[ĐÃ FIX ĐÚNG THỨ TỰ CHƯƠNG]
Tên khác: Phá Kén.
1.
Lúc mà cô rời khỏi vùng núi đó, Hạ Diên Điệp vừa tròn mười bảy tuổi.
Cô xách chiếc vali sờn vải, mặc chiếc quần jean đã giặt đi giặt lại đến bạc màu, thắt bím hai bên trông cực kỳ quê mùa, cục mịch, bước vào ngôi nhà lộng lẫy, nguy nga chẳng khác gì lâu đài công chúa của người tài trợ.
Người ta thường bảo con người dễ dàng mờ mắt trước sự giàu sang, nhưng còn Hạ Diên Điệp thì chẳng thèm ngó ngàng gì đến nó.
Mục tiêu mà cô theo đuổi bấy lâu nay vẫn luôn là đậu đại học, tìm một công việc tốt, đón bà nội đến thành phố lớn để sống và trả lại món nợ ân tình mà nhà họ Du đã cho cô, còn những thức khác đều chẳng liên quan gì đến cô cả.
2.
Không có công chúa trong lâu đài công chúa, nhưng có một cậu ấm được ngậm thìa vàng từ nhỏ - Du Liệt.
Đó là một chàng thiếu niên điển trai ngời ngời, trời cho anh sinh ra trong một gia đình bề thế, bởi vậy cũng hình thành nên tính cách ngạo mạn, tự phụ của anh. Dẫu đến bất cứ nơi đâu, anh cũng là người con trai được ông trời ưu ái, là tâm điểm của sự chú ý. Hễ đến cuối tuần, anh lại chạy ra dưới gốc cây long não đồ sộ ở bên ngoài biệt thự. Hết cô gái này đến cô gái khác rủ anh đi chơi cùng mình, ai nấy đều ăn mặc yêu kiều, lộng lẫy hệt một cô công chúa nhỏ bé.
Nhưng Du Liệt không thích Hạ Diên Điệp.
Vào lần đầu tiên hai người gặp nhau, anh đứng trên điểm cao nhất của cầu thang dài, nhìn xuống từ trên cao, liếc xéo cô một cách tự phụ và thờ ơ, mái tóc đen tuyền được bao phủ bởi màu vàng rực rỡ của ánh đèn sáng chói.
"Tầng ba là địa bàn của tôi, người ngoài không được lên đây."
"Tôi biết rồi."
Hạ Diên Điệp gật đầu đồng ý.
Cô chưa bao giờ đi vào thế giới của Du Liệt, cũng giống như cô chưa lần nào bước chân lên bậc thang dẫn đến tầng ba vậy.
3.
Sau này, vào một ngày nào đó, Hạ Diên Điệp lại nuốt lời.
Nguyên nhân làm cô thất hứa là bị Du Liệt vác lên, đã vậy anh còn đanh mặt ra chiều nghiêm nghị.
"Chính cậu đã nói người ngoài không được lên trên cơ mà." Giọng cô gái đầy điềm tĩnh như thuở đầu hai người thỏa thuận với nhau.
"..."
Thiếu niên giận dữ mím chặt môi, cười khẩy.
"Tôi vứt lòng tự trọng vào thùng rác rồi."
- ---------
“Có chàng trai thích em trước khi em phá kén, biến thành chú bướm vỗ cánh chao lượn trên bầu trời xanh.”
- --------
Giới thiệu: Hôm nay, hồ ly nhỏ đã lộ tẩy chưa?
Dàn ý: Đừng quấy rầy tôi học.
Bình luận truyện