Hoa Nhài Nhỏ Của Anh

Chương 70



Ngày kết hôn của Thẩm Thận và Hứa Mạt luôn vẫn chưa định, tuy rằng hai người cũng luôn có tính toán kết hôn, nhưng bởi vì vấn đề hành trình của từng người, cũng vẫn không có đi sâu nghiên cứu vấn đề này.

Có điều trong nội tâm hai người, trái lại vô cùng có ăn ý. Có thể ngày nào đó yên tĩnh, cùng nhau ngồi xuống, liền có thể lập tức đập gạch quyết định xong thủ tục liên quan tới hôn nhân.

Hứa Mạt vội vàng nhận phim mới, rèn sắt khi còn nóng lên cao một tầng, lúc nhàn hạ lại cùng với Thẩm Thận thế giới hai người, hai người trái lại cũng sống cuộc sống thần tiên quyến lữ.

Thẩm Thận cũng không vội, nếu Hứa Mạt đã đáp ứng lời cầu hôn của anh, như vậy sớm kết hôn hay muộn kết hôn, anh thấy đều là giống nhau, Hứa Mạt sớm muộn cũng đều là vợ của anh.

Hai người không vội, đại đội giục hôn trái lại online.

Quần chúng ăn dưa luôn luôn quan tâm cặn kẽ Thẩm Thận và Hứa Mạt hận không để ấn đầu hai người đi đến cục dân chính, thường muốn kêu đầu hàng, muốn hai người update chút cuộc sống hàng ngày.

Ngày đó Thẩm Thận cầu hôn, bát quái trên mạng là đầu đề của trang báo, cả một khu vực bắt mắt đều phân chia cho anh. Dù sao, một dãy khu vực màn hình điện tử vô cùng mắc tiền của trung tâm thành phố đều bị ba hàng thư tình của anh chiếm hết.

Có người tại chỗ mắt thấy chụp ảnh đăng lên mạng, nhấc lên làn sóng lớn thứ nhất. Mà làn sóng thứ hai, lại là nguyên nhân câu trả lời dụng tâm kín đáo của Thẩm Thận.

Ngày cầu hôn thành công, anh đăng một tấm ảnh hướng về cảnh đêm bên ngoài, cửa sổ sát đất kéo dài ra ngoài, đèn sáng rực rỡ, cảnh đêm của người có tiền, vô cùng xinh đẹp xa hoa.

Mà trong tấm ảnh này mơ hồ có thể thấy phản chiếu của ánh đèn, mông lung hiện ra hai bóng người mơ hồ.

Chữ kèm theo chỉ có hai chữ: [Cuối cùng.]

Liên tưởng đến câu tỏ tình phách lối của Thẩm Thận, mọi người lại đào ra, lập tức đối chiếu.

Ảnh chụp trải qua xử lý hiệu quả ánh sáng, có thể thấy được, dựa sát vào nhau ôm nhau, vô cùng thân thiết khăng khít.

Địa điểm cũng vô cùng quen thuộc, chính là khu nhà cấp cao của Thẩm Thận.

Sớm ngay lúc chương trình thực tế phát sóng, liền có người đào ra chỗ ở của Hứa Mạt ở nhà cao cấp hai tầng ở trung tâm thành phố, ra vào đều phải quét mặt, không chỉ dựa vào có tiền, cũng không thể mua được một căn.

Mà Hứa Mạt gia thế bình thường, ra mắt lại đột nhiên nổi tiếng, cũng không thể ở trong căn hộ cao cấp hai tầng ba tầng được, diện tích vượt qua bốn năm trăm mét vuông, cũng quá xa xỉ rồi.

Lúc ấy trên mạng còn có người chỉ trích, tự nhiên có fans trả lời lại, Nhất Thiên có tiền có thế, đối với dạng ngôi sao mới tương lại vô cùng có mong đợi, đãi ngộ cũng vô cùng tốt. Cho Hứa Mạt và đoàn đội của cô nơi ở như vậy, cũng không phải không thể. Mà theo sau liên tiếp của chương trình, vấn đề này liền bị bỏ qua.

Đợi khi Thẩm Thận công khai, nhóm fans hậu tri hậu giác, rất nhiều chân tướng cũng tự nhiên hiện lên.

