Hổ Tế

Chương 1150



Chương 1150:

 

Trong thời kỳ đỉnh cao của anh, mạnh mẽ đên mức không thèm nhìn loại người như Triệu Văn Triết này nhiều hơn.

 

Vút!

 

Ngay lúc Triệu Văn Triết vui vẻ cho răng sắp chém được đầu của Dương Tiêu, chân phải của Dương Tiêu như lối thoát tung ra.

 

Bộp!I!

 

Trong tích tắc, anh đá mạnh hung hăng vào eo của Triệu Văn Triết.

 

Aaaa!

 

Trong giậy tiếp theo, một tiếng hét thảm thiêt như giết lợn vang lên khắp bầu trời.

 

Eo của Triệu Văn Triết đột nhiên đỏ bừng, máu tươi trào ra.

 

Lúc trước Triệu Văn Triết bắt cóc Đường Mộc Tuyết, khi ra khỏi KTV anh ta đã bị một chiếc xe tông phải, vừa hay đâm vào eo của Triệu Văn Triết.

 

Bây giò vết thương ở eo của Triệu Văn Triệt chỉ có thê nói là tạm thời lành, không thể vận động mạnh.

 

Vừa rồi, Dương Tiêu đá vào vết thương mới khép của Triệu Văn Triết, vệt thương lập tức bị rách, một nỗi đau khó khiến Triệu Văn Triệt Suýt rơi vào trạng thái hôn mê.

 

Triệu Văn Triết điên cuồng hét lên: “Dương Tiêu, tổ sư nhà mày, muốn chết thì cùng chết!”

 

Anh ta nồi điên, hai mắt đỏ ngầu, lại lao vê phía Dương Tiêu.

 

Dương Tiêu nào sẽ cho Triệu Văn Triệt cơ hội nữa, anh giâm lên cô tay phải của Triệu Văn Triệt, Triệu Văn Triệt bị đau lại gào lên, không còn sức di chuyền dao.

 

“Lên!” Hồ Khoan Quảng phất tay hét lên.

 

Những thành viên của đội phá án cùng lên xử lý khuất phục Triệu Văn Triệt.

 

Răng rắc, chiếc còng được còng vào tay Triệu Văn Triết.

 

“Thả tôi ra, thả tôi ra!” Triệu Văn Triết giãy dụa không ngừng.

 

Đáng tiếc, dáng người của anh ta vốn thuộc loại bình thường, mà thành viên của đội phá án lại nhiêu, cho dù Triệu Văn Triệt có giấy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi.

 

Bắt được Triệu Văn Triết, vụ án giết người độc ác táng tận lương tâm này đã được giải quyết.

 

Hồ Khoan Quảng nói với Dương Tiêu: “Cậu Dương, lần này nhò cậu bày mưu tính kế nên chúng tôi mới có thể bắt được hung thủ nhanh như vậy.

 

Trời sắp sáng, chúng tôi phải đưa hung thủ đến huyện Thiên Sơn lập hồ Sơ vụ án.”

 

“Ừ!” Đương nhiên Dương Tiêu sẽ không từ chỗi.

 

“Thu đội!” Hồ Khoan Quảng trịnh trọng nói.

 

Nhóm người áp giải Triệu Văn Triết đi vê phía chiêc xe công vụ.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.