Chương 355
Khuôn mặt của Đường Hạo cùng Đường lão thái thái trong giây phút này lập tức căng cứng, bọn họ vốn dĩ cho rằng căn nhà Đường Mộc Tuyết cùng Dương Tiêu mua chính là những căn nhà bình thường trong tiểu khu trị giá từ vài triệu đến chục triệu mà thôi.
Nếu như căn nhà nhỏ trị giá khoảng vài triệu đến chục triệu, vậy thì bọn họ cũng có thể gây khó khăn đến cho Đường Mộc Tuyết, có thể chất vấn tiền mua nhà từ đâu mà có.
Nhưng hiện tại bọn họ nghĩ nát cả đầu cũng không nghĩ ra được căn nhà mới của Đường Mộc Tuyết cùng Dương Tiêu vậy mà lại là biệt thự trên hòn đảo nhỏ ven hồ Nhạn Minh.
Chỉ tính riêng hòn đảo nhỏ này thôi cũng đã giá trị đến một trăm triệu nhân dân tệ, có thể sánh ngang với cả Đường Gia, chứ đừng nói đến chỉ phí xây dựng cùng trang trí của cả căn biệt thự.
“Không thể nào! Chuyện này căn bản không thể nào xảy ra! Cho dù các người có trúng tám triệu tờ vé số cũng không cách nào mua nỏi cả căn biệt thự này.”
“Không sai, Đường Mộc Tuyết cô có phải là thuê lại của người ta, cố ý giả vờ trước mặt chúng tôi hay không?”
“Ai mà không biết cả nhà Đường Mộc Tuyết nghèo đến mức không có gì để ăn, phải sống trong một căn nhà cũ kĩ hơn hai mươi năm, hiện tại nhà cũ cũng đã sập nát, người nhà bọn họ hiện tại giống như chó nhà có tang, làm gì có nhiều tiền để mua biệt thự chứ? Có đánh chết tôi cũng không tin căn biệt thự này là của bọn họ.”
Nhìn khung cảnh xa hoa lộng lẫy trước mắt, nguy nga lộng lẫy giống như cung điện hoàng gia, cả đám người Đường Gia đều ghen tị không ngớt.
Đường Mộc Tuyết nghẹn họng nhìn trân trối Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, con không nói đùa với mọi người đúng không?”
Triệu Cầm tức giận đánh lên người Đường Kiến Quốc, sau khi ăn một cú tát từ Triệu Càm, Đường Kiến Quốc lúc này mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Triệu Cầm ham hư danh, nhưng không phải là kẻ ngốc, bà xem như cũng nhìn ra được, một đám người Đường Gia chính là đang chuẩn bị châm chọc con gái của mình.
Là mẹ ruột của Đường Mộc Tuyết, Triệu Cầm cũng không tin căn biệt thự này do con gái của mình cùng tên con rễ phế vật kia mua được, cùng lắm là tạm thuê lại căn biệt thự này để lừa gạt mọi người mà thôi.
Căn biệt thự xa hoa như vậy tiền thuê một ngày phải mất bao nhiêu trăm ngàn nhân dân tệ đây?
Chỉ cần nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Cầm không nhịn được hung hăng rỉ máu.
Vài chục ngàn nhân dân tệ đối với bà mà nói đã không phải là món tiền nhỏ rồi.
Đường Hạo đột nhiên như nhớ đến điều gì khác liền bật cười: “Không biết mọi người có còn nhớ rõ hay không, trước đây có người từng tiết lộ thiếu chủ của đệ nhất gia tộc Đông Hải Lý Minh Hiên cùng vương tử thỏi tiêu đến đâu giá tại Cung Gia, sau đó dùng giá nội bộ một trăm triệu nhân dân tệ để mua lại hòn đảo nhỏ này.
Nhắc đến chuyện này, hiện trường không ít người đột nhiên bừng tỉnh, ánh mắt khi nhìn Đường Mộc Tuyết tràn ngập sự khinh thường.
