Hồ Sinh Tử

Chương 76: Vĩ thanh 1



Ba tháng sau.

Thứ hai, ngày 22 tháng 12.

Bảy giờ sáng, trời vẫn còn tối đen, tòa cao ốc đối diện cửa sổ đã biến mất, Diệp Tiêu mặc một bộ cảnh phục cổ lông hiếm hoi mà hôm qua anh cố tình nhờ người là lượt cho thẳng thớm. Anh nhìn mình trong gương, tóc mai đã điểm bạc. Khóe miệng anh khẽ nhếch - tóc bạc càng khiến anh tăng thêm vẻ đàn ông.

Anh chỉnh trang rồi ra khỏi cửa, đến thẳng Tòa án Nhân dân cấp thành phố. Hôm nay sẽ mở phiên xét xử hai vụ trọng án hình sự, tội danh mà công tố đưa ra là cố ý giết người.

Chín giờ sáng, vụ án Lộ Trung Nhạc bị con đẻ sát hại được đưa ra xét xử. Diệp Tiêu là cảnh sát điều tra vụ án được ngồi nghe ngay hàng ghế đầu. Nghi phạm Lộ Kế Tông đã tròn 18 tuổi, luật sư biện hộ cho rằng không thể cấu thành tội danh cố ý giết người mà chỉ là lỡ tay gây ra án mạng, lý do là vì thiếu niên này từ nhỏ đã nghiện thế giới mô phỏng trong game, lần đầu tiên gặp bố đẻ đã tạo ra cảm xúc mạnh, dẫn đến thảm kịch giết bố.

Buổi chiều đến lượt vụ án Hà Thanh Ảnh cố ý giết người được đưa ra xét xử. Trong báo cáo công tố của viện kiểm sát thì năm 1983 cô đã giết Lộ Kính Nam trên đường An Tức, năm 1995 đã giết Thân Minh trên đường Nam Minh. Phía cảnh sát cho rằng cô có tình tiết tự vệ. Tình tiết này xuất phát từ báo cáo điều tra của Diệp Tiêu.

Diệp Tiêu ngồi trong góc của hàng cuối cùng, cẩn thận quan sát những người có mặt tại đó, quả nhiên trông thấy Tư Minh Viễn với vẻ mặt trầm lặng đang nhìn Hà Thanh Ảnh trên ghế bị cáo.

Vẻ mặt của người phụ nữ ấy lại cực kỳ bình thản, cô đã cắt tóc ngắn, bình tĩnh nhìn quan tòa và công tố viên.

Nhưng dường như không thấy mặt Tư Vọng.

Cậu ta đã đi đâu?

Trong quá trình xử án dài lê thê, luật sư biện hộ đưa ra một bức thư xin giảm án do kiểm sát viên Thân Viện Triều viết. Trước đây, cả sở cảnh sát và tòa án đều đã thừa nhận rằng, ông chính là người duy nhất có quan hệ ruột thịt trực hệ với người bị hại Thân Minh.

Luật sư đã đọc bức thư xin giảm tội ấy ngay trên tòa, Thân Viện Triều hoàn toàn tha thứ cho hành vi giết hại con trai ông của Hà Thanh Ảnh, khẩn cầu tòa án cho cô ấy được giảm nhẹ hình phạt, câu cuối cùng như thế này: “Tôi là một kiểm sát viên ích kỷ, một người đàn ông không xứng đáng làm bố. Hung thủ thực sự, không phải Hà Thanh Ảnh, mà chính là tôi. Nếu như nhất định phải tuyên án tử hình cho ai đó, thì xin hãy tuyên xử tôi, vì con trai tôi, và vì con trai cô ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.