Hổ Tế

Chương 448



Chương 448:

 

Đường Dĩnh xấu hồ hóa phẫn nộ nói: “Được lắm Đường Mộc Tuyết, bản thân va vào người khác, làm vỡ đồ của người ta vậy mà lại vu oan hãm hại tôi? Cô nói rằng do tôi đẩy cô, cô có chứng cứ không? Cô nhất định phải lấy chứng cứ ra đây!”

 

Nhìn dáng vẻ người đàn bà chanh chua của Đường Dĩnh, Đường Mộc Tuyết triệt để cảm thấy hoang mang.

 

Khách sạn Đông Phương Kim Đỉnh này chính là khách sạn năm sao, nghe nói chính là tài sản do Cung Gia, gia tộc lớn mạnh nhát tại thành phó Trung Nguyên đầu tư.

 

Cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé, làm sao có tư cách yêu cầu khách sạn Đông Phương Kim Đỉnh kiểm tra camera.

 

Cô không có tư cách, dù cho là Đường Gia cũng không có tư cách!

 

Dù sao, đây cũng là nơi Cung Gia đầu tư, chắc chắn không hề bán thể diện cho người bình thường, giống như một gia tộc hạng hai như Đường Gia, giá trị chỉ khoảng mười tỷ làm sao có thể sánh bằng Cung Gia, căn bản chính là không cùng một đẳng cấp.

 

Dù cho Đường lão thái thái ra mặt, Cung Gia cũng sẽ không để ý đến.

 

“Đúng vậy đó! Đường Mộc Tuyết, bản thân cô va chạm vào người khác còn vu oan giá họa cho Dĩnh Dĩnh, thật sự quá đáng!” Đường Hạo dạng vẻ tức giận phừng phừng bước lên phía trước.

 

Cả đám người dòng chính Đường Gia hận không thể nhìn thấy Đường Mộc Tuyết xấu mặt, gặp phải chuyện như thế này, cả đám người liền nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng.

 

“Đường Mộc Tuyết, bản thân cô đã làm sai, vậy mà lại nói Đường Dĩnh không đúng, cô có chút trách nhiệm nào không?”

 

“Không sai, néu như một chút trách nhiệm cô cũng không có, vậy thì chức vụ chủ quản cao cấp của Đường Gia cô cũng nên nhanh chóng từ chức đi, tránh cho sau này cô phạm phải sai lầm gì lại vu oan giá họa lên đầu chúng tôi!”

 

“Thật không nghĩ đến Đường Mộc Tuyết vậy mà lại là loại người như vậy, thật sự khiến cho người khác cảm thấy thất vọng!”

 

Ba người thành hổ, nghe đám người Đường Gia ồn ào bàn tán như vậy, ánh mắt của từng người khách mời đến tham dự buổi tiệc cuối năm Đường Gia khi nhìn Đường Mộc Tuyết liền tràn ngập khinh thường.

 

Va trúng người khác, vậy mà còn không dám thừa nhận, thật là nực cười.

 

Lớn lên xinh đẹp thì đã sao chứ? Có một vẻ ngoài xinh đẹp nhưng lại ẳn chứa một trái tim ác động.

 

Bản thân va chạm vào người khác, vậy mà còn vu oan cho em họ của mình, thật sự khiến cho người khác không cách nào chấp nhận được.

 

Trên khuôn mặt già nua của Đường lão thái thái hiện lên một nụ cười lạnh, trong lòng bà âm thầm khen ngợi Đường Dĩnh.

 

Khách sạn Đông Phương Kim Đỉnh này chính là tài sản thuộc sở hữu của Cung Gia Trung Nguyên, ngay đến cả bà cũng không cách nào kiểm tra camera, chứ đừng nói là Đường Mộc Tuyết.

 

Sự việc đến nước này, Đường Mộc Tuyết làm hư hại đồ của người khác, không có camera chứng mình, vậy thì thanh danh cũng giống như đất bùn rơi trên quần có phải là thứ gì dơ bẩn hay không cũng không có gì khác biệt.

 

“Mộc Tuyết, có chuyện gì vậy?” Dương Tiêu vừa bước vào nhà vệ sinh, không ngờ được khi hắn vừa bước ra Đường Mộc Tuyết lại trở thành tâm điểm chú ý của người khác.

 

Nhìn thấy Dương Tiêu đã quay trở lại, Đường Mộc Tuyết hoảng hốt tóm chặt lấy cánh tay của anh: “Dương Tiêu, anh phải tin tưởng em, em căn bản không hề đụng vào người khác!”

 

“Mộc Tuyết, em đừng kích động, em nói rõ chỉ tiết mọi chuyện cho anh nghe!” Dương Tiêu nhíu mày nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.