Chính sự mà Thẩm thận nói tới tiến hành hơn nửa đêm, mới khó khăn lắm mà dừng lại.
Anh ôm lấy Hứa Mạt, nụ hôn vụn vặt rơi xuống nơi vùng cổ của cô, không có ngừng nghỉ, một bộ dáng vẫn chưa thỏa mãn.
Có thể là mấy ngày nay đúng lúc gặp phải kỳ nghỉ, Hứa Mạt nghỉ ngơi nhiều rồi, lúc này trái lại cũng không buồn ngủ.
Cô xoay người lại, ôm lấy vòng eo khỏe mạnh của anh, dụi dụi vào trong ngực của Thẩm Thận.
"Sao còn chưa ngủ? Ôm em đi tắm?" Giọng nói của Thẩm Thận mang theo sự lười biếng sau khi thoả mãn, còn kèm theo giọng khàn khàn giống như cát ma sát.
Thời tiết bắt đầu chuyển nóng, làm xong hai trận, hai người toàn thân đều dinh dính, cực kỳ không thoải mái.
Hứa Mạt hưởng thụ sự quan tâm của anh, gật gật đầu.
Lại từ trong phòng tắm đi ra, Hứa Mạt càng thêm không buồn ngủ.
Thẩm Thận tự tay đổi ga giường, đợi sau khi trải xong đệm giường, mới ôm Hứa Mạt lên.
Anh cũng là lần đầu tiên ở cùng một chỗ với con gái trong căn phòng niên thiếu của bản thân, loại cảm giác này mới lạ không thôi, khiến anh cũng không buồn ngủ.
Nếu đã không muốn cứ như vậy thiếp đi, Thẩm Thận dứt khoát nửa dựa vào đầu giường, sau đó kéo Hứa Mạt một cái, vớt cô vào trong ngực của mình, đầu giường chỉ bật một chiếc đèn ngủ mờ nhạt.
"Hôn lễ em muốn theo kiểu dáng gì?" Thẩm Thận cầm cuốn sổ mới nãy bị ném ở đầu giường qua, chậm rãi lật vài trang.
Tay Hứa Mạt đặt lên trước ngực anh, cọ xát ở trong ngực anh, tìm một vị trí vô cùng thoải mái làm ổ, khẽ thở dài một cái, "Thích rất nhiều loại, có chút chọn không ra, mắt cũng hoa luôn rồi."
Thẩm Thận rũ mắt, nhìn gương mặt bình yên điềm tĩnh của cô.
Vầng sáng mông lung của đèn ngủ tản ra, ánh đèn chiếu lên lông mi cong vút đen mun của cô, phác đường nét nhu hòa.
Lòng anh nhất thời mềm nhũn một mảnh, sau đó nhẹ nhàng gẩy gẩy lông mi của cô.
Hứa Mạt đè đầu ngón tay quấy phá của anh xuống, cắn một cái ở trên đó.
Thẩm Thận tùy ý cô lộn xộn, ánh mắt lại tiếp tục rơi xuống cuốn sổ, ngón tay như ngọc gõ gõ, "Cái này rất không tệ."
Hứa Mạt nhìn qua, là một bộ lễ phục nhỏ nhắn dịu dàng, hẳn là quần áo lúc mời rượu, chất liệu mỏng, thiết kế thấp ngực, lớn mật lại mới lạ.
Cô vừa rồi cũng nhìn thấy bộ này, mặc vào vô cùng có tiên khí. Chỉ có điều Hứa Mạt cho rằng người lớn tương đối thích kiểu dáng bảo thủ một chút, thế nhưng phong cách của bà nội Thẩm lại không giống, sự khác xa quá lớn, nhưng váy được chọn cũng đều vô cùng xinh đẹp.
"Bộ này hả, em cũng khá thích, đến lúc đó một ngày có thể đổi vài bộ sao?" Hứa Mạt tiến lên trước, cẩn thận nghiên cứu một hồi.
Thẩm Thận nhíu mày, nhẹ hừ một tiếng, "Bộ này không được."
