Hỏa Ca

Chương 173





Trước khi gặp Rena, cuộc sống của Ryvan chỉ tràn ngập trong nỗi cỗ độc. Tính tình lạnh lùng, đôi mắt trở nên vô cảm trước mọi sự đời trước mắt.

Được rèn rủa từ hồi nhỏ để kiểm soát thần lực cùng với thân thủ, anh đã có thể dễ dàng giành được chức vụ thượng tướng năm mười sáu tuổi nhưng về sau cho dù có lập được bao nhiêu chiến công, anh vẫn không hề có ý định thăng chức vì để rời sự chú ý về thân phận sang mục tiêu khác.

Đến năm hai mươi mốt tuổi, có một sự việc đã thay đổi cuộc đời anh vĩnh viễn.

Tình yêu, vốn dĩ như một thứ quá mờ ảo hay nói cách khác Ryvan coi đó là một sự tầm thường.


Đến một ngày khi anh đang tập bắn súng dưới tầng, bóng dáng của một cô gái bước vào phòng của anh tự nhiên như chưa hề xin phép. Khu tầng này ngoài anh và Lí Minh Triệt biết mật khẩu thì không ai có thể bước vào nên sự đa nghi luôn là bản chất đã dẫn đến hành động giơ súng lên người cô.

Anh đã từng muốn giết cô ngay lúc đó, nếu không có Lí Minh Triệt kịp thời chạy vào ngăn lại thì anh đã giết nhầm người vô tội. Về bản chất, cô cũng chỉ như mấy người quân đội khác, làm việc ở đây, một chút can hệ về sau, anh không nghĩ sẽ phải tiếp xúc nhiều với cô. Cứ nghĩ rằng cô gái này sẽ an phận ai dè gan lại to bằng trời.

Dám ăn cắp tàu chiến của anh trắng trợn. Nhờ thân thủ nhanh nhẹn anh đã nhờ người lái gần đến đó. Đạp tung cửa thì thấy bộ dáng hoảng sợ tột cùng của cô của vẻ mặt thanh thản khi nhìn thấy bóng hình anh vừa xuất hiện.

Tình hình căng thẳng, anh không tiện để đôi co với cô, trực tiếp ôm cô cùng rơi xuống biển. Cảm giác khá lạ, cả người cô rất mềm mại khi hai người dựa sát vào nhau. Đôi mắt khi nhìn biển và bầu trời bao la rộng lớn thì đầy vẻ choáng ngợp, hạnh phúc.

Anh đã tự hỏi chỉ một quang cảnh bình thường đã khiến cô lộ ra con mắt sáng long lanh đó sao. Ánh mắt đó có lúc bản thân đã hoài nghi đây có phải một thiếu tướng của quân đội vào không vì ánh mắt đó không phải của kẻ đã từng giết người.

Sự thật thì đúng như vậy, chính bản thân cô nói ra với anh được bản thân huấn luyện từ lúc nhỏ bởi người cha làm trong quân đội nên kĩ năng cũng khá chỉ có điều chưa bao giờ thực hành thật sự.

Tiếp sau đó vài lần, cô làm nhiệm vụ chung với anh rất nhiều, anh cũng dần hiểu hết hơn về cô, về người phụ nữ có thể nói ngốc nghếch, phiền phức, có thể nói rằng gây khó chịu cho anh rất nhiều lần nhưng nếu xem xét kĩ thì cô rất trọng tình trọng nghĩa, kiên trung bất khuất. Điểm đó đã thu hút Ryvan vì như những người phụ nữ khác, gần như anh không tìm thấy điểm đó ở họ.

Cứ thế kéo dài suốt mấy tháng cô ở bên cạnh anh đều đều, làm nhiệm vụ gần như đã trở thành khuân mẫu không thể thay thế. Đời sống chiến sự của anh có thêm sự xuất hiện của một cô gái bỗng chốc có thêm một chút thú vị.

Rồi Hàn Vĩnh Phong xuất hiện. Bộ dáng tươi cười của Rena khi tiếp xúc với cậu ta bất giác anh thấy khó chịu. Anh không hiểu sao bản thân lại có cảm giác đó chỉ là khi thấy họ như vậy, trong lòng đã có một suy nghĩ, anh phải níu kéo cô.


Trước khi việc đó được xảy ra đã có một sự kiện. Có người vì ghen ghét với tài nghệ của Rena đã nhốt cô ấy vào buồng chứa xác. Nhận ra có sự bất thường khi không thấy tung tích của cô đâu suốt mấy tiếng, anh mới đi tìm. Bắt được kẻ chủ mưu, chưa kịp tra hỏi, anh đã vội chạy đến chỗ cô.

