Hoàng đế biết tất cả chuyện này là bởi vì tình yêu không thể kiềm chế của vương gia với hắn tạo thành, hắn cảm thấy rất rối rắm rất khổ sở, nhưng đồng thời lại cảm thấy đây là cơ hội tốt!
Hắn chạy đến đại lao, đứng ở ngoài cửa lao nói với con rối của hồ ly rằng chỉ cần hồ ly chịu cùng hắn sẽ lập tức thả người ra, Hồ ly không lên tiếng.
Đương nhiên hắn không lên tiếng, chẳng qua hắn chỉ là một nhánh cây biến thành.
Hoàng đế cho rằng hắn thà chết chứ không chịu khuất phục, thất vọng mà đi.
Mà lúc này, hồ ly thực sự còn đang nằm trong lồng ngực thư sinh ăn táo!
“A Sinh ngươi nói rốt cuộc tại sao bọn họ lại biết ta không phải người?”
“……” Hồ ly vĩnh viễn sẽ không hiểu được những loanh quanh lòng vòng đó của nhân gian, mà thư sinh cũng không định để nó hiểu.