Chi chủ Hạo Linh Tiên Tôn cảm thấy mình quá già rồi, nên nghỉ ngơi, vì vậy, sau năm trăm năm khi Hạ Lăng Vân tấn cấp thành cửu phẩm tiên tôn, ông liền đem trí tuệ châu của những Tiên Tôn thượng cổ cùng quyền lực quản lí Thái Hư Huyễn Cảnh truyền cho Hạ Lăng Vân, còn mình với năng lực siêu cửu phẩm Tiên Tôn phi thăng lên tiên linh giới.
Ai nói phi thăng thì nhất định từ biệt với người nhà? Tiên linh giới thật ra là một tiểu thế giới linh khí nồng đậm hơn Thái Hư Huyễn Cảnh mà thôi, bên kia đám Tiên Tôn sau khi phi thăng thì đã không còn gì lo lắng, bởi vậy mới không trở lại đại lục Ngũ Nguyên. Hạo Linh Tiên Tôn còn có thân nhân trong Thái Hư Huyễn Cảnh, nên ông thường xuyên qua lại.
Xuyên qua hai thời không bất đồng cần linh lực cường đại, đôi lúc, còn xuất hiện thời không phong bạo, cho nên những cửu phẩm Tiên Tôn linh lực không đủ cao sẽ không nguyện ý rời tiên linh giới trở lại Thái Hư Huyễn Cảnh hay đại lục Ngũ Nguyên.
Tám ngàn năm trước Hạo Linh Tiên Tôn ở dưới đại lục Ngũ Nguyên đã là cửu phẩm Tiên Tôn rồi, ông tọa trấn Thái Hư Huyễn Cảnh nhiều năm, tu vi so với cửu phẩm tiên tôn bình thường khác vô cùng cao, nên ông đi lại tự nhiên.
Chỉ là trên đời có quá nhiều huyền cơ, dù là siêu cửu phẩm Tiên Tôn sống mấy vạn năm cũng không thể tính toán được, sau một lần về thăm nữ nhi nữ tế ngoại tôn, lúc hồi tiên linh giới, gặp thời không phong bạo. Ông dùng linh lực chống đỡ bảo hộ thân dưới lốc xoáy.
Thời không phong bạo sinh ra lực lượng khủng bố không ngừng công kích, Hạo Linh Tiên Tôn duy trì thật lâu, phát hiện thời không phong bạo không có xu thế ngừng nghỉ mà càng mãnh liệt, bản thân an nhàn đã quen rốt cuộc một lần nữa gặp phải kiếp nạn sinh tử.
Mắt thấy linh lực cơ thể không ngừng tiêu hao, hộ thân cũng bị xé rách, thấy từ xa xuất hiện một thời không khác, Hạo Linh Tiên Tôn quyết định thật nhanh, thu thần thức vào trong Tinh Nguyên Châu, bỏ qua bản thể, dùng phân thân tiểu hồ ly hóa thành một đạo quang vào không gian vô danh. Sau khi tiến vào không gian vô danh, lập tức ông quay đầu nhìn bản thể, thấy bản thể vì mất đi lực lượng bị phong bạo xé thành mảnh nhỏ.
Thất phẩm tiên quân có thể tu luyện thuật phân thân, bát phẩm tiên quân có thể sử dụng thuần thục phân thân, cửu phẩm tiên tôn thì có thể từ bỏ bản thể, tồn tại độc lập.
Ngô Hạo Linh nhớ tới, nếu hắn cải biến tương lai, Tuyết Hoa Lệ Nhi có thể sinh ra sao? Dù Tuyết Cơ có thể sinh hài tử, nhưng hài tử đó không phải là Tuyết Hoa, Lệ Nhi.
Hắn thấy mâu thuẫn trùng trùng, không bỏ được Tuyết Hoa Lệ Nhi, không bỏ được đám tiểu thiên hồ linh lợi hoạt bát, nhưng mà, hắn cũng không nỡ bỏ thê tử làm bạn với hắn hơn sáu nghìn năm, cuối cùng vĩnh viễn trở thành tưởng niệm.
Hắn gặp thời không phong bạo, xuyên không về bản thể lúc trẻ, đây là đại cơ duyên! Hắn bây giờ đimột bước tính một bước, cứ xem cơ duyên đi. Việc đầu tiên hắn phải làm là tu luyện, khôi phục toàn bộ tu vi, như vậy hắn mới có năng lực ngăn cản Tuyết cơ sáu ngàn năm sau bị già yếu.
Nhị sư huynh rời đi chốc lát, trong tay cầm con gà rừng đã xử lí sạch sẽ, hỏi thăm thân thể hắn rồi lấy nồi hầm gà.
"Tuyết Cơ." Ngô Hạo Linh dịu dàng gọi, từ trên không lấy ra một quả long tiên ném vào hốc cây. Long tiên là linh quả hiếm thấy, gồm các loại linh khí, hơn nữa dù bất kì linh căn nào sau khi ăn cũng có thể hòa tan linh khí, cho nên sau khi hắn xuất quan dùng thần thức kiếm một đống quả long tiên. Tuyết Cơ sắp trưởng thành, hắn còn phải giúp nàng chế tạo ra nhiều đan dược đỉnh cấp.
Tứ vĩ thiên hồ không nhìn linh quả, đôi mắt cảnh giác nhìn sinh linh đang xuất hiện trước địa bàn của nàng. Nàng chưa bao giờ gặp con người, không biết có sinh linh như vậy, nhưng giờ phút này nàng có thể cảm ứng được đối phương đang kích động và vui sướng.