Hồ Ly Chẳng Ra Hồ Ly

Chương 25: Người và hồ tâm sự



Y Lãnh Y dõi theo hướng Vị Ương rời đi, một lát sau, cúi đầu nhìn cái con được gọi là “sắc hồ”.

Tiểu hồng hồ vốn đang liều mạng dùng ám ngữ mắng to miêu yêu, đột nhiên phát hiện mình bị Lãnh Y chú ý tới, lập tức ngoan ngoãn đổi thành bộ dáng đáng thương, mặt nhăn nhó thành một đoàn lấy lòng, cái đuôi xoay xoay còn nhanh hơn quạt điện, tiểu móng vuốt hồng hồng cũng liều mạng quơ cào, miệng phát ra âm thanh làm nũng đồng dạng với loại âm thanh móng vuốt bị người ta giẫm phải.

“Chi……”

Y Lãnh Y không phản ứng gì, đứng tại chỗ, híp mắt nhìn nó thật lâu.

Tiểu hồng hồ bị Y Lãnh Y làm cho phát hoảng, vươn đầu lưỡi phấn nộn, kiễng chân muốn liếm mặt Y Lãnh Y, vừa tiến sát lại đột nhiên cảm thấy bốn chân chổng vó, cái đầu lộn xuống đất, bị Y Lãnh Y lạnh mặt dùng tay phải cầm cái đuôi lắc lư giữa không trung.

“Chi chi……” Tiểu hồng hồ không biết phải làm sao, phát ra từng tràng tiếng rít.

“Hồng nhi, ngươi ít giả bộ đi! Đừng có giả vờ đáng thương nữa!”

“Chi chi……”

“Ngươi con hồ ly béo phì chết tiệt lương tâm bị chó ăn mất này! Ta thương ngươi như vậy, ngươi dĩ nhiên lại vô thanh vô tức bỏ chạy???!!!”

“Chi chi……”

“Ngươi có biết không – có biết không vì tìm ngươi ta –”

“Chi chi……”

“Chi chi, ngươi chỉ biết ‘chi chi’!!!”

“Chi —-”

Y Lãnh Y giận không thể tha, đem toàn bộ lửa giận mấy ngày nay trút hết lên người tiểu hồng hồ, tay cầm cái đuôi nó, như thể cái làn mà lắc qua lắc lại.

Thân mình béo mập của tiểu hồng hồ như thể là cái xích đu bị đong đưa giữa không trung, kinh hoảng chớp chớp đôi mắt như hạt đậu, kêu rít không ngừng. Nhưng mà nữ nhân trước mắt này lại là Y Y mà mình yêu nhất, không thể há mồm cắn, cũng đành chỉ có thể răng va lập cập ôm hai cái tai nho nhỏ chịu đựng. Bị đung đưa đến đầu choáng váng, nó ngẩng đầu, dùng ánh mắt lấp lánh đáng thương nhìn nàng một cái, chu cái mỏ nhọn thở dài, tiểu móng vuốt ôm mặt, cúi đầu chấp nhận số phận.

Y Lãnh Y buồn cười nhìn tiểu hồng hồ, cơn tức giận cũng đã tiêu tan không ít, liền lắc đầu, lại ôm nó vào ngực, đóng cửa, vào nhà.

Tiểu hồng hồ vào nhà rồi liền lạ thường, nhìn tủ lạnh trong phòng hai mắt tỏa sáng, tiểu móng vuốt vung một cái thiếu chút nữa đá bay mặt Lãnh Y, quơ cào nửa ngày thoát khỏi vòng tay Y Lãnh Y, chạy thẳng vào bếp. Nó vô cùng thuần thục nhảy đến trước cánh cửa màu trắng, tiểu móng vuốt đẩy ra cửa ngăn đá tìm đồ ăn. Thiệt tình! Hôm qua Hồng nhi đánh miêu yêu một ngày, đại tỷ có lão công không cần muội muội, chỉ biết chùi đít cho nàng, cũng không biết làm chút cơm cho ta, đói chết bản hồ tiên.

