Sau khi Tuyết Hoa sinh hạ hai tiểu hồ ly chờ tinh thần khôi phục lại, lập tức sử dụng thiên lý truyền âmthạch báo tin cho Lệ Nhi. Buổi chiều ngày hôm sau, thiên lý truyền âm thạch của Lệ Nhi đến, hóa ra thời gian Lệ Nhi sinh cũng không sai biệt lắm, là một đôi huynh đệ.
"không phải lo lắng cho Lệ Nhi nữa rồi, nàng an tâm ở cữ." Hạ Lăng Vân cười nói. Hai tiểu hồ ly màu hồng chen chúc nhau sưởi ấm trong bụng mẫu thân, tìm kiếm sữa mẹ, Tuyết Hoa không biến về hình người, mà nằm vào cái ổ mà người nào đó đã chuẩn bị sẵn cho mình chiếu cố hai hài tử.
Thê tử Cảnh Thanh Viễn là chồn tuyết vĩnh viễn không già không chết, ban ngày là chồn buổi tối mới biến thành người. Nàng chưa có con biết được tin Tuyết Hoa đã sinh ban ngày thường xuyên tới thăm Tuyết Hoa và hai hài tử.
"Oa ô, oa ô" Hai thú con sau khi sinh một ngày đã mở mắt, khứu giác bắt đầu nhạy cảm... ngoại trừ Tuyết Hoa và Hạ Lăng Vân, những người khác nếu đụng vào cả hai sẽ kêu thật to.
Chồn tuyết không ở hình người nên không cách nào nói chuyện, Uyển Trân lè lưỡi liếm một hồ ly con, lập tức hồ ly con ra sức oa ô gọi, nhanh chóng chui vào trong ngực Tuyết Hoa.
Nàng có trí nhớ của nữ nhân xuyên không, nàng không biết thời gian ấu kì của nàng thế nào, nhưng mà tín toán, từ lúc nàng sinh ra và gặp Hạ Lăng Vân khoảng sáu bảy ngàn năm thời gian. Nghĩ tới việc phải chiếu cố hai tiểu hồ ly tới lúc chúng có thể độc lập sinh hoạt cần 2000-3000 năm thời gian, nàng khôngrét mà run. Thời gian này quá dài nha!
Một năm sau, hai tiểu hồ ly đã có thể trườn bò bốn phía Vong Trần Cư. Hai tiểu hồ ly rất đáng yêu, co người đứng dậy giống như lai cuộn lông tuyết trắng. Tuyết Hoa rất thích đùa vui với hai con, chọc cho các con kêu oa oa ô ô. Hạ Lăng Vân nhìn, thường xuyên giận dữ nói, nàng nhỏ như các con sao? Có người làm mẫu thân như vậy sao? Uyển Trân còn ra dáng mẫu thân hơn nàng.
Uyển Trân không có việc gì sẽ lại chơi, hai tiểu hồ ly đã quen nàng, cũng đối xử giống như một người mẫu thân thứ hai.
"Thấy bạn mới, hai tiểu tử nhà ta lại điên cuồng lên rồi." Lệ Quân Hoa cười nói. Thân hình nàng vẫn như trước, giống như chưa từng sinh dục, Tuyết Hoa và Lệ Nhi cũng vậy.
Thanh Đồng nhìn sáu tiểu thiên hồ, cười không ngậm miệng được nói: "Nhà ta là hai mẫu hồ ly, tương lai các người cứ phải chạy theo cầu ta nhé. Nữ nhi nhà ta một nửa huyết thống thiên hồ, còn nhà hai người, không tinh khiết bằng huyết thống nhà ta." Tuyết Hoa và Lệ Nhi hai tỷ muội sinh bốn nhóc ba đực một cái, cho nên tương lai phải cầu nhà hắn rồi.
Lệ Quân Hoa hung hăng véo bắp đùi hắn nói: "Chàng không nói cũng chả ai nghĩ chàng là người câm." Phụ thân của hài tử nhà Lệ Nhi Tuyết Hoa cũng là người kiệt xuất, thiên phú nữ nhi nhà họ tuyết đối không kém nữ nhi nhà nàng.
Tuyết Hoa liếc mắt nhìn Thanh Đồng cười ha hả nói: "Ta không thèm để ý tới huyết thống... dù cho cháu ta không còn là thiên hồ, ta cũng không thấy tiếc nuối." Ở đây ba thiên hồ, với sáu tiểu thiên hồ cũng chỉ có Thanh Đồng huyết thống tinh khiết, hắn là thiên hồ tinh khiết cuối cùng của đại lục Ngũ Nguyên rồi. Dù nữ nhi hắn cùng con các nàng thành đôi, hài tử ra đời là hình thái hồ ly, cũng vẫn khôngphải là tiểu thiên hồ tinh khiết.
