Hỏa Ca

Chương 132





Ẩn giữa làn khói tím, lưỡi hái vung giữa trời không đi theo một bóng người áo đen rầm rộ chém ngang kẻ địch cắt đi đường hương, lộ ra ánh mắt tàn bạo lóe lên tia sáng khát đỏ cùng lạnh lẽo ngấm dần qua kẽ hở.

Kẻ địch biệt đi phút giây đó, tồn tại tiếng cười lanh lảnh khắp núi rừng. Cholex đã lan cùng với sức mạnh của mình tựa như một cái lồng khóa chặt Ryvan.

Xung quanh anh bỗng chốc chỉ có mùi hương tồn tại, Rena đằng sau đã bị đẩy ra phía ngoài. Còn riêng anh và ả.

Bóng hình ả lả lướt giữa mùi hương. Triệu hồi khối băng trên cao, hạ lệnh phát tán mảnh nhỏ hơn sắc nhọn lóe sáng phi thẳng đến mục tiêu. Liên tục có tiếng cười chế nhạo tạo thành thanh âm nghe chướng tai nên mỗi lần vậy anh đều phi nhiều hơn, phi đến độ chi chít cả cành cây mũi băng sắc lạnh cắm đến độ rào rạt la liệt.

Đến khi thời gian trôi qua nhanh, anh mới ngưng lại hành động tiến công của mình bởi vì hình ảnh của ả không hề thuộc trong số những cái bóng anh vừa bắn. Ngờ ngợ tìm hiểu được quy luật không gian của Cholex, thời điểm đó cô ta cũng lên tiếng : " Quả nhiên ngươi rất thông mình, đã tìm ra được nguyên nhân nhanh như vậy, không uổng một chuyến đến đây"


" Thế giới này là mộng cảnh ?" Trực tiếp trải nghiệm đã khơi gợi lại kí ức lần trước anh thâm nhập vào khoảng tối của con cấp A đã bủa vây một khu của khu rừng.

" Mộng cảnh?" Ả hỏi sau đó cười :" Sao ngươi lại nghĩ thế ?"

" Nhốt người ta vào một khoảng không tạo dựng những cơn ác mộng của con người thành sự thật khiến họ trở nên tuyệt vọng muốn chết. Sau đó tận dụng để hút hết sinh lực."

Không gian im lặng dần đi sau lời giải thích của Ryvan, bất chợt một hồi, có tiếng vỗ tay từ trong bóng tối phát ra rồi thân hình của ả dần xuất hiện rõ nét. Cholex đối diện với Ryvan, trên mặt hiện hữu nụ cười khoái chí :" Ngươi nó gần đúng hết, ta quả thực có thể làm cho con người tuyệt vọng chỉ muốn chết bằng cách nhốt trong khoảng không mùi hương này nhưng có chuyện người đã lầm. Ta không sử dụng ác mộng."

Nói rồi, Cholex lại lần nữa lẩn trốn trong mùi hương :" Ta sẽ cho ngươi thử, sẽ rất vui đấy."

Liếc mắt xung quanh, cầm trên tay lưỡi hái chắc đi quanh một vòng, canh chừng để xem ả giở trò gì tiếp theo. Mùi hương ngày càng nồng, ngấm dần trong cơ thể Ryvan một phần đã tạo nên đầu óc choáng váng. Anh cố giữ tinh thần tỉnh táo, đến khi đủ rồi tiếng bước chân đằng sau nhè nhẹ dần tiến tới. Bản năng thúc giục anh quay dầu, bóng hình người phụ nữ với mái tóc xoăn dài xõa đến quá ngang lưng.

Đến khi lộ rõ cả thân hình rồi, đôi mắt ngày ngày chỉ một vẻ một trạng đó kích động dần dần, tay lưỡi hái hạ thấp xuống. Người phụ nữ da trắng, mái tóc màu đỏ nổi bật. Đôi mắt màu xanh lá tuyệt đẹp sáng lấp lánh như cây được tắm mát của cơn mưa chưa nhuốm bụi trần, kiểu sa, cao quý. Cả người khoác bộ váy dài đẹp của tây phương màu trắng tinh, đẹp dẽ. Một người phụ nữ trung niên tuyệt trần đó đang dùng đôi mắt trìu mến nhìn Ryvan, ẩn chứa niềm yêu thương nồng nàn trong đó.

" Ryvan, mẹ rất nhớ con"

Đối diện với hình dáng quen thuộc của quá khứ đó, anh không hề tỏ ra nhớ tiếc nuối, đôi mắt còn sắc lạnh hơn cả trước. Lưỡi hái vòng ra sau cổ người phụ nữ kề sát lên cổ.

Người phụ nữ sững sờ đối diện với hành động của Ryvan tỏ ra địch ý:" Con quên mất lúc trước chúng ta thế nào. Sao con nỡ lòng nào làm vậy ?"


" Xoẹt". Lưỡi hái đến trên cổ cứa mạnh đầu lập tức lăn xuống rơi trên nền đất một cách không thương tiếc, để lại mảng băng trên nơi vết thương đã chém.