Weibo trước kia của hai người chứng thực cũng có dấu vết để lại, cùng với Thẩm Thận trước nay weibo chỉ treo cái tên, càng vì tai tiếng giả, tức giận vì hồng nhan, đặc biệt làm sáng tỏ.

Rất nhiều sự việc lúc ấy không lưu tâm, sau đó xâu chuỗi lại, có thể phát hiện mỗi cái đều ẩn giấu dấu vết.

Hư hư thực thực Thẩm Thận cầu hôn thành công, fans rốt cuộc ngồi không yên, cả ngày gào khóc muốn bọn họ phát đường.

Dù sao trầm thận và Hứa Mạt một đôi này, giá trị nhan sắc cao không nói, người cũng rất quyến rũ.

Về phần ba hàng chữ thư tình của Thẩm Thận, cũng bị rất nhiều người tranh nhau bắt chước.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ internet đều mạnh mẽ xuất hiện rất nhiều người giục hôn.

Nhưng Thẩm nhị thiếu sau đó ngay cả rắm cũng không thả, một chút động tĩnh cũng không có.

Fans của hai người nhất thời liền không vui, cả ngày ở dưới weibo Thẩm Thận cầu hôn thành công bình luận share, cứng đầu khiến hai người vô cùng khiêm tốn này lần nữa leo lên hot search.

Thẩm Thận chỉ có khi muốn đăng weibo mới sẽ lên liếc nhìn một cái.

Buổi đêm một ngày nào đó, anh tắm xong, vừa từ nhà tắm bước ra, liền thấy Hứa Mạt làm ổ trong chăn nệm, cười đến run rẩy. 

Anh hai mắt híp lại, lại gần liếc nhìn, thì ra là hai người đã lên hot search, Hứa Mạt đang ở đó xem chủ đề liên quan đến hai người.

Chẳng qua, cô cười đến vui vẻ như vậy cũng rất khó hiểu.

Thẩm Thận ném khăn tắm đi, tùy ý ném lên trên giường nhỏ ở bên cạnh, cúi người áp xuống, ngón tay rất thâm nhập, nhẹ nhàng chậm rãi mà sờ nắn, mật đào đã chín, đang chờ đợi thu hái.

Hứa Mạt bị lực tay lớn của anh làm đau, thân mình vừa lóe, giãy dụa tránh thoát được anh.

Thẩm Thận thấy thế hung hăng cắn một ngụm lên trên mặt cô, ngữ khí mang theo chút mất hứng, "Em xem gì vậy? Cười thành như vậy."

Hứa Mạt giơ điện thoại qua cho anh xem, "Có fans vẽ tranh cho chúng ta, vẽ anh đặc biệt mắc cười."

"Ồ?" Thẩm Thận nhíu mày, giờ phút này tâm tư lại hoàn toàn không ở trên đó.

Toàn thân cô toát ra hương thơm sau khi tắm xong, cũng không biết dùng sữa tắm của hãng nào, mà so với mùi hương bình thường không giống, hiện lên hương sữa thanh ngọt, trong sự đơn thuần có quyến rũ, vô cùng hấp dẫn người khác.

Anh xốc chăn lên, ngồi vào, tầm mắt tùy ý lướt qua màn hình điện thoại của Hứa Mạt.

Nhưng chính là thoáng nhìn một cái như vậy, ánh mắt anh nhất thời liền dừng một chút.

Thẩm Thận nguy hiểm lại gần, hỏi cô, "Sao còn có đàn ông khác khác?"

Hứa Mạt nâng mắt lên, thử nói, "Trận chiến....bảo vệ...tình...yêu?"

Thẩm Thận nhẹ hừ một tiếng, "Đừng tưởng rằng lão tử nhìn không ra là Giang Mặc, đúng là âm hồn bất tán, fans này tên là gì, kéo đen đi."

Hứa Mạt vỗ vỗ vai anh, cảm thấy buồn cười, "Người ta là vẽ thôi, anh còn tranh luận, ấu trĩ."

Đôi mắt sâu thẳm của Thẩm Thận nổi lên ánh sáng không rõ, anh nhanh chóng lật người, nhẹ nhàng đoạt được điện thoại của cô, sau đó tùy ý ném lên tủ đầu giường.

