Hồ Sủng: Nương Tử, Đừng Trêu Chọc Hoa Đào Nữa!

Chương 20: 20: Di Truyền Của Hoàng Gia Đều Tốt Như Vậy




Phượng Cửu U cho rằng nếu là Thục phi thì tâm cơ đều hiện ra ở trên gương mặt, như vậy Diêu phi tuyệt đối là một người cao tay ấn.Lấy bất biến ứng vạn biến, không có tâm cơ cùng lòng dạ sâu xa nhất định không thể thản nhiên đối mặt với tình huống này.Cho nên, Phượng Cửu U quyết định không trêu chọc Diêu phi, tuy nói chuyện này phát hiện trễ vẫn không thể lấy thái độ thân cận như trước kia đối xử với nàng ta nhưng vẫn là kiên quyết không thể trốn xa.Ngày tiếp theo.Trong ngự hoa viên, muôn hoa đua thắm khoe sắc chợt có một chú hồ điệp sắc hồng rực rỡ kiều diễm ướt át lượn quanh vài vòng giữa những khóm hoa.

Dường như nhận thấy có người đến gần, hồ điệp này từ từ chớp cánh bay đi.


Đóa hoa bị hồ điệp bám lên như biết bạn tình đã bay mất bèn lung lay mấy cái, cuối cùng ngừng lại.Bàn tay dài trắng nõn chậm rãi đưa đến đóa hoa đón xuân kia, chỉ một giây sau, đóa hoa liền giở thủ đoạn cay nghiệt.Phượng Cửu U thấy đóa hoa mình chú ý bị ngắt đi, kinh ngạc nhìn đến người nọ.Chỉ thấy một vị hồng y thiếu nữ cười đến phá lệ kiều diễm, mặt mày lại có thể so với mình giống nhau đến năm sáu phần.Bên người nữ tử còn có một một nữ bốn nam.Xem ra những vị hoàng cùng hoàng huynh này trong một tháng qua là Thần Long chưa được diện kiến, tình cờ ba ngày trước khi Phượng Cửu U hồi cung đã xuất cung du ngoạn.

Nghe Dương Huyền nói, nhóm hoàng huynh hoàng trong cung đối với chính mình không tồi.Cũng không biết có phải gen hoàng gia đều tốt như vậy không mà tướng mạo của cả nam lẫn nữ đều không thể lường trước được.Vài vị Trước mắt này, tuy rằng nữ thì so ra kém Kính, nam so ra kém Hoa Thanh Y Nhưng đặt vào thế kỷ 21 nơi nàng ở cũng xem ra là những nhân vật ngồi trên minh tinh.Phượng Cửu U mỉm cười, vẻ mặt mang theo một ít cô đơn.

Nếu như yêu nghiệt chết tiệt kia biết nàng đem hắn ra so sánh với nữ nhân sẽ không biết biểu cảm của hắn thú vị ra sao đây.“Cửu U hoàng tỷ!”Hồng y thiếu nữ kia cuối cùng cũng nhìn thấy Phượng Cửu U đứng cách đó không xa liền kiều mỵ cười, lớn tiếng gọi.Phượng Cửu U kiên trì đi tới, cũng không phải nàng không muốn cùng bọn họ chào hỏi mà là chính mình hoàn toàn không rõ người nào là người nào, chào hỏi bậy bạ không bị nghi ngờ mới là lạ.Hồng y thiếu nữ vội vàng chạy tiến đến, nắm lấy cánh tay của Phượng Cửu U, hờn dỗi nhìn thoáng qua Phượng Cửu U, nói: “Hoàng tỷ, Sở Sở rất nhớ ngươi nga~!”Trong lòng Phượng Cửu U thấy vui vẻ, xem ra cô gái này là tiểu muội của mình Phượng Y Sở rồi.Cố gắng làm bộ như ngại ngùng cùng khuôn mặt tươi cười tao nhã, Phượng Cửu U xoa nhẹ mái tóc hồng y thiếu nữ, nhìn nhìn vài vị nam nữ đứng một bên, hài hước nói: “Ta xem ngươi đang nói đùa, đùa giỡn đến bệnh rồi phải không?”Phượng Y Sở bị Phượng Cửu U vạch trần, đỏ mặt lên, lắc lắc cánh tay Phượng Cửu U, nói: “Đâu có nha, muội nói là thật mà.” Bất quá thanh âm quả thật càng lúc càng nhỏ dần.Một huyền y nam tử trong nhóm cất cao giọng cười cực kỳ tươi sáng như ánh mặt trời, trêu chọc nói: “Tiểu hoàng muội, ngươi nói ngươi nhớ Cửu U, Ngũ ca ta đây là người thứ nhất không tin.”Phượng Cửu U trong lòng càng thêm vui vẻ, xem ra hôm nay thật là may mắn.


Nàng rút cánh tay bị Phượng Y Sở nắm lấy, nhìn nhìn Ngũ hoàng tử, nói: “Ngũ hoàng huynh nói câu nào liền đúng câu đó.”Nghe vậy, mọi người liền khanh khách nở nụ cười.Một lát sau, Phượng Cửu U cực kỳ cẩn thận ứng đối, cơ hồ không có nói ra cái gì sai, chẳng qua còn có thái tử cùng Tứ hoàng tử không có xuất hiện.

Tứ hoàng tử đem quân bảo vệ biên cương gần ba năm chưa có trở về Hoàng Thành, được xưng Chiến Thần.

Thái tử thì đến một trấn thành xảy ra dịch bệnh vẫn chưa có về.Phượng Y Sở chớp chớp đôi mắt to, hi vọng nhìn lên Phượng Cửu U, nói: “Cửu U hoàng tỷ, ngày mai chúng ta xuất cung đi.


Tỷ từ nhỏ đến lớn cũng chưa có xuất cung bao giờ, ra ngoài cung nhìn xem cảnh vật xung quanh một chút đi.”Phượng Cửu U dùng thần sắc hoài nghi nhìn nhìn Phượng Y Sở, hài hước nói: “Ta xem ngươi là lần này chơi chưa đã, còn muốn đi ra ngoài chơi mấy ngày thì có.”Lại bị vạch trần, Phượng Y Sở biểu hiện vô cùng bình tĩnh, cực kỳ chân chó cười híp mắt nói: “Cửu U hoàng tỷ, ngươi có đi hay không?”Phượng Cửu U ảm đạm cười, khẽ thở dài một hơi, nói: “Ngươi cứ nói đi?”Phượng Y Sở trừng mắt nhìn, bởi vì thực hiện được kế hoạch dụ dỗ Phượng Cửu U dẫn nàng ra cùng nên cười thật tươi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.