Hoa Hoa Du Long

Chương 16



Không bao lâu, trăm tên anh hùng đều đã phong thưởng xong. Quan viên vẻ mặt thỏa mãn mới thu hồi danh sách trong tay , chuyển hướng hoàng đế khom người bẩm báo: “Bệ hạ, trăm tên anh hùng giai đã phong thưởng xong, thỉnh bệ hạ phân phó.”

“Cuốn liêm.” Phía sau rèm hoàng đế thế nhưng không tuyên bố tan triều , mà là phân phó bên cung nữ bên người cuộn tấm rèm trước mặt.

Viên quan kia nhất thời lộ ra biểu tình chấn động, hiển nhiên là không đoán được Hoàng đế luôn thích làm ra vẻ bí ẩn hôm nay lại nổi lên cái cảm hứng gì nữa, cư nhiên ở trước mặt nhân sĩ thấp hèn cây cỏ lùm xùm này lộ ra bộ mặt người thường khó gặp của mình?

Ai thèm nhìn gương mặt xấu xí của ngươi! Nghe tử Hoàng đế ra cái lệnh nhàm chán đó, Lộ Thương quả thực kiên nhẫn lên đến cực điểm…chân hắn đau muốn chết, đầu óc lại chỉ có khát vọng hừng hực muốn về Lộ sơn trại gặp anh em huynh đệ, ở cái chỗ hoa lệ điện triều phủ lý này mỗi giây đứng ngốc là một loại tra tấn…nghe được tiếng cung nữ nhẹ cuốn rèm lên, hắn cũng lười nâng đầu dậy, bên tai nghe tới tiếng người vừa nhẹ vừa lạnh.

Chẳng lẽ hoàng đế xấu xí này là nhân vật có thể làm cho võ lâm kinh sợ đến độ nào?

Lộ THương vội ngẩng đầu lên, lại phát hiện không biết tự khi nào hoàng đế đã từ trên cao đi xuống, đứng ở ngay trước mặt mình cách không quá ba thước…hai ánh mắt không thể tránh nẹ chạm vào nhau .(đưa tình =)) )

“A …”

Ngay sau đó Lộ Thương chỉ nhịn không được hét ầm lên…chính là thật sự nhìn thấy quỷ hắn cũng không đến mức thất thố như vậy…chính là hắn nhìn thấy nhân vật so với quỷ còn khủng bố hơn vạn lần.

Người cao cao tại thượng, trên người mặc tầng tầng cẩm y xinh đẹp màu trắng.

Mĩ nam, cặp mắt xinh đẹp ý cười trong suốt ẩn hiện kia có hóa thành bụi Lộ Thương cũng nhận ra, vẻ mặt vừa tức giận vừa mỉm cười hoàn mĩ đến khủng bố dù chỉ là một cái nhếch môi…trừ bỏ tên biến thái kia, người đem cuộc sống mấy tháng của Lộ Thương biến thành bi thảm, không phải Tĩnh thì còn ai vào đây nữa?

“Ngươi … ngươi … ngươi …” ngón tay run rẩy chỉ về Tĩnh , nửa ngày không nói nên lời,chưa kịp phun ra một câu đầy đủ thì mặt đã trắng bệch, phản ứng đầu tiên của hắn chính là nhảy người lên, hướng đến cửa đại điện mà xông thẳng ra.

Chính là Tĩnh lại một lần nữa chứng minh võ công siêu đẳng cường hãn của mình, cơ hồ không ai thấy rõ hắn làm thế nào mà lướt qua khoảng cách mấy trượng, thành công một tay bắt gọn Lộ Thương đang muốn bỏ trốn.

“ Ngươi là kẻ lừa đảo…Vương bát đản…Kẻ lừa đảo…Đồ mẫu cẩu…” Bị Tĩnh gắt gao nắm chặt, Lộ Thương dùng toàn bộ thể trọng liều mình giãy dụa, một bên gần như điên cuồng đem tất cả dự đoán cùng hành vi ác độc, ngôn ngữ hạ lưu thô tục đem mười tám đời tổ tông nhà Tĩnh ra hỏi thăm ân cần một lượt.

“ Em thật là hung hăng dã man đấy…“ Tĩnh không giận, chỉ cười. Y lúc trước xem nhẹ tâm phản kháng của Lộ Thương, nghĩ đến thân phận bản thân ắt làm hắn rung động mà tan rã toàn bộ phản kháng.