Y Lãnh Y khoanh tay lạnh lùng đứng bên nhìn, chỉ thấy tiểu hồng hồ dùng miệng tha một miếng thịt băm bên ngăn đông lạnh ra. Thiên tân vạn khổ lôi ra được sau, nó chảy nước miếng, cười hì hì nhìn miếng thịt dưới vuốt, liếm liếm miệng, dùng sức cắn xuống.

“Chi!!!!”

Tiểu hồng hồ dùng móng vuốt ôm miệng thê thảm tru lên, răng cửa cắn vào miếng thịt đông cứng ngắc, lắc lư qua lại. Nó cuộn thành một đoàn, dùng sức xoa xoa miệng, còn không quên hướng Y Lãnh Y kêu rên. Ai ngờ xoa xoa thật lâu cũng không thấy Lãnh Y tiến lại an ủi, nước mắt lưng tròng quay đầu, thấy một khuôn mặt tinh xảo mây đen dầy đặc.

“Ngươi trở về vì thức ăn?” Y Lãnh Y bình tình nhìn chằm chằm tiểu hồng hồ, nàng xem như đã nhìn ra, tiểu hồng hồ không nhớ nàng một chút nào, vào nhà chỉ biết tìm đồ ăn, nó thực sự là cái máy ăn chắc?

Tiểu hồng hồ dùng sức day day miệng, biết Lãnh Y nghĩ gì, lòng thầm than, tôi nhớ em cái lông ý? Hôm qua vừa bị em một cước đá bay…Aish, quên đi, bụng Tể tướng có thể chống được thuyền, chuyện thể diện cứ bỏ qua đi. Tiểu hồng hồ lại híp mắt, bắt đầu lắc đầu ngoáy đuôi giả bộ đáng thương.

Y Lãnh Y nhìn thở dài, ôm tiểu hồng hồ từ trên bàn lên nhìn kỹ miệng nó, may mà chỉ lợi bị sưng lên thôi. Nàng cầm gói thịt băm bên cạnh, bỏ vào lò vi sóng, cắm điện. Hâm nóng rồi liền lấy ra để trước mặt Hồng nhi, chiếc yếm Shin – cậu bé bút chì quen thuộc cũng được đeo lên chiếc cổ lông xù.

“Hồng nhi, gần đây khỏe không? Trông ngươi như gầy đi –” Y Lãnh Y cưng chiều nhìn tiểu hồng hồ mải ăn đến không ngẩng đầu lên.

Đầu tiểu hồng hồ hoàn toàn vùi vào miếng thịt dưới vuốt, không có cách nào đáp lại, đành phải dùng sức lắc lắc cái mông xù lông. Không khỏe một chút nào…Nếu không phải vì em, tôi thật muốn cả đời làm tiểu hồng hồ vô ưu vô lo, sau khi biến thành người rồi còn phải ngày ngày bị bắt học này học kia, em còn không khiến tôi bớt lo, hơi một tí liền tìm ra mấy tên tình địch, tôi có thể không gầy sao?

Lãnh Y đợi nửa ngày cũng không thấy tiểu hồng hồ phản ứng, yêu thương sờ sờ cái đầu xù lông của nó, thở dài: “Ta cũng không tốt chút nào –”

Nói xong, Y Lãnh Y khoanh tay tựa lên bàn, ánh mắt có chút trôi nổi nhìn về phía trước.

Tiểu hồng hồ cắn tiếp một miếng thịt lớn, quai hàm di chuyển, dùng sức nhai, đôi mắt to vụt sáng vụt sáng nhìn Y Lãnh Y. Sao chứ, Tử Phong Ngưng lại thừa dịp bản hồ tiên không ở đây liền bắt nạt Y Y nhà ta sao?

Y Lãnh Y bưng ly nước lạnh bên cạnh lên, nhấp một ngụm. Vuốt vuốt mái tóc dài phân tán, nàng cúi đầu, nắm chiếc ly trong tay chăm chú nhìn, chậm rãi nói: “Ta mới quen một người tên là Hồ Mộ Y, khiến ta thực phiền lòng.”

“Phì – khụ, khụ, khụ –”

Tiểu hồng hồ lập tức phun toàn bộ số thịt trong miệng ra. Lãnh Y nhìn thấy, vội vàng buông ly, tiến lên một tay nâng nó, một tay vỗ nhẹ phía sau: “Cũng không phải nói ngươi, ngươi vội cái gì?”