Lo lắng, lần đầu tiên anh nghĩ về người con gái đó phải nhìn những gì, anh chợt thấy đau lòng. Khi mở tung cánh cửa ra, chưa kịp manh động, bóng người mỏng manh yếu ớt ôm choàng lấy anh, còn chưa kịp trở tay. Cô khóc rất lớn kèm theo việc ôm chặt anh vào lòng mỗi lúc một nhiều.

Anh mặc cho cô ôm rồi ma xui quỷ thần anh cũng ôm cô, anh muốn an ủi cô, còn khẽ khẽ vỗ vào lưng cô. Anh nghĩ chắc mình bị loạn trí mới xuất hiện hành động bất thường đến thế. Anh đã dặn dò Hàn Vĩnh Phong không được nói cho Rena biết. Anh cố gắng đè nén cảm xúc bất chợt mình gặp phải lại nhưng đã hoàn toàn bất thành.

Nhiệm vụ dưới đáy biển, nghe lời cô tâm sự, anh bỗng chốc lại nổi lên lòng hiếu kì. Ánh mắt vừa đầy bi thương, hạnh phúc đó, rồi nụ cười dịu dàng khi cô nhìn anh vừa kể về quá khứ đó thật khiến lòng người chìm trong cơn mê. Sau đó lại thêm một câu hỏi ngây thơ nữa được phát ra ở cô. Đáng ngờ hơn nữa, anh lại chấp nhận yêu cầu đó ngay lập tức. Anh ôm cô cùng ngắm nhìn đại dương ở phía bên ngoài.

Người Rena lạnh toát, cô không ngừng run rẩy.

Ryvan càng ghì chặt hơn, đợi một lúc lâu sau thân nhiệt dần quay trở lại, cả hai người đều ấm, anh lại càng không muốn buông cô ra. Anh muốn hưởng thụ nó lâu hơn nữa nên đến cả việc ngắm trăng xanh, anh đã phá lệ ở lại để ngắm cùng cô. Được ở bên cạnh cô cảm giác rất tuyệt, ít nhất sự cô độc vốn ngự trị trong trái tim anh đã có phần nào biến mất.

Khi anh thật sự phát hiện ra được cảm xúc thật sự của mình lúc đó ở ngay nhiệm vụ cuối cùng anh làm với cô. Nụ hôn vô tình xảy ra chỉ như chuồn chuồn nước đó bất giác suýt nữa đã kích kích lấy tâm trí Ryvan. Chiếm hữu.

Sự cố này đến sự cố khác, luôn tạo dựng những cảm xúc khác lạ trong con người anh. Cơ thể nhỏ bé kia khi hoàn toàn rơi xuống biển, trái tim anh như rớt hẳn bên ngoài. Giữa vùng biển lớn, sóng cuộn ầm ầm, anh không ngại để lộ sức mạnh mặc dù biết đó rất nguy hiểm chỉ để cứu cô. Suốt những hành động trước nay chưa từng có, xuất những sự vô tình bất chợt đã khiến anh không thể phủ định những gì mình cảm thấy.

Về sau hơn nữa, sau cú chết của cha Rena, vài tháng sau đó, cô thăng cấp ngang hàng với anh. Lại một lần nữa sự kiện đó anh lại từ chối thăng cấp. M


Vậy mà suy nghĩ của Ryvan lại bị đập tan khi nghe lời khuyên bảo của Rena. Ánh mắt kì vọng tha thiết còn hơn cả anh đó làm anh bất giác phải xem xét lại.

Số phận thì luôn biết đùa giỡn với cảm xúc của anh. Lẽ ra anh nên biết rằng người như anh không bao giờ có được may mắn như vạn người có. Khi phát hiện ra âm mưu được bày sẵn vào lần nhiệm vụ, anh đã vội vã dùng phi cơ đến chỗ. Đáng tiếc, đã quá trễ, tất cả đồng đội của anh đều hóa thành quái.

Cả họ đều thèm khát sinh lực của anh, đến mất kiểm soát. Ai biết được, trong lúc giết đó, mỗi thân xác lưỡi hái vung xuống, anh lại đau đến nhường nào. Trực tiếp chém chết đồng đội mình, trong đó có thể có cả cô. Mọi việc kết thúc, tất cả sau khi chết trở lại hình dáng con người bình thường, anh mới có thể thở phào nhẹ nhõm vì không có cô.

Sau khi anh đi, ngọn lửa cuồng phong phía đằng sau bốc cháy lên, luồng sinh khí anh cảm nhận được chính là của hậu duệ phượng hoàng. Quay lại bãi chiến trường, thì người đã biến mất. Mãi cho đến tận sau này, mất đi tung tích của cô nhưng anh vẫn biết cô chính là hỏa thần.

Dự đoán trước mọi chuyện, anh đã nghĩ đến sau này đến lúc nào đó anh sẽ phải đối diện với cô, với đôi mắt từng ngắm nhìn anh dịu dàng, lúc bực tức, lúc thì u buồn giờ chỉ còn duy nhất trạng thái. Thù hận.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.