Hứa Mạt nghi ngờ ngẩng đầu, "Anh mới nãy không phải là nói rất không tệ sao?"
Thẩm Thận ngữ khí nhàn nhạt, "Ừm, ở trong nhà mặc cho anh nhìn rất không tệ."
Hứa Mạt nhẹ nhàng đập một cái vào mặt của anh.
Thẩm Thận trực tiếp nắm lấy nắm tay nhỏ của cô, ngữ khí ngậm cười, "Bảo Bảo lực nhẹ quá, không nỡ đúng hay không."
Hứa Mạt híp híp mắt, người đàn ông được một tấc lại muốn tiến một thước này, không cứu nổi!
Cô không phụ sự mong đợi, sau đó lại vung một quyền nặng nề, lần này thì di chuyển trận địa, nện thẳng lên lồ,ng ngực rộng rắn chắc của anh, phát ra một tiếng nặng nề.
Lực đạo này không đau không ngứa, giống như đang đùa giỡn. Thẩm Thận cười càng thoải mái, gãi gãi cằm nhỏ trơn bóng của cô, rồi mới lên tiếng, "Được rồi không chọc em nữa, em có thể mặc, anh không hạn chế em, muốn mặc gì thì mặc đó."
Nói xong, anh đè thấp giọng, thần thần bí bí xích lại gần bên tai cô, "Có điều...... đêm động phòng tối hôm hôn lễ, em cũng phải chọn ra vài bộ đẹp mắt, hay anh lại định chế cho em vài bộ váy ngủ?"
Vành tai Hứa Mạt đều đỏ, Thẩm Thận lúc nào cũng là bộ dáng rất có đạo lý, nhưng mà anh cố tình không có đạo lý nhất.
"Vài bộ? Anh cho rằng em là bán sỉ lẻ sao?" Hứa Mạt rất tức giận, chân đạp anh một cái.
Thẩm Thận ngữ khí lười nhác, "Sao nào, một bộ em cảm thấy anh đủ rồi?"
"Đủ cái gì?"
"Đủ anh xé nha." Thẩm Thận nhàn tản, ngữ khí nhẹ nhàng, giống như đang thảo luận thời tiết vô cùng bình thường.
Hứa Mạt nghẹn lời, với lấy chăn mỏng, sau đó cả đầu chui vào trong.
Thể hiện rõ bộ dáng không muốn nhìn anh.
Thẩm Thận cười khẽ một hồi, kéo cô ra từ trong chăn mỏng.
"Cũng ở cùng anh trai lâu như vậy rồi, còn dễ đỏ mặt như vậy, về sau sinh con làm sao bây giờ."
"Anh thích con nít sao?" Hứa Mạt chớp chớp mắt, lúc Thẩm Thận mặt lạnh kỳ thật vô cùng lạnh lùng đáng sợ, chủ đề nói đến đây, Hứa Mạt nghĩ đến thái độ của anh đối với con nít, trong lòng kỳ thật vẫn rất hiếu kì.
Thẩm Thận rũ mặt xuống, không trả lời thẳng, chỉ nói là, "Bây giờ còn không vội, em còn trẻ, trải qua thế giới hai người cùng anh nhiều chút không tốt sao?"
Xét từ suy nghĩ chân thật nhất ở trong lòng, anh vẫn không có dự định đến chuyện con cái.
Lại nói, sinh một nhúm lông ra giành sự chú ý của Hứa Mạt với anh, anh là khùng hay ngu chứ.
Chủ yếu nhất là, thân thể cô tuy rằng vừa mới điều dưỡng tốt, nhưng chủ chốt vẫn yếu. Thẩm Thận không muốn để cho Hứa Mạt nhanh như vậy chịu tội lớn, chờ qua vài năm lại suy nghĩ cũng không muộn.
"Em chỉ hỏi anh thích hay không, anh còn kéo đến chuyện sinh con rồi, anh cũng không trả lời thẳng với em." Hứa Mạt có một chút bất mãn, gãi gãi lên cánh tay anh.