Nếu lúc trước có ý định tuyên cáo thất bại, vào lúc nguy cấp nhất lại nghĩ ra thủ đoạn phi thường…vì ngăn người dưới thân liều chết kháng cự, Tĩnh ỷ vào ngoại bào lớn bên người đem hai người vây chặt vào thật kín, lớn mật ở trước bao người đem tay nhét vào nửa thân dưới Lộ Thương, lại xâm nhập vào trong quần dài, hung hăng một phen nắm chặt lấy trung tâm cơ thể hắn.

“ Ngươi…ngươi…” Cảm giác bàn tay tà ác dùng sức nắm lấy nơi yếu ớt nhất trên cơ thể mình, Lộ Thương mặc dù không ngừng giãy dụa, nhưng đau đến cảm giác chết đi sống lại làm hắn đương nhiên mất đi phần nào khí lực, thanh âm chửi rủa cũng mong manh hơn rất nhiều, ngữ khí gần như phát khóc.

Mọi người đều nghẹn ngào nhìn cái việc gì đang diễn ra ở đây thế này, đúng là coi kịch miễn phí, không ai nhìn ra được dưới thân hoàng đế trẻ tuổi vừa đá vừa đấm, một thanh niêm nam tử cực kỳ bi thảm lọt vào bên trong rốt cuộc có quan hệ gì…chỉ có thủy chung không nói được trước một màn kịch câm nực cười này, tựa hồ tất cả từ đầu chí cuối đều nằm trong kế hoạch của hoàng đế.

“ Đi đi, mau dẫn bọn họ đến Thiên điện nghỉ ngơi…“ Tĩnh hiển nhiên cũng không nguyện ý trước mặt nhiều nam nhân như vậy tiến hành trình tự dạy dỗ Lộ Thương. Y một tay đè nặng tâm ý liều mạng phản kháng của Lộ Thương, một tay vòng ra sau hướng bảo viên quan đưa tất cả những người xung quanh đây rời đi khỏi Thái Đồng điện.

Tuy rằng chính mình cũng chả hiểu cái gì đang diễn ra ở chỗ này, nhưng kinh nghiệm quan trường bao năm của nhân vật quan viên kia hẳn đủ cho hắn hiểu, lập tức vội ổn định, lớn tiếng yêu cầu mọi người rời khỏi điện.

Cho dù chúng anh hùng ánh mắt đều lộ mấy chữ tò mò muốn chết, nhưng dù sao cũng là việc của hoàng đế, có ăn tim hùng gan báo cũng không dám quản, lập tức mọi người theo hướng ngón tay viên quan chỉ nhanh chóng rời khỏi đại điện tráng lệ.

Tĩnh hơi quay đầu, phát hiện bên kia Tịnh Chân vẫn như cũ đứng đó , biểu tình chằm chằm trên mặt hòng chờ xem kịch vui, không khỏi nhíu mày “ Ngươi cũng hồi cung cho ta, chờ ta làm xong chuyện này sẽ tìm ngươi tính sổ đầy đủ” Nói xong còn hung hăng trừng mắt nhìn cái người không biết nặng nhẹ kia đầy uy hiếp.

“ Ngay cả ta cũng không được xem sao?” Tịnh Chân một bên đứng dậy ủy khuất chu miệng nói thầm “ Rõ ràng là trò này phấn khích muốn chết…”

Nghe hai người đối thoại quỷ dị,Lộ Thương tuy rằng thực muốn biết quan hệ của bọn họ, nhưng chính là đầu bị Tĩnh ôm gắt gao nhấc hẳn lên trên mặt đất, hạ thể bị nắm đau muốn chết, thật sự không có dư tinh lực mà hỏi vấn đề gì.

Tịnh Chân thực sự có điểm cố ý kéo dài bước chân mà đi về sau điện, Tĩnh cuối cùng cũng có thể thả lỏng tay kiềm chế Lộ Thương, thả lỏng tứ chi hắn mà đứng lên.

Lộ Thương nhân cơ hội muốn đứng dậy, lại thình lình bị Tĩnh chặn bế ngang.

“ Làm cái gì?” Thình lình lại kinh hãi, hai chân bay lên không, Lộ Thương sợ hãi kêu toáng lên, Tĩnh lại không nhìn hắn mà cũng chẳng dừng bàn tay đang nắm chặt tay hắn, vẫn vững vàng ôm hắn vào trong ngực.