Điện thoại bị ném đi, truyền đến một tiếng lạch cạch không nhỏ, vô cùng trong trẻo. Lòng Hứa mạt cũng theo một tiếng này, bị véo chặt.

Ngón tay thon dài của anh ấn lấy cô, ngữ khí ngả ngớn, lặp lại lời vừa nãy cô vừa nói, "Ấu trĩ? Vậy em nói xem, anh trai chỗ nào ấu trĩ?"

Hứa Mạt bình phục lại nhịp tim hơi loạn của bản thân, ổn định nói, "Anh thật sự muốn em nói sao?"

Thẩm Thận gật đầu nhẹ không thể quan sát được.

Hứa Mạt lần này đối mặt với anh, thoáng có chút lo lắng, cũng có vẻ càng thêm lý lẽ hùng hồn, lời trực tiếp thốt ra, "Chỗ nào chỗ nào đều......"

Chân mày anh tuấn của Thẩm Thận hơi nhướng lên, chỉ một độ cong này cũng khiến cho Hứa Mạt cảm thấy một chút nguy hiểm.

Anh không có ý tốt đụng đụng cô, "Chỗ này cũng?"

Mặt Hứa Mạt nhất thời kiền nóng lên, hai tay bất giác liền vòng quang eo hẹp anh vừa lộn xộn, chôn đầu vào trong hõm vai anh.

"Anh..... Anh sao cứ như vậy a......" Cô nhỏ giọng thì thầm, ngữ khí mềm mại.

"Vật nhỏ khẩu thị tâm phi, cho nên là ai cả ngày quấn lấy anh nói thích?" Thẩm Thận rõ ràng xem thường sự kháng cự của cô, Hứa Mạt nhanh chóng liền dưới sự trêu chọc của anh mà nóng đến sắp tan chảy rồi.

Động tác dưới tay của Thẩm Thận chưa ngừng lại, cười rất xấu ca, "Anh chính là thích em như vậy, em càng như vậy, anh liền càng muốn ức hiếp em."

Giọng nói trầm thấp êm tai của anh truyền đến, quyến rũ mê người, trong con ngươi đen phác họa một hình dáng nho nhỏ, trong đó chính là cô.

Hứa Mạt bị quỷ ám ảnh chủ động kéo lấy cổ anh, ghé vào lỗ tai anh mềm mại thổi khí.

Thẩm Thận hai mắt đều đỏ lên, ngữ khí vẫn không nhanh không chậm, "Anh thấy em chính là thiếu......"

Anh cúi xuống người xuống, ở bên tai Hứa Mạt nói một từ vô cùng lưu manh.

Hứa mạt nhìn anh, mắt nai ngâm trong một tầng sương mù mềm mại, ngữ khí nhẹ như gió, "Vậy anh..... Đến đi......"

Cô khó có được chủ động, Thẩm Thận đương nhiên dốc sức chứng minh bản thân rồi.

Chẳng qua mưa to gió lớn lần này tuy muốn sóng to gió lớn hơn bất kỳ lần nào, đến dũng mãnh, cũng lại đi nhanh.

Lúc chấm dứt, Hứa Mạt hiển nhiên là có chút kinh ngạc, sau khi cô nhận lấy, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, trong đôi mắt mang theo chút ngơ ngác.

Thẩm Thận có chút hỗn loạn, anh hôn lấy cô không cho cô mở miệng nói chuyện, mặt ngoài không có gợn sóng quá lớn, trong nội tâm lại hung hăng mắng một câu chửi thề.

-

Thời gian mùa hè, Hứa Mạt và Thẩm Thận bị gọi về Thẩm trạch một chuyến.

Nguyên nhân không có gì, đơn thuần chính là bà nội Thẩm nóng nảy, lôi kéo hai người đến bàn chuyện ngày kết hôn. 

Mắt thấy Hứa Mạt càng ngày càng bận, Thẩm Thận cũng là xoay quanh ở trong Nhất Thiên, bà nội Thẩm không tránh khỏi lo lắng.

Bà cũng biết người trẻ tuổi vô cùng có ý tưởng, thế là bà chỉ là muốn hỏi trước xem tính toán trước mắt của hai người.

Thẩm Khoảnh đã sắp xếp xong từ sớm, kết quả đến cuối cùng, có mặt mũi nhất vẫn là đôi này của Thẩm Thận.