Ba cặp phu thê ngồi trong sân uống trà nói chuyện phiếm, nhìn sáu tiểu thiên hồ đùa giỡn trong sân.
Lệ Nhi nhìn đám nhỏ nói: "Tuyết Hoa gần đây ta đặc biệt nhớ phụ thân, tỷ ở trong mộng hỏi một chút, xem Thái Hư Huyễn Cảnh lúc nào xuất hiện?" Nàng biết rõ Tuyết Hoa có năng lực xuyên mộng cảnh.
"Bảy mươi năm trước ta có hỏi, Thái Hư Huyễn Cảnh và đại lục Ngũ Nguyên còn cần hơn một ngàn ba trăm năm nữa mới có thể liên kết." Tuyết Hoa tiếc nuối nói. Nàng và Lệ Nhi có thể lợi dụng pháp trận trong vòng tay để dịch chuyển vào Thái Hư Huyễn Cảnh, như không thể mang hài tử và phụ thân chúng vào. Tuy các nàng nhớ phụ thân không nỡ để người cô đơn, nhưng cũng không thể bỏ được vị hôn phu và các con.
"Còn phải chờ thật lâu nha." Lệ Nhi buồn bã nói, "Nếu không phải có hai hài tử này, ta cũng muốn bế quan trường kì." Chỉ có bế quan mới không cảm giác được thời gian, mở mắt ra có lẽ vài thập niên trôi qua.
"Phụ thân nói đang cải tiến không gian di chuyển pháp trận, hi vọng có thể triệu hoán cả nhà chúng ta về." Tuyết Hoa an ủi, "Chúng ta nên chờ đợi." Đôi lúc nàng nằm mộng trò chuyện với phụ thân, phụ thân sẽ ghi lại một ít nghiên cứu của người bảo nàng nhớ rồi viết cho Hạ Lăng Vân, để Hạ Lăng Vân cùng giúp đỡ nghiên cứu.
Pháp trận có chút tiến triển, nhưng không thể cam đoan chắc chắn thành công, cho nên nàng khôngdám nói trước với Lệ Nhi. Dù sao lúc nghiên cứu xong, nàng và Hạ Lăng Vân sẽ mang theo một nhà Lệ Nhi cùng đi.
Nghe hai tỷ muội thảo luận việc trở lại Thái Hư Huyễn Cảnh, Thanh Đồng hỏi Lệ Quân Hoa, "Nàng có muốn đi vào không?" Hắn sẽ theo Quân Hoa, Quân Hoa ở đâu hắn ở đó.
Lệ Quân Hoa nói: "Tạm thời ta không muốn đi vào. Tuyết Hoa, chờ pháp trận kia nghiên cứu thành công, muội nhớ sao chép cho ta một phần. Nếu không, ta sẽ chờ Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện lần nữa rồi vào."
Nàng có pháp khí dù vào hay không vào Thái Hư Huyễn Cảnh cũng không sao, Thanh Đồng và nàng hợp thể song tu, tu luyện cũng không bị chậm trễ. Nàng chỉ lo cho hai đứa nhỏ, sợ linh khí đại lục Ngũ Nguyên không đủ, tương lai tu vi sẽ thấp hơn nhi tử của Lệ Nhi và Tuyết Hoa, cho nên, nàng nhất định sẽ mang theo Thanh Đồng và hai đứa nhỏ tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh.
Bốn mươi năm sau, Lệ Quân Hoa hoàn toàn không cần lo lắng. Hao Linh Tiên Tôn và Hạ Lăng Van đã kết nối ra pháp trận thông đạo giữa Thái Hư Huyễn Cảnh và đại lục Ngũ Nguyên. Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân, Lệ Nhi cùng Lâm Vân Phàm mang theo đám tiểu hồ ly trở lại Thái Hư Huyễn Cảnh. Trước khi điTuyết Hoa, Lệ Nhi lấy một phần cực phẩm linh thạch và linh đan đỉnh cấp trong vòng tay cho trượng phu để cấp cho môn phái, còn lại cho Lệ Quân Hoa.
Lệ Quân Hoa có thể dùng để bố trí pháp trận tụ linh đỉnh cấp, giúp nữ nhi tu luyện, nàng sẽ không phải lo lắng tiến độ tu vi nữ nhi thấp hơn đám nhỏ nhà Tuyết Hoa, Lệ Nhi.
Trong ghi chép của giới tu tiên ghi lại bát phẩm Hạ Lăng Vân Tiên Quân, Vân Phàm Tiên Quân và thê tử đều không có tông tích, nhưng trong ghi chép của Thiên Linh Môn và đảo Hỏa Vân thì là, hai vị Tiên Quân và thê tử cùng các con vĩnh viễn cư ngụ nhà mẹ đẻ.