Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Cùng lúc đó ở một hướng ngược lại, Rena tiếp tục đi tìm kiếm giữa một vùng tối om. Bọn địch ngoài kia giết cũng được gần hết nên chúng sẽ không xuất hiện ở đây để mai phục cô.
Nhiệm vụ cứ tưởng êm đẹp chỉ dừng lại ở mức thám thính, tại sao cục diện lại trở thành đi ám sát kẻ địch chứ. Tất cả là tại lỗi của anh ta. Để yên đến phút cuối cùng rồi tự nhiên xông ra giết luôn người chứ. Giờ còn lạc nhau.
Nhớ lại khoảng khắc lúc đấy, lần thứ hai cô thấy anh bộc lộ ánh mắt lãnh khốc đó. Chỉ cần đứng ở xa đã cảm nhận được sự chết chóc bao trùm lấy không gian. Thứ vũ khí này chưa cần đả động đã gây ám ảnh sợ hãi cho đối phương, chỉ có thể chết lặng đi, theo dõi chờ anh đến lấy mạng. Ánh mắt đó tượng trưng cho độ máu lạnh ở mức đẳng cấp nhất, đã giết hại biết bao nhiêu người mới có thể mang trong mình sát khí dày đặc đến thế. Nếu có ngày cô và anh trở thành kẻ địch, cô chắc chắn sẽ thua.
Đi được một quãng, dường như phương hướng bị loạn lên. Công tắc ở đây khởi động chi bằng dụ địch đến đây nên cả một con đường đều chỉ tăm tối. Lén lút qua mọi cử chỉ, dò xét qua những khu hàng. Đều được dựng trong một chiếc thộc bằng sắt cứng rắn, to chồng chất lên nhau. Cái này tương đối giống với cái cô nhìn thấy lúc bọn chúng vận chuyển lên xe. Chắc cùng một loại.
Khác một chỗ, mấy cái thùng này có phần nghiêm ngặt hơn. Mấy sợi dây xích trải dài bao quanh mỗi cái chặt lại cùng với một ổ khóa. Có vẻ chắc chắn so với một số tên khác nếu thiếu chìa khóa chỉ có thể ngồi không bó tay chịu trận. Còn nếu như chuẩn bị đầy đủ dụng cụ, chỉ cần một giây sẽ khóa xong hết toàn bộ.
Vật dụng quen thuộc của phụ nữ. Ghim cài tóc. Thật may vì cô đã mang nó. Rena cười khoái chí, cớ lấy trên tóc một cái cài màu đen lục lọi ổ khóa. Sau mấy giây, quả nhiên đã mở ra. Mấy cái trò mèo này được học suốt từ nhỏ rồi, tốc độ tháo vát đáng tin cậy.
Mở xong rồi, cô ngó tổng thể một lượt tổng thể, xem âm thanh nhỏ bé hết sức này có thể gây ra sự kinh động không. Màn hình màu xanh qua chiếc lăng kính bao quá một lượt đến khi chỉ còn lại đồ vật thuộc bộ phận nhà máy thì mới an lòng. Gỡ mấy sợi dây xích nặng trịch thả xuống đất. Bật mở phần trên của cái thùng.
" Không phải vũ khí sao?" Rena lẩm bẩm trong miệng. Nhà máy này theo kết quả dò xét bấy lâu đều liên quan đến súng vận chuyển trái phép, tại sao lại là mấy cái lọ màu tím này. Số lượng khá đang kể chỉ mỗi tội mỗi cái lọ đều rất bé. Thuốc độc ? Cầm một lọ trên tay quan sát thật kĩ mọi thứ bên trong.
Chất lỏng màu tím có màu rất nhạt, thật chí còn một chút ánh sáng nhè nhẹ giống như tia cực tím thông thường. Loại thuốc phát sáng cái này cô chưa bao giờ nhìn thấy nhưng có thể dám chắc rằng nó sẽ gây hại. Thôi thì cứ mang về một lọ cho quân đội nghiên cứu. Coi như một phần thu hoạch đáng kể lần này.
Định giơ tay cất nó thì một tiếng động vút ra bắn thủng chiếc lọ. Chất lỏng màu tím lập tức ùa ra như trứng vỡ lòng rơi xuống. Nghe thấy tiếng bắn như thế, cơ thể linh hoạt liền tránh sang một bên. Ngó nghiêng xem hung thủ là ai.
