Triệu Kim Mạn siết chặt cánh tay anh, móng tay nhấn sâu vào da thịt rắn chắc. Không biết có phải vì câu nói kia hay không mà trái tim cô như bị ai đó nắm lấy.
“Phó Tư Duyên …” Cô quay đầu sang nơi khác, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Đôi mắt kia như vòng xoáy nước nếu không cẩn thận Triệu Kim Mạn có thể bị hút vào trong.
Phó Tư Duyên cúi đầu hôn lên cơ thể cô một cách dịu dàng, đầu lưỡi ấm nóng chạm vào da thịt mềm mại, từng chút một mút lấy như đang nhấm nháp mỹ vị.
Anh vùi đầu xuống ngực cô, bàn tay không hề rảnh rỗi bao trọn lấy nó. Đầu ngực hồng nhuận run rẩy dưới đầu lưỡi trơn trượt. Triệu Kim Mạn ôm lấy đầu anh, mười đầu ngón tay xuyên qua lớp tóc ngắn mềm mại, hai chân bám chặt quanh eo rên rỉ, “Ngứa quá.”
Nụ hôn dày đặc của anh ngày một xuống thấp.
Phó Tư Duyên hôn cô một cách nghiêm túc, đôi môi mát lạnh chạm xuống da thịt nóng ran, dùng sức mút vào như muốn đem cô nuốt xuống bụng.
Đầu lưỡi lướt qua eo cô, trằn trọc giây lát.
Hô hấp Triệu Kim Mạn dồn dập, nhịp tim gia tăng, cô cảm cảm giác như bản thân hít thở không nổi.
Tệ hơn nữa là Phó Tư Duyên bắt đầu chạm vào vùng cấm giữa hai chân cô.
Mới vừa rồi anh chạm vào bụng cô, nước trong cơ thể đã không ngừng tuôn ra.
Triệu Kim Mạn quá nhạy cảm mà Phó Tư Duyên hôm nay lại vô cùng dịu dàng khiến cô sa vào trong đó.
Anh ở phía dưới hai chân cô, một cảm giác xấu hổ ập đến, mặt cô đỏ bừng, cô đoán được Phó Tư Duyên sẽ làm gì tiếp theo. Anh định khẩu giao bằng miệng cho cô.
Triệu Kim Mạn cảm thấy mình phát điên mất.
Cô cắn môi cúi đầu nhìn anh, Phó Tư Duyên chăm chú nhìn vào âm h* hồng hào, ánh mắt chìm đắm, “Thật là một hoa huy*t xinh đẹp.”
Ngón tay linh hoạt của anh ra vào, khuấy động tầng tầng lớp lớp bên trong. Mật hoa thơm ngọt tiết ra thấm đẫm tay anh.
Hoa huy*t dường như yêu thích ngón tay anh, phản ứng mãnh liệt.
Triệu Kim Mạn bặm môi, nhắm hai mắt lại, “Phó Tư Duyên, em khó chịu.”
Quả thật cô rất khó chịu, khoái cảm phía dưới kích thích dây thần kinh như dòng điện chạy thẳng vào người bứt rứt khắp cơ thể.
Môi Phó Tư Duyên chạm vào hoa huy*t ngọt ngào.
Cô vừa mới tắm xong, âm h* còn đọng lại mùi sữa tắm thoang thoảng, là mùi chanh kèm theo mùi hương từ cơ thể cô tiết ra.
Âm h* này cực kỳ xinh đẹp, sắc hồng nhàn nhạt, bên trong hẹp nhỏ, hòa hợp với anh.
Môi lưỡi của anh được hoa huy*t bao bọc.
Đầu lưỡi cọ xát hoa huy*t, đem mật dịch chảy ra nuốt trọn, cả người Triệu Kim Mạn cong lên.
Phó Tư Duyên ôm lấy eo cô cố định nó, từng chút một trêu đùa âm h*. Tiếng lưỡi mút vào tạo ra âm thanh ái muội làm toàn thân Triệu Kim Mạn ngày một nóng lên giống như chìm trong biển lửa.
“Thật thoải mái.” Cô hét chói tai khi tới cao trào, cả cơ thể cô như được thả lỏng hoàn toàn.