“Tôi nói đây là chuyện gì chứ, thì ra là biệt thự của Lý Minh Hiên à! Đường Mộc Tuyết cô cũng được lắm, thật biết cách giả vờ.”
“Đúng, tôi nói mà hai người bọn họ làm sao có thể mua được một nơi xa hoa tráng lệ đến như vậy, trước đây nghe tôi còn nghe nói Lý Minh Hiên vẫn luôn ở đây giám sát công trình. Đây nhất định là biệt thự của Lý Minh Hiên, cùng Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu không có chút quan hệ nào.
“Tôi xem như cũng đã hiểu rõ rồi, đây nhất định là do Lý Minh Hiên cho Đường Mộc Tuyết mượn tạm, cố ý giả vờ trước mặt chúng ta; Đường Mộc Tuyết, đêm qua hầu hạ Lý Minh Hiên có thoải mái không?”
Một đám người dòng chính Đường Gia đều cười phá lên, ánh mắt khi nhìn Đường Mộc Tuyết tràn ngập khinh bỉ.
Giống như Đường Mộc Tuyết hầu hạ Lý Minh Hiên, nên Lý Minh Hiên mới ủy quyền cho Đường Mộc Tuyết dẫn bọn họ bước vào nơi này.
Từ khi Đường Mộc Tuyết đột nhiên ký được đơn hàng của Đông Hải Lý Gia, tất cả mọi người Đường Gia đều cho rằng Đường Mộc Tuyết cùng Lý Minh Hiên có một chân với nhau.
Nhưng điêu mà bọn họ không ngờ đên chính là, hoàng tử thổi tiêu chính là Dương Tiêu.
Hoặc có lẽ bọn họ sớm đã đoán được, chỉ là không có ai nguyện ý tin tưởng sự thật này mà thôi.
Dù sao, một tên phế vật ở Đường Gia năm năm nay, ai cũng không tin được tên phế vật đó đột nhiên lại trở nên cường mạnh hơn.
“Mộc Tuyết, con làm sao có thể làm như. vậy được chứ?”
khuôn mặt già nua của Đường Kiến Quốc trở nên đỏ bừng.
Giống như Đường Mộc Tuyết làm như vậy khiến cho mặt mũi bọn họ mắt sạch, mắt mặt đến tận nhà mẹ đẻ.
*Con…con không có!” bị mọi người chất vấn, Đường Mộc Tuyết cả khuôn mặt hốt hoảng.
Đặc biệt nhất là việc cả đám người dòng chính Đường Gia nói cô cùng Lý Minh Hiên có một chân với nhau, điều này khiến cho Đường Mộc Tuyết vô cùng tức giận.
Đường Hạo cho rằng đây nhất định là căn biệt thự của Lý Minh Hiên, hắn nhìn Đường Mộc Tuyết cười lạnh nói.
“Vậy sao? Việc đã đến nước này, Đường Mộc Tuyết cô còn muốn giảo biện sao?”
“Đúng vậy, Đường Mộc Tuyết, cô còn chuẩn bị giả vờ đến khi nào nữa đây? Còn không mau thừa nhận đi! Cô chỉ là một người phụ nữ hầu ăn, hầu hạ ăn chơi mà thôi!” từng giọng nói ác ý không ngừng vang lên.
Đường lão thái thái lắc đâu lạnh giọng nói: “Đường Mộc Tuyết, cháy khiến cho lão thân quá thất vọng rồi!”
Bộp bộp bộp!
Chính ngay giây phút này, liền vang lên một tràng vỗ tay.
Chỉ thấy Dương Tiêu cả khuôn mặt châm chọc nói: “Đặc sắc, thật là quá đặc sắc; xem ra người nhà chúng tôi trong mắt các người không đáng một đồng; nếu như mọi người đều cho rằng căn biệt thự này không phải của chúng tôi, cho rằng Mộc Tuyệt đang vờ vịt với các người, vậy thì các vị hãy mở to mắt ra nhìn xem đây là thứ gì.”
Vừa dứt lời, Dương Tiêu không chút chần chừ, liền vứt số nhà đất đến trước mặt mọi người.