Nếu chàng là gió, em nguyện là mây trắng.
Quyện theo chàng phiêu bạc chốn nhân gian.
Gió thổi mây trôi, nhẹ nhàng như mộng ảo.
Chỉ cần bên chàng thì đâu cũng là chốn bình yên...
...
Nàng ngồi đấy, mặc áo đỏ thắm, theo tiếng cầm sắt gảy, nhẹ vuốt dây đàn, cánh bướm lả lướt, ta đang vẽ lại chợt bừng tỉnh. Hồi ức quá ngắn ngủi, mà nhớ mong lại vô hạn. Thấm thoát lại qua một đêm. Đã buộc lụa hồng trên cây liễu tượng trưng cho sống chết quyết không rời...
Bình luận truyện