Màn đêm buông xuống, quán bar là thú vui tiêu khiển nhất của những người trẻ tuổi. Tại nơi thương nghiệp xa hoa, hội sở được trang hoàng nhã nhặn nhìn vào cũng biết là khu vui chơi của kẻ có tiền.
Mạnh Duật Đường tựa người vào ghế sofa, lười nhác ôm lấy Muộn Khê cùng tiếp chuyện với vài người bạn.
Một lúc sau, cửa chính bị mở ra Phó Tư Duyên nắm tay Triệu Kim Mạn đi vào. Mạnh Duật Đường nhìn bọn họ huýt sáo, lông mày hơi nhếch lên.
“Phó Tư Duyên, không ngờ tôi mới đi nước ngoài vài ngày cậu đã vội vàng kết hôn. Cậu tàn nhẫn thật đấy, bản thân tôi đang bất hòa với người yêu vậy mà cậu lại đi kết hôn. Cậu bị cái gì kích thích à?”
Phó Tư Duyên dường như bỏ lời cậu ta nói ra đằng sau, dẫn Triệu Kim Mạn ngồi xuống lấy chai nước trái cây cho cô. Thấy vậy cô liền che cốc thủy tinh rỗng lại: “Anh cho em uống rượu nhé?”
Hai mắt cô sáng lấp lánh nhìn ly cocktail trước mặt, nóng lòng muốn thử vậy mà Phó Tư Duyên lại nhẫn tâm lắc đầu xê dịch ly cocktail ra phía xa, rót chai nước nho vào cốc.
“Phó Tư Duyên, em chỉ uống thử một chút thôi.”
“Em phải biết rõ bản thân mình tửu lượng thế nào chứ.” Anh ghé sát vào tai cô thì thầm.
Cô là người thích uống rượu nhưng tửu lượng lại cực kỳ tệ, bình thường uống một ly đã bắt đầu say xỉn. Lần trước cô uống rượu gọi điện cho anh, Phó Tư Duyên lập tức phát hiện tửu lượng cô quá thấp, tốt nhất không nên động vào bia rượu.
Triệu Kim Mạn đành ngậm ngùi nghe theo, cô nhìn Muộn Khê ngồi đối diện đưa tay chào hỏi cô ấy. Cô nhớ rõ cô gái này là nghệ sĩ trong giới giải trí, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất lạnh nhạt, kiêu ngạo. Dường như cô ấy đi theo Mạnh Duật Đường tới đây, quan hệ giữa bọn họ cô không tiện hỏi.
Dù sao mấy người ở đây đều là bạn của anh, chưa hề thân thuộc với cô nếu hỏi sẽ bị coi là vô duyên tọc mạch.
Sau màn chào hỏi nhàm chán, Mạnh Duật Đường cởi mở lên tiếng: “Nào, chúng ta cùng nhau nâng ly chúc mừng Phó Tư Duyên – người kết hôn sớm.”
Kết hôn sớm? Bọn họ đều thấy Phó Tư Duyên kết hôn sớm sao? Dù anh lớn hơn cô vài tuổi nhưng tính ra đúng là kết hôn sớm thật. Đây là độ tuổi độc thân hoàng kim, vậy mà anh lại kết hôn với cô. Triệu Kim Mạn đau lòng giúp anh.
Phó Tư Duyên nghe họ nói vậy chỉ cười, liếc nhìn cô rồi cúi đầu hỏi: “Em cũng thấy tôi kết hôn quá sớm à?”
“Nào có, phải nói cuộc hôn nhân này của chúng ta phải là duyên trời tác hợp mới đúng.”