Khuôn mặt anh lạnh lùng nhìn xuống dưới đó, không thương tiếc. Thân xác hòa tan vào không khí rồi dần dần biến mất

Khung cảnh từ cánh rừng đã di dời đến khu biệt thự đồ sộ thân thuộc. Vị trí anh đang đứng ở phía sau, nơi có khu vườn vào mùa xuân, trăm hoa đua nở đầy sắc hương rất đẹp. Bầu trời cũng chuyển hóa thành màu xanh của một buổi sớm mai bình dị, ánh nắng chan hòa. Viễn cảnh tuyệt đệp chỉ có một chỗ duy nhất trái lập hoàn toàn.

Dưới bãi cỏ tràn ngập băng giá, khí lạnh lập tức xâm nhập, một cậu bé 4 tuổi đang ngồi thu lu mình vào một góc, đang không ngừng tỏa ra sức mạnh. Ryvan không nhìn rõ được khuôn mặt của cậu bé đó cứ như bị bóng tối che lấp đi.

Một hồi sau, hình ảnh khác đã đến, người phụ nữ thanh cao kia không còn nữa, đã thay thế bằng một bộ dáng thảm hại. Bộ váy trắng rách rưới, dính đầy máu tươi khắp nơi. Trên người chưa đầy vết thương từ những mảnh nhỏ sâu sắc đâm trúng da thịt. Mái tóc đỏ xõa rượi như hồn ma đi lạc trốn nhân gian đang tìm người để báo thù. Đôi mắt chứa đầy nỗi uất hận ân hận đặc biệt sát khí muốn giết chết đối phương bao trùm toàn bộ màu xanh ngọc đó đang dày đặc.

Khung cảnh dần tối sầm lại, mù mịt chỉ tồn tại hai người duy nhất.

Người phụ nữ đó tay còn cầm một con dao, tiến đến chỗ anh oan thán trách móc :" Mày, quái vật chính mày đã khiến anh ấy ghét tao, chính mày đã hại chết tao, ước gì tao chưa từng sinh ra mày."

Cả cơ thể bất động hoàn toàn, có thứ gì đó đang ngăn cản chuyển động của anh. Ý thức, viễn cảnh, còn thứ gì đó hơn thế. Người phụ nữ đó tiến tới gần chỗ anh hơn nữa cầm cao dao đã sẵn màu tươi. Ryvan đứng, lưỡi hái anh không thể nào vung lên để chém như trước. Một phần do sự kìm hãm của không gian, một phần do lưỡng lự đã nảy sinh ở Ryvan.

Người mẹ đó liên tục oán trách Ryvan dồn nén bao nhiêu đổ lên đầu anh :" Tao đã làm gì sai, để số phận của tao đi đến nước này. Do mày, do mày tất cả do mày, tao nhất định sẽ giết mày."

Biểu cảm anh chìm trong bóng tối sâu đậm đến độ ý thức đã bị đoạt đi mất. Tâm thức luôn có hình ảnh người phụ đó tồn tại trong khi thực tế thì hoàn toàn khác.


Giữa rừng, làn khói màu tím thường lệ y chang, chỉ có một mình anh, rồi Cholex từ đâu nhảy ra đến gần bên. Ngắm thân hình đang chịu trong thế giới của ả, không khỏi sung sướng.

Thế giới của Cholex thay vì nói đưa con người vào mộng cảnh nó sẽ đưa con người trở về quá khứ ngày xưa. Ai chẳng có những kí ức buồn, kí ức đối với người thân gặp phải. Hoặc kể cả không có ả có thể chuyển hóa từ tốt đẹp thành tối tăm nhất của cuộc đời, dần dần sẽ chẳng cần phải chính mình động thủ cũng có thể tóm gọn được con mồi ở tầm tay, chỉ việc ngồi yên một chỗ xem trò vui.

Cholex đã thấu được toàn bộ kí ức của Ryvan, quả thật là một vũ khí tốt để cô ta có thể sử dụng để đả thương. Dù cho đã tốn khá nhiều thời gian và công sức mới có thể đưa hắn rơi vào tuyệt vọng được. Mới đầu, hắn đã tuyệt tình một lưỡi chém đứt đầu chính mẹ ruột của mình vì đã phát hiện được mọi thứ ở đây đều là giả.

Chiêu cuối cùng khơi gợi lại đoạn quá khứ đó, phải mất một lúc lâu sau đó mới phát huy tác dụng. Phải cảm ơn ánh sáng trăng xanh đã làm sức mạnh tăng lên khiến Cholex có thể triển khai thế giới này tốt đẹp đến vậy

Giờ hắn đang chìm đắm trong chính " thế giới " của mình, vậy thì cô có thể thoải mái hưởng thụ bữa ăn rồi. Quan trọng hậu duệ phượng hoàng bắt về, còn mấy vị thần khác tùy thuộc vào nhu cầu bắt được thì bắt, còn đâu có thể giết.

Ả không ngu, mang về sẽ bị chủ nhân xơi tái hết. Nguồn thức ăn dồi dào sinh lực này phải của riêng ả, không được chia sẻ với bất kì kẻ nào hết. Tiến gần tới chỗ Ryvan, khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ thuở ban đầu dần vươn cao lên trên tầm với của Ryvan.

Cái miệng nhỏ xinh đã ngoác rộng, ngoác rộng ra chiếm luôn cả diện tích mặt. Hàm răng sắc nhọn, mỗi cái đều như gai được làm bằng kim loại đủ sức cắn xé thân xác con người bình thường. Mồm đỏ lỏm làm người ta kinh hãi, to đến độ có thể nuốt trọn đầu Ryvan vào bụng.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.