"Hai đứa cuối cùng nói thế nào?" Bà nội Thẩm nhìn đôi tình nhân nhỏ này, làm sao nhìn cũng thỏa mãn.

Thẩm Thận kéo Hứa Mạt ngồi lên ghế sô pha, ngữ khí rất nhạt, "Thuận theo tự nhiên."

Nói xong anh thuận tay mò trái cam to, bóc xong rồi theo bản năng liền đưa cho Hứa Mạt.

Hứa Mạt giương mắt nhìn anh, nhẹ nhàng mà đẩy trở về, dưới ánh mắt khó hiểu của Thẩm Thận nhỏ giọng nhắc nhở, "Đưa bà nội trước......"

Thẩm Thận nhẹ ho khan, thẳng lưng nhìn về phía bà nội Thẩm, người sau đang đánh giá anh, vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu.

"Lấy đi lấy đi, bà không cần tấm lòng giả của cháu." Bà nội Thẩm nói xong giống như lại cảm thấy hối hận, nâng tay đoạt mất cam trong tay Thẩm Thận.

Thẩm Thận không phòng bị, trong tay trống không, anh cảm thấy có chút cạn lời.

Giây tiếp theo, bà nội Thẩm đem trái cây bẻ thành nửa, tự mình đưa cho hứa mạt, "Hai chúng ta chia ra ăn, không cho sói mắt trắng ăn."

Thẩm sói mắt trắng: "......"

"Bà cảm thấy vẫn là nhanh chóng nắm bắt đi, không lẽ hai đứa định cứ kéo dài như vậy?" Bà nội Thẩm ăn xong trái cây, lại bắt đầu cằn nhằn.

"Đây không phải tạm thời không có thời gian sao, sau này rảnh rồi lại bàn cũng kịp." Thẩm Thận lười biếng dựa trên ghế sô pha, đầu ngón tay quấn quanh tóc đen của Hứa Mạt, ánh mắt trống rỗng.

Anh tự có sắp xếp, tóm lại cũng sẽ không quá muộn, hết thảy đều cần chuẩn bị kỹ càng.

Bà nội Thẩm không biết suy nghĩ trong lòng Thẩm Thận, trừng mắt anh một cái, sau đó nói với Hứa Mạt, "Tiểu Mạt, cháu nghĩ như thế nào? Đợi đến khi các cháu rảnh lại sắp xếp chắc chắn không kịp, hôn lễ đủ loại sắp xếp, đều phải chuẩn bị trước rất lâu."

Bà nội Thẩm nói chuyện, Hứa Mạt nghiêm túc nghe, sau đó gật đầu, "Bà nội, bà đừng quá gấp, cháu nghĩ trễ nhất năm nay chắc là có thể."

"Ngày cũng phải chọn tốt, bà chọn cho hai đứa rất nhiều ngày lành tháng tốt, hai đứa nhìn xem." Nói xong, bà nội Thẩm không biết từ đâu moi ra cuốn sổ mỏng, bên trong ghi chi chít những ghi chú.

Hứa Mạt tập trung nhìn vào, đều là có liên quan đến hôn lễ.

"Bà nội bình thường rảnh không có gì làm, tự mình giúp hai cháu đặt ra vài phương án, cái này nếu không thích, đến lúc đó tìm đoàn đội tư nhân giải quyết, hai đứa cầm trước đi."

Bà nội Thẩm quá mức nhiệt tình, Thẩm Thận từ đầu luôn ở bên cạnh lắng nghe, lúc này không nhanh không chậm nói, "Được rồi bà nội, chúng cháu sẽ xem, bà không mệt sao?"

Bà nội Thẩm khéo léo cười, "Sao sẽ mệt? Bà thậm chí cảm thấy vô cùng thích thú cơ."

Thẩm Thận nghiêng đầu qua, ý tứ không rõ liếc nhìn Hứa Mạt một cái.

Hứa Mạt nhận lấy ánh mắt của anh, chọt chọt tay anh. 

Thẩm Thận mò lấy tay nhỏ lộn xộn của cô, liền xấu tính véo véo, sau đó nhét cuốn sổ mỏng đó vào trong ngực cô, khóe miệng hơi cong, "Nghe thấy chưa, muốn em cầm đó, bà chủ Thẩm tương lai."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.