Hỏa Bạo Thiên Vương

Chương 876: Kim Mã ảnh đế (dưới)



Phần trao giải tiếp theo có trọng lượng nhất, cũng được công chúng chú ý nhất: Giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Có thể nhận giải thưởng này cũng sẽ trở thành Kim Mã ảnh đế trong lời nói của mọi người. Có thể trở thành người được đề cử đều là thiêng vương thành danh đã lâu, hoặc diễn viên nhập cốt hóa cảnh. Đường Trọng cảm thấy hy vọng của mình không lớn, cũng không có nhiều ý tưởng lắm. Nếu có thì đó chỉnh là những lời để ứng phó với đám phóng viên mà thôi. Cho dù Đường Trọng biết cơ hội mình dành giải cực kỳ xa vời nhưng hắn vẫn hy vọng có kỳ tích xuất hiện. Cái gì gọi là hắc mã? Không phải bởi làn da hắn đen mà bởi mọi người đều thường không coi trọng hắn. Đường Trọng nghĩ không chừng mình lại trở thành con hắc mã lớn nhất trong giải thưởng Kim Mã này đấy. Đáp án sắp được công bố, Đường Trọng không khỏi hơi lo lắng. Hoặc nói sự chờ mong của hắn lập tức tăng lên tới mức cao nhất. Trương Hách Bản vỗ vỗ mu bàn tay Đường Trọng, nói nhỏ: - Đừng lo lắng, không sao đâu. - Cảm ơn. Đường Trọng cảm kích nói, nghĩ Trương Hách Bản dù sao cũng vẫn là phụ nữ, vẫn có một mặt dịu dàng như vậy. - Tôi cũng không được thưởng, cũng chẳng phải là không sao đó sao? Trương Hách Bản nói. -... Đường Trọng liền hối hận vì mình nghĩ tốt cho Trương Hách Bản quá sớm. Ở chung thời gian dài như vậy, không phải mình đã quá rõ cô ta là dạng phụ nữ gì rồi sao/ vì sao lại vẫn dễ dàng bị vẻ ngoài của cô ta lừa như vậy chứ?

Ngô Sâm Lâm không chú ý tới "trận chiến" giữa hai người chút nào. Ông có thể hiểu được cảm thụ trong lòng Đường Trọng lúc này, cười nói: - Là cậu, phải là cậu. Nếu không phải là của cậu thì chứng tỏ cậu còn thiếu một chút may mắn. - Cảm ơn đạo diễn Ngô. Tôi vẫn rất bình tĩnh. Đường Trọng cười nói. Tổng giám đốc Quách Vân Tung của tập đoàn Bách Nghệ cũng ngồi ở hàng đầu lúc này mặt mày cũng đã hơi tăm tối. - Thật sự là không ngờ tới mà. Đường Trọng sao lại có thể được đề cử giải nam diễn viên chính chứ? Lí Hạo Đông ngồi cạnh Quách Vân Tung châm chọc. Lí Hạo Đông là người mới nổi của Bách Nghệ lúc này, hai năm nay cũng có thành tích rất không tồi. Bởi vì vẻ mặt đẹp trai, phong cách rất hoa mỹ nên cũng được không ít nữ sinh xưng tụng là nam thần.

Nhưng hàng so với hàng quá kém, người so với người tức chết người. Thành tích của hắn so với Đường Trọng thì đúng là nhỏ bé tới không đáng kể. Lí Hạo Đông biết Quách Vân Tung đối địch với Đường Trọng, cho nên cứ có dịch là công kích được bên tai hắn, dùng lời nói để chiếm được cảm tình của ông chủ. - Hừ, hoa hồng cũng phải cần có lá xanh tô điểm chứ. Quách Vân Tung tức giận trong lòng. Lời nói của Lí Hạo Đông lập tức khiến hắn tìm được miệng cống để phát tiết. - Hắn cũng chỉ mới vừa vào nghề, chẳng lẽ muốn dành giải luôn? Lần đầu đóng phim mà đã muốn dành giải, trừ phi đầu giám khảo bị hỏng rồi thôi. Quách Vân Tung vốn không muốn tới tham gia buổi lễ trao giải này, bởi hắn không muốn nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Đường Trọng. Là một người mới, không nói tới chuyện lấy thưởng, chỉ được đề cử đã là hoành tráng lắm rồi. Quách Vân Tung thật sự không hiểu nổi tại sao đám người chủ trì lễ trao giải này lại lôi Đường Trọng vào. Diễn viên nam có cả trăm cả ngàn, còn sợ không tìm được một người có thể đề cử sao? Vì biểu đạt thái độ bất mãn với giám khảo, Quách Vân Tung thậm chí còn tìm phóng viên viết bài công kích giám khảo nào cho Đường Trọng vào danh sách. Tuy rằng đây chỉ là một chuyện vô bổ nhưng hắn vẫn muốn phát tiết chút tức giận mới được. Quách Vân Tung lại tới đây. Hắn muốn nhìn vẻ mặt đau khổ thất vọng của Đường Trọng khi bị thua. - Đúng thế. Hắn cũng chỉ làm nền thôi. Lí Hạo Đông cười ha hả nói: - Tôi nghĩ chắc Lưu Đức Khải sẽ dành giải. Lưu Đức Khải là người trong tập đoàn Bách Nghệ của bọn họ. Đương nhiên hắn hy vọng người trong công ty dành giải thưởng. Dù trong lòng hắn nghĩ như thế nào thì ít nhất trước mặt ông chủ cũng phải nói như vậy.

