Trong hoàng cung tràn ngập một màu đỏ , tại sao a , vì hôm nay là đại hỷ của nhị vương gia Hiên Viên Tuyệt , còn tại sao lại tổ chức ở hoàng cung ... vì từ sau cái chết của tứ hoàng tử Hiên Viên Mạc , hoàng đế vì tránh chuyện cũ lặp lại nên không cho bất kỳ nhi tử nào lang thang bên ngoài , tất cả đều bị tóm vào cung .
Bên trong tân phòng dược thắp sáng bởi hai ngọn đèn long phụng , muốn ấm áp có ấm áp , muốn lãng mạng có lãng mạng .
Diệp Uyển Vy hai tay đan xen để yên vị trên đùi , nàng có mơ cũng không nghĩ , bao nhiêu năm như vậy , cuối cùng cũng có thể gả cho ân nhân , tuy chuyện như thế nào nàng không rõ nhưng quan trọng là nàng đã thật sự trở thành nương tử của người trong lòng , hạnh phúc muốn bao nhiêu mà không có .
Nghe được tiếng đẩy cửa phòng , tâm Diệp Uyển Vy rung lên một cái , nàng tuy đã trở thành nữ nhân của người ta nhưng lần đó cũng chỉ mơ mơ màng màng , nếu như nói không lo sợ thì quả là nói dối rồi .
Nam nhân bước từng bước chân vững vàng đến giữa phòng , tay nhẹ phất một cái làm cho hai ngọn đèn long phụng tắt ngóm , y cởi đi y phục trên người mình , hoàn toàn sạch sẽ .
Tuy dưới lớp khăn hỷ Diệp Uyển Vy không nhìn thấy được gì nhưng cảm giác sáng tối nàng vẫn cảm nhận được , đột nhiên xung quanh lại tối đen thật khiến người đang lo lắng càng thêm hoảng sợ , cố giữ tâm tình bình tĩnh , nàng thủ thỉ tạo một chút không khí để tự trấn an mình . " Gió cũng thật mạnh ! "
Nam nhân cúi người nhìn tân nương tử giọng nói tuy vẫn bình thường nhưng hai tay run rẩy thì khẽ cười , hắn không gặp khó khăn trong việc nhìn trong bống tối như nàng , đây là khác biệt giữa một người có nội lực cao với một cô nương tay yếu chân mềm ... ngực to . Nhìn cặp ngực phập phồng trước mắt , Hiên Viên Triệt thật muốn hung hăn dày vò một phen , tiểu nha đầu , từ bốn năm trước vẫn không dám một lần bén mảng vào cung nhưng muốn trốn hắn , có thể trốn đến khi nào chứ . Ngón tay hắn khẽ nhấc , điểm lên nơi cao nhất trên ngực Diệp Uyển Vy , nhấn nhấn một lúc .
" Vương giaa...aa , còn chưa uống rượu ... "
Tiếng vương gia làm tâm Hiên Viên Triệt cảm thấy vô cùng khó chịu , nàng nên gọi hắn là thái tử ... nhưng không sao , đêm nay hắn muốn nàng tự nguyện , dùng thân phận Hiên Viên Tuyệt một chút cũng không sao . Hai tay Hiên Viên Triệt thuần phục cởi đi y phục trên người Diệp Uyển Vy như thể đây là y phục trên người hắn , đến khi chiếc yếm nhỏ được vứt gọn ghẽ dưới đất , rồi chiếc quần nhỏ xíu màu trắng nằm yên vị trên bàn .
