Hạ Lăng Vân là bạn tri kỉ của cung chủ Hỏa Vân Cung, còn là một thất
phẩm tiên quân, hắn tới đây làm khách, Hỏa Vân Cung luôn an bài hắn ở
căn phòng cao nhã nhất. Ôm Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân đi dạo trong con đường nhỏ, cuối cùng đi tới một tiểu viện khung cảnh xung quanh rất đẹp gọi
là Thanh Lâm Quán.
"Hạ tiên quân, rốt cuộc người cũng về rồi."
Trước tiểu viện, một đệ tử nô bộc của Hỏa Vân Cung chừng ba mươi tuổi
chắp tay kích động nói: "Vân chân quân mệnh cho đệ tử mỗi ngày tới quét
dọn sạch sẽ, nói Tiên Quân nhất định sẽ đi ra. Tiên Quân quả thật là
người hiền luôn được trời giúp, người cuối cùng cũng đi ra được."
Hạ Lăng Vân gật đầu nói: "Trương Thành, những ngày này ngươi vất vả rồi. Ngươi giúp ta tìm chậu gỗ sạch hoặc vạc nước, sau đó tìm giúp ta một nữ tu sĩ nhẹ nhàng cẩn thận, Tuyết Hoa của ta cần tắm rửa. Ngươi đi Bích
Thanh Trì một chuyến, sửa soạn một lát, ta cũng muốn đi tắm rửa."
Trương Thành lập tức nói: "Hạ Tiên Quân, vãn bối đã biết. Người mệt mỏi
rồi, nhanh ngồi nghỉ, uống một ngụm trà." Nói xong, hắn cung kính
nghiêng người tránh ra, thỉnh Hạ Lăng Vân tiến vào Thanh Lâm Quán.
"Tiên Quân, ta có thể tắm cùng người." Tuyết Hoa cười hì hì nói: "Bích
Thanh Trì rất lớn." Đến đảo Hỏa Vân mấy ngày nay, Hạ Lăng Vân rất thích
tắm rửa ở Bích Thanh Trì, nhưng mỗi lần đều là tranh thủ lúc nàng tu
luyện hoặc ngủ, rất lâu rồi nàng không được xem thân thể nam thần rồi.
"Không được, ngươi là tiểu cô nương." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói, yêu
chiều xoa nhẹ lỗ tai nàng. Từ khi phát hiện ra linh trí của Tuyết Hoa
rất cao, giống như là nữ hài tử mười hai mười ba tuổi, hắn bắt đầu tránh tắm rửa trước mặt nàng.
<!--Ambient video inpage desktop-->
Tiến vào chính phòng, hắn đặt nàng lên mặt bàn, bản thân thì ngồi xuống, cầm ấm trà, rót nước uống.
Nước trà có chút nóng, trên bàn cũng có mấy món điểm tâm ngọt, xem ra
lúc hắn nghị sử ở Hỏa Vân Cung, có người thông tri với Trương Thành ở
Thanh Lâm quán rồi. Trương Thành mới sai nhà bếp làm mấy món điểm tâm
còn ngâm trà xong xuôi.
"Ta là hồ ly tinh, không phải tiểu cô nương." Tuyết Hoa vênh mặt lên
nói. Nếu như Hạ Lăng Vân bắt đầu phân chia giới tuyến nam nữ với nàng,
nàng làm sao có thể làm nũng với hắn, thừa dịp hắn không phòng bị mà
trộm tâm hắn?
Mỉm cười nhìn nàng, Hạ Lăng Vân dịu dàng nói: "Tuyết Hoa, ngươi không
còn nhỏ, muội muội ngươi là Lệ Nhi lúc biến hóa hoàn toàn chính là một
thiếu nữ đáng yêu." Lần thứ hai Tuyết Hoa biến hóa không hoàn chỉnh, hắn bắt đầu nhận ra Tuyết Hoa không chỉ là tiểu hồ ly rồi.