- Lưu Đức Khải không tồi, rất có hy vọng. Quách Vân Tung cười ha hả nói. Trên sân khấu trao giải, Thái Khang Vĩnh chủ trì giơ Minh Châu trò chuyện vui vẻ với Trương Thượng Hân: - Thượng Hân, đứng trên lập trường của fan hâm mộ, cô cảm thấy người được trao giải diễn viên nam chính hôm nay là ai? - Tôi có thể nói không? Trương Thượng Hân hỏi. - Đương nhiên, mọi người ở đây đều giữ bí mật giúp cô. Thái Khang Vĩnh trêu chọc. - Tôi thật sự có thể nói sao? - Nói đi. - Người nào đồng ý sau khi được trao giải thưởng mời tôi ăn cơm thì đều là diễn viên nam chính xuất sắc nhất trong mắt tôi.

Trương Thượng Hân nói rất thành thật. Cô không ngốc, tất nhiên không nói ra nghệ sĩ cụ thể nào. Nếu cô mà nói là Đường Trọng thì sẽ đắc tội với tất cả nghệ sĩ nam khác. - Thượng Hân, cô đúng là gian xảo quá. Thái Khang Vĩnh cười lớn nói. - Tôi còn tưởng cô sẽ nói là Đường Trọng đó. Tôi nhớ lần biểu diễn trước, hai người không phải hôn rất kích tình sao? - Tôi chỉ là thông minh hơn so với tưởng tượng của "người xấu" một chút thôi. Lúc nói tới người xấu, cô còn cố ý nhìn chằm chằm vào Thái Khang Vĩnh. Mọi người dưới sân khấu lại cười to. - Được rồi. Chúng ta công bố danh sách diễn viên nam chính xuất sắc nhất thôi. Thái Khang Vĩnh nói. - Xin mời nhìn màn hình. Trương Thượng Hân đưa tay ra mời.

Màn hình lớn bắt đầu phát tin tức của những nam diễn viên được đề cử cùng với một số đoạn phấn khích trong tác phẩm. Đầu tiên là Lưu Đức Khải của tập đoàn Bách Nghệ. Hắn dựa vào bộ phim bắn súng Kích Động mà được tiến vào danh sách đề cử. Thứ hai là La Liệt của công ty Bách Đại, đóng bộ phim Tam Hiệp để tiến vào danh sách. Thứ ba chính là Trương Học Văn của công ty giải trí Loa Toàn, đóng phim tình yêu Mái Nhà. Thứ tư là Đường Trọng, với tác phẩm Hắc Hiệp mà được đề cử. Đoạn phim ngắn kích động được phát là lúc Đường Trọng vì cứu cô học sinh trung học Trương Hách Bản đóng mà giao chiến võ thuật với trùm ma túy. Đường Trọng mặc áo đen, đeo mặt nạ anh tuấn bức người, vừa xuất hiện trên màn ảnh rộng đã khiến rất nhiều fan nữ hô lớn. Không thể không nói, nếu chỉ bàn về danh tiếng thì giữa bốn người được đề cử, Đường Trọng hiện giờ đang nổi nhất. Nhưng nam diễn viên chính xuất sắc nhất không phải được xếp hạng như vậy. Nhiều năm trao giải thưởng Kim Mã như thế, có bao nhiêu diễn viên không phải đang nổi tiếng nhất lại dành giải thưởng đây? - Xin mời đạo diễn nổi tiếng thế giới An Lí lên công bố diễn viên nhận giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Vẻ mặt Trương Thượng Hân tươi tắn nói. Đạo diễn An Lí mặc áo vest đen cười ha hả đi lên sân khấu, cầm phong bì niêm phong tên người được nhận giải từ tay Thái Khang Vĩnh. Hắn cười nói với mọi người dưới sân khấu: - Cũng không biết tại sao lúc này tâm tình của tôi lại vô cùng kích động và lo lắng, thật giống như tôi cũng được đề cử vậy. Tiếng vỗ tay và tiếng cười dưới đài vang dội. An Lí mở trang giấy ra, đọc cao giọng: - Nghệ sĩ đạt giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất lần này là... Mọi người dưới sân khấu muốn nhảy dựng lên. Đoạn sau còn cần gì phải ngừng lại thế chứ?