Hồng nhi dùng móng vuốt chùi chùi cái miệng nhỏ bóng nhẫy, ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn nhìn Y Lãnh Y.

Y Lãnh Y dùng khăn ướt lau cái cằm bóng nhẫy của tiểu hồng hồ, không để ý đến ánh mắt cầu xin của Hồng nhi, tịch thu số thịt còn lại.

“Hồng nhi, ta đã lên mạng tìm hiểu qua, động vật mập quá cũng không tốt. Ngươi nhìn ngươi xem, không khác gì một con mèo béo phị!”

“Mèo???” Mắt tiểu hồng hồ lóe hung quang.

Y Lãnh Y cũng không để ý nó, ôm nó vào phòng khách, chỉnh váy một chút, ngồi lên sô pha, hôn hôn lên chóp mũi tiểu hồng hồ: “Hồng nhi, ngươi đã trở lại, Y Y cũng có bạn để trò chuyện rồi.”

Tiểu hồng hồ phe phẩy cái đuôi, lòng có chút chua xót nhìn nhìn Lãnh Y. Y Y, chẳng lẽ em tình nguyện một mình cô đơn cũng không nguyện nhận lấy tình yêu đầy tràn của Hồng nhi sao?

“Mấy ngày trước, công ty thay đổi nhân sự, đổi một vị tổng giám đốc, nàng tên Hồ Mộ Y.”

“Vừa mới đầu thấy nàng, trừ bề ngoài xinh đẹp ra, cảm giác nàng thật giống Hồng nhi –”

Lãnh Y nhéo nhéo cái mặt đầy thịt của Hồng nhi, lộ ra nụ cười ôn nhu: “Tính tình cũng không tệ lắm, rất đơn thuần, rất chân thành, ở bên nàng không cần tỏ ra cái gì mà người lừa ta gạt.”

Hồng nhi sung sướng lâng lâng, thì ra tôi ở trong lòng em lại hoàn mỹ như vậy.

“Trừ việc nàng hơi ngốc, sức ăn cực lớn lại bắt nạt người khác ra –”

“……”

Tiểu hồng hồ ngửa mặt nhìn Y Lãnh Y. Tình yêu, em có thể đừng nói chuyện mà thở dài lớn như vậy được không?

“Tuy chúng ta ở chung không quá hai ngày, nhưng ta vẫn coi nàng như bạn tốt, cảm giác thân thiết không rõ lý do khiến ta muốn tới gần nàng.”

Nhắc tới người này, Lãnh Y thở dài, sắc mặt cũng trở nên tối tăm.

“Ta không ngờ nàng sẽ lại bởi ta và Tử Phong Ngưng mà gây sự, cũng không thấy nàng bỏ đi –”

Lãnh Y dừng một chút, tiếp tục nói.

“Nàng cũng thích con gái, dĩ nhiên lại còn thừa dịp ta say rượu làm chuyện không nên…”

Tiểu hồng hồ lấm lét liếc Lãnh Y. Y Y, ở trong mắt Hồng nhi đấy chính là chuyện đương nhiên. Tiểu hồng hồ không biết thái độ Lãnh Y thế nào, liền dùng móng vuốt cào cào tay nàng, trong mắt mang theo ý hỏi.

Lãnh Y biết ý Hồng nhi, gật gật đầu: “Ta cũng không thật sự giận nàng, chỉ là có chút bất mãn với sự lỗ mãng của nàng, lại mơ hồ không rõ tình cảm giữa ta với nàng. Có lẽ, chúng ta cần thời gian, cần thời gian để nói rõ ràng.”

Hồng nhi dùng sức gật gật đầu, Y Y ah, em nên sớm nghĩ như vậy mới phải, bỏ một đại mỹ nữ xinh đẹp như tôi ở bên ngoài mà em cũng yên tâm.

“Chi chi!”

Ánh mắt tán dương của tiểu hồng hồ khiến Y Lãnh Y có thêm tự tin. Lãnh Y nhìn tiểu hồng hồ, dùng sức gật đầu: “Cho nên, ta quyết định không ngại ngùng nữa, ngày mai phải đi tìm Hồ Mộ Y nói chuyện tử tế!”

“Chi – chi?????!!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.