"Ta nhỏ hơn muội muội rất nhiều!" Tuyết Hoa phiền não nói, lỗ tai hồ ly
cụp xuống, cái đuôi lông xù cũng không kém nằm rũ sau lưng. Tuy thân thể nguyên chủ sinh ra khoảng bảy ngàn năm trước, nhưng cơ thể vô cùng nhỏ, tu vi bây giờ cũng thấp hơn muội muội cùng phụ mẫu.
Thương tiếc mà xoa xoa lỗ tai hồ ly của nàng, Hạ Lăng Vân uống trà bắt
đầu nhớ lại, "Lúc mới gặp ngươi, ngươi đang bị một hắc lang vương đuổi
theo, lúc đó mới chỉ là một ấu hồ nhị phẩm, tới Thiên Linh Môn sau ba
tháng đã bế quan. Lần bế quan này chính là hai mươi lăm năm/ Trong hai
mươi lăm năm, thân thể của ngươi chỉ dài hơn gần hai tấc. Một tháng sau
ta tới đảo Hỏa Vân, ngươi vụng trộm đi theo, chúng ta lại cùng nhau tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh thí luyện. Tuy không biết thời gian trong Thái
Hư Huyễn Cảnh thé nào, nhưng ta cảm giác khoảng một hai trăm năm rồi,
lúc gặp lại ngươi, thân thể của ngươi khoảng..."
Hắn buông chén sứ men xanh, hai tay tạo hình khối trước mặt Tuyết Hoa
nói: "Hình thể của ngươi so với trước khi vào huyễn cảnh dài hơn bốn
tấc, so với Lệ Nhi, ngươi bây giờ cũng chuẩn bị thành niên rồi. Tuyết
Hoa ngươi chính là một tiểu cô nương, ngươi phải học lễ nghi nhân oại,
về sau đừng nhảy loạn lên người ta."
"Không hiểu." Tuyết Hoa bất mãn kêu lên, "Không hiểu, không hiểu, không hiểu..." Nói xong nàng tức giận cào cào mặt bàn.
Mặt bàn gỗ lim bỗng phát ra tiếng két két, sau đó những vệt móng vuốt lập tức xuất hiện trên mặt bàn.
"Tuyết Hoa." Hạ Lăng Vân nhíu mày, dạy bảo nàng: "Chúng ta làm khách ở
nhà người ta, ngươi không thể tùy tiện phá hỏng đồ đạc của chủ nhà." Hạo Linh Tiên Tôn giao nữ nhi cho hắn, hắn có trách nhiệm phải giáo dưỡng
nàng thành một thục nữ cao quý văn nhã.
Thấy cái bàn gỗ mới bị chính móng vuốt bén nhọn của mình cào sâu, lập
tức Tuyết Hoa cảm giác bản thân mình sai rội, vội vàng nói: "Thật xin
lỗi, ta biết sai rồi." Phái tu tiên như đảo Hỏa Vân chắc không quan tâm tới một cái bàn đâu. Nếu như bọn họ có ý kiến, nàng sẽ lấy ra một viên
linh đan mà phụ thân luyện chế ra để đền bù tổn thất là được rồi.
"Được rồi, thứ ngươi cần học tập còn nhiều lắm, trong lúc nhất thời nghe không hiểu cũng không vấn đề gì."
Thấy nàng cụp lỗ tai dáng vẻ ủ rũ, Hạ Lăng Vân lập tức mềm lòng rồi, ôm nàng dỗ dành nói: "Biết sai để sửa chính là hài tử tốt. Lần sau ngươi
đừng làm chuyện như vậy."
"Vâng." Tuyết Hoa được hắn khen là đứa nhỏ ngoan ngẩng đầu đáng thương
nhìn hắn, nhanh chóng chuyển chủ đề: "Tiên Quân, ta khát rồi."
Hạ Lăng Vân lập tức rót cho nàng một chén trà, sau đó nghiêng nhẹ cái
chén một lúc mới đưa lên miệng nàng nói: "Đã không còn nóng rồi." Lúc
rót trà, hắn để trà nguội bớt tới mức độ nàng có thể uống mới đưa đến.