Màn hình lớn phía sau An Lí xuất hiện gương mặt lo lắng hoặc mong mỏi của bốn người được đề cử. An Lí biết chỉ nên câu khách đến vậy thôi, lúc này mới đọc đáp án: - Đường Trọng. Chíu! Đèn pha chiếu lên người Đường Trọng. Bốn gương mặt trên màn hình lớn liền có ba cái biến mất, cuối cùng chỉ còn mỗi khuôn mặt sướng rơn của Đường Trọng. - Oa... Trương Hách Bản kích động nhảy lên, lập tức nhào vào lòng Đường Trọng: - Đường Trọng, anh quá lợi hại rồi, quá lợi hại rồi... Đường Trọng có thể cảm nhận được sự vui mừng xuất phát từ nội tâm Trương Hách Bản, vỗ vỗ bả vai cô, sau đó ôm cả cô và đạo diễn Ngô Sâm Lâm lại. Người xung quanh đều tới băt tay Đường Trọng. Đường Trọng lần lượt cảm ơn hết. Bận rộn một hồi, lúc này Đường Trọng mới có thể lên sân khấu lĩnh thưởng.

Trương Trác Lập đưa micro cho Đường Trọng, nói: - Đường Trọng, chúc mừng anh. - Cám ơn. Đường Trọng cười nói. - Vốn tôi còn nghĩ đợi tới lúc Nhạc Phụ vạn tuế công chiếu thì anh lấy giải diễn viên nam chính, tôi nhận giải nữ diễn viên chính. Chúng ta sẽ thành một đôi rất xứng. Không ngờ anh lại nhanh như thế, lấy được giải ảnh đế trước tôi một bước rồi. Trương Thượng Hân lộ vẻ tiếc nuối. - Không sao đâu. Lần sau tôi với cô lại cùng giành giải là được. Đường Trọng trêu chọc. - Tôi khỏe lắm, có nhiều cúp hơn cũng vác về được hết. Thái Khang Vĩnh mở to hai mắt, la lớn: - Này, hai người định bao thầu giải thưởng Kim Mã sao hả? Mọi người dưới sân khấu lăn ra cười.

Mặt Quách Vân Tung cười nhưng cơ bắp trên mặt lại không ngừng run rẩy. Lý Hữu Bằng vụng trộm nhìn ông chủ một cái, sau đó nhanh chóng dời mắt lên sân khấu. Hắn biết hiện tại tâm tình ông chủ nhất định cực kỳ kém, mình tốt nhất không nên chọc vào hắn. An Lí là khách quý tới trao giải, trao cúp giải thưởng Kim Mã ảnh đế cho Đường Trọng, hơn nữa còn chúc mừng và cổ vũ hắn. Đường Trọng cầm cúp, đứng trên sân khấu trao giải. Hắn nhìn khắp toàn trường, rất lâu không nói lên lời. Khán giả đều chờ đợi rất kiên nhẫn, nhìn chăm chú vào tên có vận may nghịch thiên này. - Trước khi công bố giải thưởng, Trương Hách Bản ở dưới sân khấu an ủi tôi là đừng lo lắng, cô ấy không đoạt giải nhưng vẫn sống rất tốt. Đường Trọng cất tiếng.

Xôn xao... Khách quý và fan hâm mộ dưới sân khấu cười nghiêng ngả. Máy quay chĩa ngay về phía Trương Hách Bản. Trên màn hình lớn xuất hiện gương mặt đáng yêu của Trương Hách Bản. Trương Hách Bản cũng đang cười, ngại ngùng thẹn thùng như một đóa hải đường thuần khiết. - Tôi thật sự rất cảm ơn, cảm ơn vì đã có thể nhận được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất này. Giọng nói của Đường Trọng trầm thấp: - Bởi vì tôi sẽ có thể nói với nó, anh thay em làm cũng không tồi chứ hả? Anh không làm cho em mất mặt chứ? Tất cả mọi người đều trầm mặc. Bọn họ hiểu được "nó" trong lời nói của Đường Trọng là ai. Đường Trọng thay thế em gái song sinh của mình vào nhóm Hồ Điệp, có một thời gian rất náo nhiệt. Khi thân phận hắn vừa sáng tỏ, hầu như trở thành đề tài của giới truyền thông. Mọi người ở đây đều hiểu rõ cả.? Hiện tại hắn thông qua nỗ lực của bản thân, từng bước đi lên, đạt được thành tích chói mắt như vậy. Nếu thế này thì em gái Đường Tâm của hắn nhất định sẽ vui mừng phải không? - Tất cả vinh quang của tôi đều là dành cho Đường Tâm. Đường Trọng cảm động nói: - Bởi có nó mà tôi mới đứng ở trên vũ đài này. Rào rào... Tiếng vỗ tay như sấm dậy. Tại một biệt thự ở Yến Kinh. Một cô gái xinh đẹp đang ngồi trước TV khóc tới đỏ mắt. Luân Đôn, Anh quốc. Một cô gái trọc đầu, làn da tái nhợt ôm vai khóc không thành tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.