“ Không cần…” Cái mông chà sát đến cẩm tháp mềm mại, nghĩ bằng mông cũng ra là Tĩnh muốn làm cái chuyện tốt gì với mình, hắn làm sao chịu yên, hai tay không yên phận giãy dụa lại bị Tĩnh làm cho thành tư thế bị đặt dưới thân.

“ Gì chứ? Nghĩ ta ôm em như thế sao?” Tĩnh bỡn cợt trêu đùa hắn, ngữ khí đột nhiên biến thành uy hiếp: “ Vừa mới cho em uống một loại rượu có thành phần đặc biệt nha… nếu em không nghe lời ta liền ném em ở đây để bị sưng phù chết sau bảy ngày thật khó coi nha!”

Lộ Thương nghe vậy thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu…cái gọi là đánh vào đến vòng trăm người liền cho hắn tự do lại là một âm mưu… Tĩnh nhất định là thấy dùng dược vật trói buộc chính mình không đủ khả năng, lợi dụng thân phận Đại Đồng Tĩnh Tông Hoàng đế dùng thân phận này để một lần nữa trói buộc mình. Cái gì mà thân cận thị vệ của nhà vua, chính mình chạy chốn sẽ thêm gian nan…có khi dẫn đến chu tri cửu tộc đầy mạo hiểm.

“Thật sự độc ác…” Lúc này vì tiếp thu thân phận khác của Tĩnh mà thay đổi thái độ, làm sao còn dám cùng người đó địch ý…Lộ Thương cũng là sơn tặc, cũng có chút sợ quan phủ, thậm chí trước mặt người cao cao tại thượng nắm giữ cả thế gian cũng chỉ dám chỉ vào cái mũi đau mắng “Ngươi…ngươi…ngươi…” nề hà đúng lúc hắn tức giận đến chết, ngay cả một câu mắng người nên hồn cũng chẳng nói ra được.

Tĩnh lại nở nụ cười, miệng cười sáng lạn khiến Lộ Thương cảm giác trước mặt có vạn hoa nở bừng, ánh mắt ngẩn người, Tĩnh thừa lúc hắn phân tâm liền dùng sức áp lên người hắn.

“ Ân…” Miệng hơi hé mở của Lộ Thương bị hắn nhân cơ hội lùa lưỡi vào, Tĩnh vẫn không bỏ qua không ngừng kỹ xảo khiêu khích khiến hắn bối rối đến không chịu nổi, chất lỏng dâm loạn theo khoang miệng Tĩnh truyền vào miệng Lộ Thương, lại theo đầu lưỡi mà đẩy vào trong cổ họng…chưa từng có lĩnh giáo qua kĩ thuật hôn cao siêu này, Lộ Thương chỉ còn cách giương hai mắt, sống chết không chịu nuốt vào. Tĩnh nắm lấy tóc hắn, buộc hắn ngẩng đầu, chất lỏng chậm rãi chảy qua yết hầu, chảy vào chỗ sâu trong thân thể.

“ Ách…ách…” Lộ Thương gần như buồn nôn, sắp hít thở đến mức không thông, hắn thật sự không được, đành phải há mồm nuốt xuống chất lỏng khiến mình xấu hổ muốn chết kia, Tinh nhân cơ hội liền mở cổ áo hắn, xoa nắn hai điểm mẫn cảm nổi lên trước ngực, cảm thấy dưới thân y nổi lên cảm giác khoái cảm đến run lên như khi đem áo choàng rộng thùng thình vây kín Lộ Thương.

“ Cút…” Thật vất vả lấy cơ hội thở dốc, Lộ Thương mở miệng muốn mắng , Tĩnh linh hoạt đầu lưỡi lại tiến vào, dọc theo hình dáng lưỡi hắn mà cẩn thận chạy nhẹ, đem những lời Lộ Thương muốn nói đành để lại ở yết hầu…

Lộ Thương gần như điên loạn lắc đầu, muốn vùng khỏi bàn tay Tĩnh vuốt ve nơi mẫn cảm đang làm càn…y dùng ngón cái cùng ngón giữa nắm chặt điểm nổi lên trên ngực mình, lại dùng ngón trỏ tùy ý sờ loạn, một tay nam nhân kia thâm nhập vào quần dài, ở nơi bộ phận bí ẩn vuốt ve, vuốt ve….

