Hoa Mẫu Đơn

Chương 10: Lần đầu tiên (2)



Anh nằm đè lên cô. Áp môi mình xuống môi cô hôn cuồng nhiệt, cô hôn đáp trả anh, vòng tay qua người ôm anh. Anh xoa nắn bộ ngực đẩy đà của cô, anh hôn đến cổ, ngực, ngậm lấy nụ hoa trước ngực không ngừng bú mút. Mà cô nằm bên dưới đã ướt át lắm rồi, cảm giác bây giờ của cô là vô cùng thoải mái và sung sướng.

Tay anh lần mò vào quần cô, cảm thấy cô đã ướt át lắm rồi. Anh hôn lên ngực cô một cái sau đó cởi quần áo đưa vật nóng bỏng vào cơ thể cô. Cô khẽ chau mày. Anh lo lắng hôn lên tóc cô.

- Bà xã. Thả lỏng ra. Em cứ như vậy anh sẽ chết mất!

Là do của cô quá khít, quá hấp dẫn anh, nếu cứ như vậy thì anh có thể bắn vào bất cứ lúc nào...

Cô vì đau đớn mà rơi nước mắt, anh hôn lên nước mắt của cô, nhẹ nhàng cử động.

- Bảo bối. Ngoan, đừng khóc...

- Rất đau.

- Anh biết. Sau này sẽ không như vậy nữa.

Cô gật gật đầu, anh bắt đầu cử động mạnh và nhanh hơn.

- Tuấn Kỷ. Nhẹ một chút... Em... em không chịu nổi... Tuấn Kỷ... ưm... anh đừng thô bạo quá... Tuấn Kỷ...

Anh hoàn toàn không nghe thấy, tiếp tục làm, nhưng đến khi cô gần lên đến đỉnh điểm thì anh lại rút ra ngoài.

- Đáng ghét!

- Nói là em muốn anh. Anh liền để em sung sướng.

- Không.

- Nói đi mà.

- Tuấn Kỷ. Em muốn anh, đừng làm em lên trên mây rồi lại đẩy em xuống, cầu xin anh...

- Được rồi.

Anh tiếp tục làm. Lần này cô thật sự sung sướng. Từng đợt sóng tình ồ ạt kéo đến, trãi qua không biết bao nhiêu lần, cũng không biết anh đã ươm mầm nhiều bao nhiêu, chỉ thấy cô nằm trong ngực anh nũng nịu.

- Anh thật đáng ghét!

- Không đáng ghét làm sao "làm" được em?

Anh kéo trong tủ đầu giường lấy ra một chiếc nhẫn đeo lên tay cô. Cô nhìn chiếc nhẫn trước mặt sáng lấp lánh, hơi nghẹn nghẹn, nước mắt cô rưng rưng. Lâm Tuấn Kỷ thấy cô nấc nhẹ thì hoảng lên vuốt mặt cô.

- Bà xã. Em không thích à? Anh đổi lại nhé?

- Tuấn Kỷ. Em yêu anh.

Cô ôm siết chặt anh, hôn lên lồng ngực rắn chắc, anh vui vẻ vì câu nói của cô, cầm lấy chiếc nhẫn đeo lên tay cô, anh chìa tay anh ra, chỉ vào ngón áp út bàn tay trái.

- Bà xã. Em nhìn đi. Chúng ta có nhẫn giống nhau đó.

Cô gật gật đầu. Được rồi, không bại dưới tay người đàn ông này cũng rất uổng phí.

Anh hôn lên bàn tay nhỏ bé của cô. Ngày mai đăng ký kết hôn, cô sẽ nhanh chóng trở thành vợ anh, anh sẽ trân trọng yêu thương cô, dành cho cô mọi điều tốt nhất...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.