"Chỉ cần rảnh rỗi anh không phải đều trả lời em sao?" Thẩm Thận vội vàng lật xem cuốn sổ, ánh mắt nhìn chằm chằm một chỗ nào đó, chỗ đó bị khoanh tròn bằng bút đỏ, còn vẽ lên ngôi sao năm cánh.
Hứa Mạt mới mặc kệ anh nhìn cái gì, chỉ phản bác, "Anh không có trả lời em, chơi xấu."
Thẩm Thận vén nửa mí mắt, "Mỗi ngày vội vàng làm chuyện sinh con với em, còn không tính là trả lời?"
Hứa Mạt khó được tức giận, hét lên một tiếng, sau đó quay lưng về phía anh, không nhúc nhích, bóng lưng viết đầy kháng cự cùng bất mãn, lộ ra một cỗ oán khí không muốn để ý người.
Thẩm Thận đẩy cô, không nhúc nhích.
Lại đẩy cô, vẫn là không nhúc nhích.
Anh đặt cuốn sổ ở đầu giường, thuận tay tắt đèn ngủ đầu giường, trong phòng nhất thời lâm vào một màu đen kịt.
Thẩm Thận sau đó nằm xuống, từ phía sau lưng ôm lấy cô.
"Được rồi, anh thích. Đương nhiên rồi, anh chỉ thích em sinh cho anh. Em xem hai con khỉ con nhà Thẩm Lãm Dã vừa sinh......" Thẩm Thận nói đến chỗ này, dừng một chút, rõ ràng rơi vào hồi ức không vui vẻ là mấy.
Kỳ thật Thẩm Thận muốn ôm, thế nhưng anh vừa vươn tay, hai đứa bé liền khóc thét lên, giống như anh rất xấu xa.
Thẩm lão gia tử một gậy liền gõ anh đi chỗ khác.
Hứa Mạt nhất thời không tức giận, có chút dở khóc dở cười, "Anh nói con của em họ anh như vậy, thật sự được sao?"
Thẩm Thận ôm chặt thế giới ngọt thơm trong ngực, hít hà hương hoa nhài trên trên người cô, một hồi lâu mới chậm rãi mở miệng, "Nhà khác gọi là khỉ con, nhà chúng ta đều gọi tiểu bảo bối."
Hứa Mạt khúc khích bật cười, cảm thấy Thẩm Thận không hiểu sao đáng yêu.
Kỳ thật Thẩm Thận lúc này nói đến nhẹ nhàng, đợi đến sau này khi anh hổn hển muốn thu thập hai nhúm lông nhà mình, tiểu bảo bối tuyệt đối sẽ không thể gọi, đương nhiên đây là sau này nói.
"Vừa nãy anh lật đại khái, cảm thấy ngày tám tháng tám khá được, em cảm thấy sao?"
Hứa Mạt thành công bị gợi lên hào hứng, "Hả? Anh nghĩ giống như em, âm lịch đúng không?"
Cô sinh ra ở Dương thành, người thành phố nhỏ ăn sinh nhật đều là dựa vào lịch âm, lựa chọn những ngày quan trọng cần chúc mừng, cũng đều là căn cứ vào ngày âm lịch.
Mùng tám tháng tám không chỉ là con số may mắn có thể lấy điềm may, cách bây giờ cũng còn có chưa đến nửa năm, đủ để chuẩn bị. Hơn nữa còn có thể không xung đột với chuyện cô quay phim, sớm an bài tốt hành trình.
"Vậy bước đầu định như vậy đi." Thẩm Thận nói, nhẹ nhàng mổ mổ vành tai của cô.
Qua hồi lâu, anh lại thêm một câu, "Lễ phục để thay chọn từ chỗ bà nội, váy cưới chính anh có chuẩn bị khác, chỉ có điều nhà thiết kế còn chưa về nước, đến lúc đó dẫn em đi thử."
Hứa Mạt dạ một tiếng, sau đó cười khẽ, "Em đại khái là người sớm công bố tình cảm với sớm kết hôn nhất trong đám bạn học."