Lộ Thương phát không ra tiếng, khoái cảm, trong cơ thể hắn muốn kháng cực rồi bốc hơi nhanh chóng, làm cho hắn cảm thấy thật sự bản thân mình sắp hỏng đến nơi rồi.

“ Ngoan…ngoan…” bàn tay Tĩnh thật mê hoặc đến dọa người, y hiển nhiên cũng bị khơi mào dục vọng, giọng nói trầm thở dốc không ngừng. Tĩnh một lần nữa mút môi Lộ Thương, một bên vội vàng sờ loạn vào trong áo khoác, vì vội vàng nhất thời không còn thời gian cởi nút thắt nội y của Lộ Thương mà sốt ruột đem toàn bộ áo ngự thêu xa xỉ kia xé thành mấy mảnh.

Cẩm tháp thực mềm mại, Lộ Thương bị Tĩnh đặt dưới thân, nửa thân thể cơ hồ bị chìm vào trong đó, nhưng hắn lại dùng cả tay chân giãy giụa trong không khí, thực tế là cũng có ít nhiều tác dụng, nhưng chỉ là tác dụng tăng thêm tình cảnh đáng thương của hắn mà thôi.

“ Ngươi…cái người lừa đảo này…” Thật vất vả Tĩnh mới buông lỏng miệng, Lộ Thương không kịp lau đi sợi chỉ bạc rơi xuống khóe miệng, cơ hồ lập tức thần kinh đứng dựng dậy mà chửi bậy, tất cả những ngôn từ đủ để đả thương người khác mà hắn biết đều được dịp sử dụng. Nhưng mà áo khoác hờ bên ngoài chỉ đủ để che đi nội y bị xé làm hai mảnh càng tăng thêm vẻ tình dục cũng như thảm thương của hắn, vừa phẫn nộ vừa gợi tình, cho dù hắn thật sự căm hận nhưng lại không đủ sức ngăn cản Tĩnh liên tục trên người mình giở trò.

“ Đừng nhúc nhích!… Hảo hảo ôm lấy ta… Hay là thích không dùng sức ăn nhiều khổ nha…” Lộ Thương bị Tĩnh khơi mào dục vọng hết sức phản kháng, chỉ còn lời Tĩnh chinh phục nhục dục, thở dốc ngày càng lợi hại, cũng không quên dùng lời nói uy hiếp kiêm lừa gạt Lộ Thương, một bên cố gắng âu yếm tính khí Lộ Thương.

Lộ Thương cố gắng muốn căng người, để Tĩnh không ăn được nhưng lại cảm thấy đau, bị Tĩnh xoa bóp thô bạo quá, nơi nào đó nóng chảy như hỏa thiêu. Dần dần, tiếng chửi bậy của hắn rở nên hỗn loạn không khắc chế được trở thành tiếng rên rỉ, mồ hôi lạnh lại giống như mưa nhỏ trên mép tóc, lăn xuống thành những hạt li ti trên mặt, rất nhanh bốc hôi vào không khí, có hạt rơi xuống nơi hai người đang ép sát vào nhau, trở nên ẩm ướt vô cùng.

Tất cả võ công chiêu thức đã học qua như một tấm vải bao quanh hắn, Lộ Thương đang tìm cách trở mình, nhưng mà hắn nghĩ muốn nát đầu cũng không nghĩ được có ai dạy hắn làm thế nào có thể ứng phó với đồng tính xâm phạm, mắt thấy chính mình phản kháng đổi lại chỉ có Tĩnh càng thêm hưng phấn tiếng công, Lộ Thương thực sâu trong lòng cảm thấy chính mình vừa đáng buồn vừa vô dụng…cho dù như vậy hắn cũng không ngừng giãy dụa chân tay, tựa hồ như thế mới giảm bớt một chút cảm giác đau đớn, vũ nhục khi khuất phục dưới thân nam nhân.

“ Em…bảo em mắng tiếp mà…” Tĩnh tăng thêm sức nắm xuống bên dưới, tai nghe thanh âm vì đau mà mắng chửi của nam nhân biến thành tiếng rên rỉ hề hề, một tia tàn nhẫn nhưng lại thể hiện thành một nụ cười xinh đẹp ở khóe môi…hắn mạnh mẽ dùng sức lột quần dài của Lộ Thương xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.