Lè lưỡi lấy nước uống, sau đó nước văng tung tóe lên tay Hạ Lăng Vân,
Tuyết Hoa bất đắc dĩ nói: "Ta muốn biến hóa." Đó chính là tư thế cơ bản
của việc đút đồ cho sủng vật, chỉ cần nàng không thay đổi hình dàng,
Tiên Quân sẽ không đối xử với nàng như thiếu nữ xinh đẹp.
"Tu vi linh lực của ngươi còn chưa đủ để ngươi biến hóa, ngươi lại ăn
Hóa Hình Đan, bây giờ biến hóa không hoàn chỉnh lại còn không cách nào
khống chế."
Hạ Lăng Vân bình tĩnh nói, "Ngươi vẫn nên kiên nhẫn tu luyện, chời ngươi tiến giai tới thất phẩm, ngươi có thể giống Lệ Nhi tự do biến hóa rồi."
Hắn thật ra vẫn thích nguyên hình hồ ly của nàng, bời vì như vậy nàng
trông thật trong sáng đáng yêu, bọn họ cũng không có sự cố kị nam nữ.
Hắn hi vọng Tuyết Hoa vĩnh viễn không trưởng thành, vĩnh viễn trở thành
tiểu hồ ly để hắn yêu thương. Nếu như nàng trưởng thành, những phiền nào của thiếu nữ sẽ tới. Thiên hồ Thanh Đồng sẽ dây dưa với nàng. Cảm giác
vui vẻ khi hắn nuôi dưỡng nữ nhi sẽ không còn được hưởng thụ bao lâu,
đảo mắt đã tới lúc phải gả nữ nhi, thật sự mất hứng.
"Thất phẩm." Tuyết Hoa tặc lưỡi nói, "Tiên Quân, đợi lúc trở lại Thiên
Linh Môn ta phải bế quan, không ngừng bế quan, tranh thủ sớm ngày biến
hóa." Nàng liều mạng!
"Dục tốc bất đạt." Hạ Lăng Vân lắc đầu nói, "Ngươi vẫn nên chậm rãi tu
luyện, tốc độ tu luyện trước mắt của ngươi đã khiến người khác phải chấn kinh rồi." Lúc hắn phát hiện Tuyết Hoa, nàng mới chỉ là nhị phẩm linh
hồ, mới qua hai mươi lăm năm ở đại lục Ngũ Nguyên, nàng đã trở thành ngũ phẩm linh hồ đỉnh phong rồi.
"Tốc độ của Lệ Quân Hoa còn nhanh hơn ta." Nhắc tới tốc độ tu luyện,
Tuyết Hoa buồn bực muốn chết rồi. Đồ dỏm dù sao cũng không thể hơn đồ
thật, đều có được thần khí, Lệ Quân Hoa từ kẻ không có tu vi năng lực
giờ đã sắp vượt qua điểm khởi đầu linh hồ nhị phẩm là nàng rồi.
Hạ Lăng Vân đành phải an ủi Tuyết Hoa, "Tuyết Hoa, lúc ngươi ở cạnh phụ
thân, Lệ Quân Hoa cũng giống như các tu sĩ tiến vào huyễn cảnh, phải
trải qua thí luyện sinh tử trùng trùng điệp điệp."
Linh khí thiên địa bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh đặc biệt nồng đậm, thời
gian vô cùng dài, hắn và Đạo Nguyên mặc dù không tấn cấp nhưng có thể
cảm nhận rõ ràng tu vi linh lực tinh tiến không ít, ngũ phẩm Lâm Vân
Phàm đi ra ngoài là lục phẩm chân quân, nhị phẩm Lệ Quân Hoa càng khiến
người ta không thể tin tấn cấp tới tu sĩ lục phẩm linh căn phong hỏa.
"Tiên Quân, người nói tương lai tu vi của ta có cao hơn Lệ Quân Hoa?"