Quay ra đằng sau đã thấy mấy tên cầm mấy khẩu súng lục chĩa thẳng đến cô. Chắc chừng 7 đến 8 tên. Đống hàng thùng kia có vẻ quan trọng với phía tổ chức M, làm sao có chuyện để nó qua đêm một mình được. Chắc chắn có người canh giữ bên trong.
Trận chiến này đang đi theo một hướng khó khăn. Bởi vì trên mắt chúng cũng đeo cái kính nhìn thấu được trong này. Có thể đưa đến kết luận. Giao chiến với nhau trong bóng tối. Nấp sau một thùng hàng chờ tiếp bước tiếp theo để chuyển mình. Trận xả đạn va vào tiếng tùng sắt kêu leng keng để khẳng định khả năng rằng cô sẽ phải lãnh đủ toàn bộ.
Ngày làm nhiệm vụ đầu tiên đúng đủ thứ xui xẻo. Rena nghĩ trong đầu. Nếu hôm nay tôi bỏ mạng ở đây, sẽ biến thành oan hồn ám anh suốt đời Ryvan. Đi làm việc với tên này biết ngay mình sẽ gặp chuyện " tốt lành" mà. Cầm khẩu súng SHK78 trên tay , còn có phần run nhẹ. Cô do dự có định cất khẩu súng này đi để lấy một khẩu khác có sức công phá lớn hơn không, để giết người.
Khẩu SHK78 tương đương với súng gây mê. Loại thuốc mê đặc biệt do chính quân đội chế tạo ra có thể khiến đối phương li bì đến tận 1-2 ngày chỉ với lưu lượng nhỏ. Hiệu quả tức thì chỉ trong 2 giây. Trước lúc đấy còn chuyển đến cảm giác tê dại đến toàn thân như mạch máu bị ngưng đọng lại vô cùng khó chịu. Có thể nói rằng đây là khẩu đỡ nhất trong tất cả nên cô đã chọn nó trước khi đi đến đây.
Còn khẩu đang cất trong áo này không phải cô chọn. Trước lúc đi, mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi đến cuối thì Ryvan ném cho cô một khẩu súng trước mắt. Nó dùng dễ còn có khả năng giết người nhanh chỉ cần thời gian ngồi một chỗ nhắm chuẩn là được. Tương đương dúng bắn tỉa bình thường , cũng có ống ngắm, bé hơn cầm tiện hơn môi tội chỉ được ở khoảng cách gần.
Ánh mắt ngờ vực nhìn hai ngọn súng băn khoăn nên chọn cái nào. Thật sự cô chưa bao giờ giết người hay muốn giết người cả. Vào trong quân đội Rena cũng đã được cảnh báo rõ ràng phải học cách luyện ý trí trụ vững đủ khả năng để làm được điều tàn nhẫn. Chính vì lí do đấy có lẽ một phần nhiều người sợ hãi việc trở thành một người lính. Thân thủ giỏi, tâm lí kém thì cũng như nhau thôi.
Thôi cấp bách quá thì sử dụng vậy. Đánh ngất bọn kia coi như xong việc được phần nào. Tiếng đạn đã được ngưng lại để dành cho việc di chuyển. Về đêm mọi thứ âm thanh nào được phát ra đều tạo một sức vang lớn so với ban ngày. Nên khi bọn chúng bước chân cô đã phát giác được cô và kẻ địch sẽ chạm trán nhau.
Một lợi thế cho cô. Mấy thùng hàng này để sát nhau tạo ra một chỗ chắn tuyệt vời để che đậy cho sự vận động từ chỗ này sang chỗ khác. Mắt cô ẩn hiện sau lớp kính sáng như thấu cả bóng tối để săn đón một bước tiến công đến gần với kẻ địch. Một tiếng động nhẹ từ trong bóng tối vang lên từ khẩu súng SHK78 trúng vào cổ của một tên. Hắn chỉ kịp kêu lên một tiếng, khẩu súng rơi bộp xuống đất rồi lập tức ngã lăn quanh trước mọi con mắt đầy sự khó hiểu.
Thời gian chần chừ càng khiến bọn chúng rơi vào hố sâu. Lập tức nổ súng đoàng đoàng. Trong một căn phòng tương đối rộng ngoài việc cánh cửa mở ra thì gần như đều bị bịp kín. Tiếng động nay tạo nên một sự chói tai đến cực đại truyền đến tai Rena.
Tiếng súng va khắp nơi, không biết phân biệt trời cao lạo hết cả lên. Mục tiêu bọn chúng cần nhắm tới thì đang lân trốn biện pháp duy nhất chính là bắn xung quanh. Đến đâu được thì đến.