Trong vòng này kiêng kỵ nhất yêu đương với kết hôn, đặc biệt là người mới. Dù cho có, cũng hơn nửa là ngầm yêu đương với kết hôn bí mật, sẽ không công khai.
Có điều còn may Hứa Mạt không phải idol đi theo con đường lưu lượng, bởi vì từ góc độ fan hâm mộ mà nói, độ khoan dung của bọn họ đối với diễn viên cao hơn so với idol, diễn viên nghiêm túc quay phim không sao tác mà là yêu đương, đa số fan hâm mộ vẫn sẽ chúc phúc.
Lúc trước Hứa Mạt công khai, group lớp đều nổ tung, toàn bộ Thịnh Điện đoán chừng đều quen biết hoặc nhận biết cô.
Cùng thái tử gia giải trí Nhất Thiên âm thầm yêu đương lâu như vậy, Hứa Mạt trước kia khiêm tốn đến cỡ nào, hiện tại nhận lấy bao nhiêu vạn người chú ý.
Thẩm Thận vẫn luôn lẳng lặng lắng nghe, sau đó anh nghe được Hứa Mạt lặng lẽ meo meo, âm thầm lại nói thêm một câu.
"Có điều giống như...... Cũng là người hạnh phúc nhất."
Thẩm Thận tâm tình rất tốt, bá đạo quấn chặt cô, "Không có giống như, em chính là."
-
Thời gian hôn lễ của hai người ăn nhịp với nhau, không có bất kỳ dị nghị gì, thật như thế mà quyết định, một chút do dự cũng không.
Thẩm Thận sau đó trằn trọc bận rộn mấy ngày, chuẩn bị đi đoàn làm phim đón Hứa Mạt, hai người đã hẹn buổi tối cùng đi gặp nhà thiết kế kia, thuận tiện lại thử váy cưới một lần.
Hứa Mạt gần đây nhận một bộ phim dân quốc, cô ở trong đó đóng vai chính là nữ học sinh. Đoàn phim mới ở ngay thành phố Z, chỉ có điều cách hơi xa, chỗ quay phim cũng ở ngoại ô.
Hai người miệng cũng rất kín, đối mặt sự phỏng vấn và suy đoán của thế giới bên ngoài, một mực duy trì im lặng không nói, ngậm miệng không nói chuyện hôn lễ.
Đề cập đến phương diện này, vẫn thận trọng chút mới tốt.
Nhưng càng như vậy, fan hâm mộ càng thêm khó chịu, hai người một khi có bất kỳ biến động nhỏ gì, đều có thể bị cô gái kính hiển vi* đào ra được chút ngọt ngào.
*Cô gái kính hiển vi (微镜女孩): Cô gái quan sát vô cùng vô cùng tỉ mỉ.
Bởi vậy, lần này Thẩm Thận đi thăm ban liền trở thành đòn giáng mạnh show ân ái, đêm đó leo lên đỉnh hot search, treo cao ở trên đó, lâu cũng không biến mất.
Mà tin tức bát quái chụp lén này cũng viết sinh động như thật, vô cùng có dáng vẻ.
Người qua đường ăn dưa trước kia cảm thấy hai người mai danh ẩn tích, khả năng trốn không thoát ma chú chia tay nhao nhao đều bị vả mặt.
Người khác không nói, ảnh chụp lần này quả thực có thể so với ảnh HD không chỉnh sửa, chi tiết đến thậm chí còn có thể thấy rõ những con rối nhung bày bên trong xe sang trọng của Thẩm Thận.
Còn có chính diện và sườn mặt không chút che giấu của Thẩm Thận, và cả nhan sắc không góc chết của anh.
Hứa mạt còn đang mặc sườn xám, quần áo cũng không kịp thay, nghe được trợ lý nói Thẩm Thận đã tới, vội vàng đứng lên.
Người của đoàn phim đều duỗi cổ, dáng vẻ tham gia náo nhiệt, thậm chí, sớm cầm chân máy ảnh của phim trường, chuẩn bị một ống kính quay phim hoàn mỹ đến không chê vào đâu được cho anh.