến thiếu chút nữa cắn lưỡi, quay đầu chăm chú nhìn bộ dáng khẳng khái hy sinh kia của Hồ Mộ Y, lại có vẻ như không giống giả vờ. Sợ nàng lại làm ra hành động gì dọa người, liền không dám oán giận nữa, bình ổn hô hấp, tận lực xem nhẹ cảm giác mềm mại sau lưng, chuyên tâm kiểm tra vòi sen.

Khổ sở nửa ngày, Lãnh Y cũng không điều tra ra rốt cuộc hỏng ở chỗ nào, bèn buông vòi sen, thở dài: “Mộ Mộ, giờ muộn quá rồi, tôi ra ngoài đun cho chị ấm nước nóng, chị lau rửa thân thể sơ qua thôi, sáng mai tôi sẽ gọi cho công ty sửa chữa.”

“Ừ.”

Lãnh Y thở dài, quệt mồ hôi trên trán, đi ra ngoài lấy phích nước nóng đổ vào bồn tắm, không dám nhìn cơ thể không một mảnh vải của Hồ Mộ Y nữa, cúi đầu nói: “Mộ Mộ, tôi chuẩn bị nước cho chị rồi này.” Nói xong liền quay đầu muốn chạy.

“Y Y!” Nhìn ra mục đích của cô, Hồ Mộ Y gấp gáp vội vàng gọi lại.

“Hả –”

“Tôi không với được tới lưng để kì!”

“Việc này –”

“Em vào giúp tôi đi!”

“Nhưng mà –”

“Lạnh quá đi!”

Hồ Mộ y rất tự giác, cũng không quản Lãnh Y có đồng ý không, lon ton chạy đến trước mặt nàng, đưa khăn mặt cho nàng, cười hì hì xoay người, chìa cái lưng bóng loáng ra cho Lãnh Y.

Lãnh Y là đâm lao đành phải theo lao, đỏ mặt cầm khăn chậm rãi lau lưng cho Hồ Mộ Y. Không thể không nói, dáng người của Hồ Mộ Y thật sự rất được, thân thể với những đường cong hoàn mỹ, không có một vết sẹo nào, bóng loáng non mịn, như thể trứng gà bóc làm người ta thèm nhỏ dãi. Chậm rãi, xúc cảm mềm nhẵn, bầu không khí ái muội khiến tim Lãnh Y đập vội, hô hấp cũng trở nên khó khăn.

“Y Y, em đối với tôi thật tốt, lần sau Mộ Mộ cũng sẽ kì lưng cho em!”

“……”

Lời nói lấy lòng có vẻ ngây thơ ấu trĩ khắc thật sâu vào lòng Lãnh Y, ánh mắt liền có chút ướt. Lãnh Y hoang mang, không biết vì cái gì mà tuy sự thân cận quá mức của Hồ Mộ Y với mình hoàn toàn vượt quá giới hạn, nhưng mình lại không tức giận được với người này. Ngược lại như cô mong muốn, chỉ ngắn ngủi một ngày mà quan hệ của hai người đã cải thiện không biết bao nhiêu lần, bắt đầu từ lúc Hồ tổng đòi ở nhờ cho đến bây giờ là cùng tắm, chẳng lẽ thật sự bị vẻ đẹp của nàng mê hoặc sao?

Lãnh Y vội vàng chà lưng cho nàng xong, rồi không để ý tới phản ứng của Hồ Mộ Y, không nói một lời lao ra khỏi phòng tắm, chạy ra ban công, thở hổn hển từng hơi, muốn để mình tỉnh táo lại. Ngẩn người một hồi lâu, đợi cảm giác khô nóng trong lòng cuối cùng cũng bị áp chế một chút, liền hít sâu một hơi, trở lại phòng khách.

Ai ngờ, Hồ Mộ Y căn bản không tới phòng dành cho khách ngủ, đang nằm trên sô pha trắng như tuyết, ôm cây đợi thỏ cười hì hì nhìn mình.

“Chị lại muốn gì đây?” Lãnh Y nắm chặt áo ngủ, tức giận hỏi.

Hồ Mộ Y không nói, dụ hoặc ngả người trên sô pha, cánh tay chống đỡ đầu, quyến rũ nhìn cô. Lãnh Y không khỏi rung động, đỏ mặt cúi đầu, bước nhanh về phòng ngủ, một cước đá tung cánh cửa. Nằm trên giường, tim đập gia tốc nhìn trần nhà, yêu tinh, nàng tuyệt đối là một yêu tinh!!! Lãnh Y vốn mệt mỏi không chịu nổi giờ lại trằn trọc không thể ngủ nổi, trong óc tràn ngập nụ cười dụ hoặc còn có động tác khiêu khích vừa rồi của Hồ Mộ Y, buồn bực đá văng chăn, ảo não bật dậy, vỗ vỗ mặt mình. Lãnh Y, ngươi phải trấn định, nàng làm như vậy tuyệt đối là có mục đích, không thể để bị quyến rũ, trăm ngàn lần không thể bị quyến rũ……

Nhưng cố tình lúc này chiếc chăn vẫn đang quấn chặt lại bị ai đó nhấc lên, mùi sữa tắm hương hoa nhài pha trái vải trên người Hồ Mộ Y truyền vào mũi, cái đầu tóc xù vô cùng thuần thục tiến vào ngực mình. Thân mình Lãnh Y cứng đờ, quẫn bách vô cùng.

“Mộ Mộ, chị làm cái gì vậy?”

“Ngủ a.”

“Ngủ thì áp sát vào người tôi làm gì?”

“Là thói quen.”

“Chị sao lại có nhiều thói quen vậy chứ?”

“Y Y, đừng nói nữa, tôi buồn ngủ quá.”

Cái đầu nhỏ dụi dụi trên ngực mình vài cái, không đầy mấy phút sau, hơi thở đều đều liền phả lên mặt Lãnh Y. Lãnh Y bất đắc dĩ lắc đầu, cúi nhìn cái người thơm nức ngọt ngào động lòng người kia, tóm lấy chăn phủ lên hai người. Trong bóng đêm huy huy nắm đấm với Hồ Mộ Y.

Hừ, ta đại nhân không thèm chấp kẻ tiểu nhân, coi như chị là Hồng nhi nhà tôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.