Không còn y phục ... da mặt bên dưới hỷ khăn của Diệp Uyển Vy hoàn toàn đỏ ửng , nàng tuy không phải lần đầu không mặc gì trước Hiên Viên Tuyệt nhưng lần này , có phải hơi nhanh rồi không , khăn còn chưa vén , rượu còn chưa uống mà . Thân hình nàng nương theo tay của nam nhân từ từ ngã xuống giường , chờ đợi ... từng khắc trôi qua càng khiến nàng thêm lo lắng , tiếp theo là gì , là gì ... là một bàn tay to lớn vuốt nhẹ lên cổ nàng , ngón tay di chuyển theo xương quai xanh vẽ loạn trên ngực nàng rồi xuống bụng khiến nàng nổi lên từng đợt da gà khắp hai bên cánh tay . Sau đó ngón tay hoàn toàn thoái lui , lại chờ đợi ...
Nhìn cơ thể Diệp UYển Vy khó chịu , Hiên Viên Triệt chỉ muốn cười thật lớn , nhưng hắn sợ nàng nhận ra giọng hắn , đêm nay hắn muốn là động phòng , là nàng ngoan ngoãn không chống cự , hai tay Hiên Viên Triệt nắm lấy hai bàn tay Diệp Uyển Vy đặt lên lưng hắn , sau đó hắn cúi người , nằm đè lên thân thể nàng , da tiếp xúc mật thiết với da , cọ sát qua lại , lưỡi hắn trườn ra khỏi miệng tiến đến thăm hỏi chiếc cổ trắng rồi tinh xảo xương quai xanh , cảm nhận rõ ràng tay nàng siết chặt lấy lưng hắn , hơi thở dồn dập , tiểu nha đầu , muốn nhiều hơn chứ gì .
Hiên Viên Triệt dùng răng cắn nhẹ lên nhũ hoa chính giữa ngực nàng , vừa cắn vừa mút , bên ngực còn lại được hắn xoa rất nhiệt tình , thật là to hơn trước kia rất nhiều , lại căng tròn , khiến hắn chơi đùa không biết chán .
" Ư.....ưm...m "
Diệp UYển Vy đâu còn gì gọi là lo lắng , giờ đây nàng đang cảm thấy toàn thân rất khó chịu , giữa hai chân nàng đang ướt át , nàng cảm nhận rõ như vậy . Dường như người phía trên cũng hiễu rõ như nàng , tay hắn dời từ ngực từ từ xuống dưới , một ngón tay chen qua hai bên mép thịt , tiến sâu vào trong mật huyệt , rút ra rồi lại tiến sâu vào , rất ướt , tiểu nha đầu , muốn rồi chứ gì , nhưng hắn không vội , hắn còn muốn trêu đùa nàng , Hiên Viên Triệt đưa thêm một ngón tay chen vào , rồi lại ba ngón tay chen vào khiến tiếng rên rỉ càng thêm to .
" A... aa ...ân...n.. "
Tiếng rên càng làm Hiên Viên Triệt ra vàongón tay nhanh hơn , đến khi một dòng nước trong , lại dính phủ đầy trên tay hắn , ra rồi sao ? Hắn áp thứ chất lỏng lấy được từ nơi tư mật của nàng bôi lên nhục bổng đang ngẩng đầu ngạo nghễ của mình , sau đó là giữa hai chân Diệp Uyển Vy , chính xác là giữa hai bên cánh hoa bị một vật nóng bỏng chen vào một cách nhanh chóng .
Hiên Viên Triệt nâng mông nàng lên , để nơi tư mật vừa vặn với vị trí bảo bối của hắn , hung hăn đâm vào thật mạnh một lần nữa , hai tay hắn giữ chặt hông nàng , bắt nàng chuyển động , tiến nhập với nhục bổng của hắn , tham lam cắn nuốt , mỗi lần lại như sâu hơn .
Hai tay Diệp UYển Vy lúc này nắm chặt lấy lớp chăn bên dưới , hai chân nâng lên , quấn lấy vòng eo Hiên Viên Triệt , để mặc hắn giúp nàng chuyển động , tư thế này giữ nguyên đến khi Hiên Viên Triệt hoàn toàn giải phóng tất cả bên trong nàng , tất cả mầm móng của hắn hòa với mật dịch của nàng khuất động bên trong tiểu huyệt , lại bao bọc lấy nhục bổng đang cắm sâu bên trong , tư vị này , thật sự rất tuyệt diệu .