Va một cách điên loan, va đến độ triệt để hỏng hóc mọi thứ. Súng cô không hề sợ, cô chỉ sợ mình có thể giết chết được bọn chúng tôi. Viên đạn một phần đã cản trở tầm bắn của cô, mọi thứ bị hạn chế hơn.
Mái tóc ngắn hồi lâu bị bết lại do mồ hồi, vài sợi dính trên khuôn khẽ ửng hồng vì hơi nóng bao bọc lấy. Khi khởi động súng để bắn đối phương, Rena cầm rất chắc tay. Chỉ cần một chút run sẽ khiến đạn bị chệch hướng. Do thực hành cũng ít nên tỉ lệ bắn trượt sẽ xảy đến. Tuy nhiên Rena thuộc dạng làm quen với súng từ nhỏ nên kĩ thuật có một trình nhất định. Sau một hồi, quả nhiên đã diệt được khoảng nửa số quân bên đó
Lũ còn lại dần hoảng sợ vì thấy đồng bọn đều nằm im lìm dưới sàn càng bắn loạn hơn. Bởi vì chúng biết nếu thất bại trong việc bảo vệ đống hàng này, hình phạt còn đáng sợ hơn cả cái chết sẽ đến với chúng.
Khẩu súng SHK78 gần như đã hết đạn. Một phần vì cũng do quá chủ quan nghĩ rằng sẽ chỉ cần đi thám thính nên mang ít. Với cả trên người giới hạn mang phải hạn chế đồ để tiện cho việc di chuyển. Nên thường khi sẽ không bao giơ cầm đồ dự phòng. Chúng nó còn 3-4 tên nữa. Cô chỉ còn hai viên
Việc này sớm hay muộn đều sẽ phải làm. Trải nghiệm ở cũng khá tốt bởi vì nó tràn ngập bóng tối. Rút khẩu sung từ trong áo bắt đầu chọn một chỗ để ngắm bắn. May thay bọn bóng đã ngưng bắn vì có lẽ đã gần như bất lực.
Nhắm một bên mắt lại để có thể rõ hơn thông qua ống súng có hiện tia màu đỏ nhắm xác thực đến đối phương. Hít một hơi thật sâu như để có thêm dũng khí, cô bắn phát đầu tiên. Chuẩn xác. Có vài tia máu khẽ phụt ra từ cơ thể chúng một minh chứng hoàn hảo cho phát súng dứt khoát của Rena.
Phát bắn thứ hai còn mạnh bạo hơn lần trước. Bắn đến độ kẻ địch phải rụng rời chân tay chịu số phận ngả ngửa ra đằng sau vĩnh viễn nằm trên nền đất. Ánh mắt khẳng định một sự chắc chắn, tin tưởng vào thực lực của bản thân để tạo dựng nên nhiều pha phải khiến người ta chỉ có thể giương mắt đón nhận kết cục một và chỉ một đến với mình.
Kết thúc tất cả, cô tháo mắt kính xuống, ngắm nhìn vào không gian tối om. Cô biết dằng trước là nhiều người đang la liệt chịu trận, có người chìm vào trong giấc ngủ vĩnh hằng. Rena nhìn lại khẩu súng trên tay mình.
Cô đã giết người rồi. Sao lòng lại nhẹ thênh đến vậy. Vì không nhìn thấy người ta với biểu cảm thế nào trước khi chết hay vốn dĩ bản năng có chảy trong huyết quản cô. Bình thản đến khó tin trên nét mặt của Rena. Sự do dự về quyết định vừa nãy vẫn đọng lại ở đôi mắt. Liệu anh ta khi giết người có cảm giác này không ?
Tiếng mở cửa vang lên từ phía đối diện, đồng bọn của tổ chức M chạy xốn xáo đi vào. Rena liền chạy đi cấp tốc. Đứng đối đầu nữa thì tiếp theo còn bao nhiêu chuyện xảy ra. Liếc sang cái thùng sắt vừa mở ban nãy. Cô và thùng sắt đấy ở cách xa nên không thể cầm về được. Quay lại chỉ tổ bị bắn chết.
Tìm đến cánh cửa bên cạnh, Rena chạy vụt qua rồi đóng sầm lại, trước lúc đó cô còn thấy tiếng đạn bắn lên có một số bề mặt còn bị lõm xuống. Trong thời buổi này nhanh chân thì mới có thể trốn thoát được. Suy nghĩ đó áp dụng lên hành động của Rena, khiến cô nghĩ đến việc ưu tiên số một hiện tại: tìm kiếm Ryvan.