Tuyết Hoa thừa cơ dò hỏi. Nàng có huyết thống vô cùng cường hãn, mà phụ
mẫu của Lệ Quân Khoa khẳng định không có khả năng mạnh hơn phụ mẫu nàng, cho nên, trên lí luận, tu vi của nàng có lẽ sẽ vượt qua Lệ Quân Hoa.
Hạ Lăng Vân cân nhắc từng câu từng chữ, nói: "Tuyết Hoa, từ xưa đến nay, con người và vạn vật đều sinh trưởng, tốc độ tu luyện của tu sĩ nhân
loại thường vượt xa hơn tốc độ của linh thú, linh thảo khác. Nhưng mà,
ngươi không cần lo lắng, bởi vì ngươi có một nửa huyết thống nhân loại,
hơn nữa phụ thân ngươi là cửu phẩm tiên tôn, mẫu thân là bát vĩ thiên
hồ, cho nên tu vi của ngươi chắc sẽ không chênh lệch nhiều so với Lệ
Quân Hoa."
Chỉ là không chênh lệch nhiều?
Tuyết Hoa vẫn muốn kêu rên, nhụt chí ghé vào khuỷu tay Hạ Lăng Vân, ngay cả nước cũng không muốn uống rồi.
Đúng lúc này, Trương Thành mang theo một thùng gỗ lớn, dẫn một thiếu nữ
trẻ tầm hai mươi tuổi tới. Sau khi đặt thùng gỗ bên ngoài, hắn tiến đến
nói: "Tiên Quân, thùng gỗ đã được rửa sạch, nước ấm sẽ nhanh mang tới.
Đây là sư cô của ta, nghe nói ngài cần tắm rửa cho linh sủng, người rất
vui vẻ đi tới.
Thiếu nữ hai mươi tuổi thi lễ với Hạ Lăng Vân, kích động nói: "Vãn bối
Long Yến Nhi bái kiến Tiên Quân đại nhận." Nàng chỉ là một tu sĩ cấp
thấp ở đảo Hỏa Vân, nếu không phải tới hầu hạ linh sủng của Tiên Quân
tắm rửa, ngay cả tư cách nói chuyện với thấp phẩm tiên quân trong truyền thuyết cũng không có.
"Long cô nương, không cần đa lễ." Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu nói, "Tiểu hồ ly của ta làm phiền cô nương rồi."
Hắn vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Tuyết Hoa, nói: "Tuyết Hoa, xuống dưới, để vị tỷ tỷ này giúp ngươi tắm rửa."
Nói xong, tay trái hắn vừa hất một cái, xà bông chuyên dùng tắm cho nàng lập tức hiện lên bàn. Tuyết Hoa mặc dù không ăn Tẩy Tủy Đan cao cấp,
bụi bẩn trên người không cần dùng xà obong, nhưng vài ngày cuối ở trong
huyễn cảnh thí luyện, nàng chưa được tắm rửa sạch sẽ, bộ lông hồ ly
tuyết trắng cần phải được tắm sạch.
"Ta muốn tự mình tắm." Tuyết Hoa phiền muộn nói, ngoại trừ nam thần, nàng không thích ngừoi khác sờ tới sờ lui trên người mình.
"Ngoan, vị Long tỷ tỷ này đã tới rồi, ngươi để nàng giúp ngươi một chút
đi." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói với nàng, "Tuyết Hoa là tiểu hồ ly đáng
yêu nhất, ai cũng thích chăm sóc nàng."
Long Yến Nhi lập tức nói: "Tiên Quân nói đúng, Tuyết Hoa là linh sủng
đáng yêu nhất trên đời này. Nếu như ngươi tắm rửa sạch, sẽ rất thơm,
Tiên Quân nhất định càng thích ngươi."
Hai người một khen một dụ dỗ, lập tức Tuyết Hoa bị dao động, nhảy từ
người Hạ Lăng Vân xuống, đi ra ngoài, trong miệng còn nói: "Long tỷ tỷ,
tỷ chỉ cần giúp ta rửa sạch bộ lông trên lưng." Bụng, giữa hai chân còn
có đuôi, nàng vẫn là tự mình tắm rửa!