Khi nhục bổng vừa rời khỏi tiểu huyệt , mật dịch tuông ra làm ướt cả một phần chăn bên dưới .
Mệt mõi , Diệp Uyển Vy chỉ thấy cả người dường như không còn một chút sức lực , có thể nói là , a , nàng thoi thóp rồi . Nhưng sao ân nhân lại còn mạnh mẽ như vậy , hắn nằm lấy tay nàng vuốt ve cự long của hắn là muốn nữa sao , a , nàng thật sự là mệt lắm rồi , tuy rất thích nhưng dù sao nàng ...a... cự long thật nóng , lại ướt , lại ... như đang bành trướng thêm vậy , không lẽ nhanh vậy sao ? Ân nhân ... không mệt sao ?
Đương nhiên là không mệt , nam nhân làm chuyện này , càng làm càng hăng say , nào biết mệt là gì ...
Hiên Viên Triệt kéo Diệp UYển Vy ngồi lên người hắn, chính xác là ngồi lên nhục bổng của hắn , bắt đầu luận động điên cuồng, tay hắn ôm lấy lưng nàng , cả hai tay đều ôm chặt lấy lưng nàng , hắn biết thừa nàng không còn chút sức lực nhưng hắn thèm khát nàng , bốn năm qua đều khó quên tiểu nha đầu hôm đó run rẩy dưới thân , vẻ mặt đó , ánh mắt đó, tiếng ngâm nga lúc đó , khiến hắn không quên được , chỉ một lần làm sao thỏa mãn được hắn .
Vậy là Diệp Uyển Vy nửa mê nửa tỉnh triền miên không biết bao nhiêu lần , tư thế đổi không biết bao nhiêu kiểu , chỉ biết hỷ khăn rơi từ lúc nào nhưng nàng cũng không còn sức mà nhìn mọi chuyện xung quanh nữa . Chỉ biết rằng nàng rất vui , ân nhân không chán ghét nàng , nàng sao có thể không vui mừng .
Lúc này ở một nơi khác trong hoàng cung , người đáng lẽ nên ở trong tân phòng lại không ngừng cạn chén với Hiên Viên Hạo .
" Hoàng huynh , đêm nay không phải huynh nên làm chuyện khác sao ? " . Hiên Viên Hạo nhìn ly rượu vừa vơi đi lại đầy , có chút ão não , hắn cũng say lắm rồi , mệt lắm rồi .
" Chuyện này chưa xong sao có thể làm chuyện khác ? " . Hiên Viên Tuyệt hoàn toàn không có chút gì gọi là say , hắn hoàn toàn tỉnh táo , cứ nghĩ đêm này là nỗi bi ai của hắn , không nghĩ đến thái tử hôm qua lại bàn xong với hắn một việc .
________ " Nhị đệ , phụ hoàng vẫn muốn ban hôn cho ta cùng Diệp gia đại tiểu thư ... nhưng tâm ý của đệ , thân làm hoàng huynh làm sao không rõ , chỉ là ... Diệp Uyển Vy , ta vẫn luôn cảm thấy yêu thích , thân phận đối với ta vốn không quan trọng ... Nhị đệ , đệ có muốn đổi với ta không ? " _________
Đổi , hắn làm sao lại không muốn đổi , đêm đó nếu không phải nàng ta đặt bẫy hắn , hắn có thể cưới nàng sao ? Chuyện hắn để tâm nhất chính là nàng ta biết rõ hắn thích tỷ tỷ của nàng ta lại có thể lợi dụng tỷ tỷ của nàng hẹn hắn đến , nếu Uyển Thanh không đến cầu xin hắn tha thứ cho nàng , hắn có thể cho nàng vị trí vương phi sao ? Chỉ là thứ hắn ban cho thì bất cứ lúc nào cũng có thể lấy lại .