Họa Phố

Quyển 12 - Chương 29: R e s t a r t (29) : Phối hợp hoàn mỹ



“Căn cứ theo phân tích vừa rồi của chúng ta, tôi nghĩ nên khoanh ra vài trọng điểm,” Mục Dịch Nhiên nói tiếp “Thứ nhất, 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》 là một bức tranh, rất có khả năng cũng giống như các bức tranh chúng ta đã vào, có thể mở ra một cái thế giới trong tranh.”

“Thứ hai, hoa văn xuất hiện trên tướng cốt của chúng ta thuộc về phiên bản 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》nào, trước mắt có ba lựa chọn: Phiên bản Bắc Tống, phiên bản Nam Lương, cùng phiên bản sơ khai.”

“Thứ ba, 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》 vốn có đặc tính như sách vu—— Đây là điều cá nhân tôi cho rằng nên chú ý một chút, nếu như “lực tinh thần” là một thứ quan trọng ở trong tranh, như vậy sách vu rất có thể không phải là sách vu bình thường, mà là một quyển sách vu được rót vào lực tinh thần rất mạnh, mà hiện tại, trên tướng cốt của chúng ta xuất hiện nội dung trong sách vu, liệu việc này có mối liên hệ gì với nhau hay không?”

“Đây là những điểm mà hiện tại tôi cảm thấy quan trọng cần lưu ý đến, mọi người nếu cần có thể bổ sung.”

“Vậy, chúng ta thảo luận về ba vấn đề này trước đi,” Thiệu Lăng nói “Đầu mối quá nhiều ngược lại dễ bị rối loạn, trong quá trình thảo luận chúng ta vẫn có thể triển khai tư duy, cơ mà tốt nhất nên có một người ghi chép khái quát, dùng chữ viết ghi lại hơn nữa liệt kê thành từng mục có thể giúp mạch suy nghĩ của chúng ta rõ ràng hơn.”

Một đám đàn ông ai nấy đều nhìn qua rồi nhìn lại, không ai muốn đảm nhận vị trí “thư ký cuộc họp” này —— Bởi vì chữ xấu quá.

“Những lúc thế này làm tôi nhớ cô bé Cố Thanh Thanh kia da diết.” Kha Tầm nói.

Chữ viết của Cố Thanh Thanh vừa đẹp lại ngay ngắn chỉnh tề, hơn nữa còn rất thành thạo việc ghi chép.

“Vậy bỏ phiếu chọn người đi,” Kha Tầm nói “Tôi đếm một hai ba, mọi người cùng nhau chỉ hướng vị thư ký mà trong lòng muốn chọn ha.”

Mọi người đều nhận ra Kha Tầm làm vậy là muốn khiến không khí thoải mái hơn một chút, nên đều gật đầu phụ họa.

“Một, hai, ba!” Tiếng của Kha Tầm vừa dứt, mấy ngón tay đồng loạt chỉ về phía… Thiệu Lăng.

Thiệu Lăng “…” Cảm giác bản thân bị ức hiếp cực kỳ thê thảm trong cái đoàn này…

“Dùng laptop đánh chữ đi.” May là có Mục Dịch Nhiên đưa ra một biện pháp khá là chu đáo giúp Thiệu Lăng đỡ cực một chút, cơ mà… Thiệu Lăng dám thề, lúc nãy hắn tuyệt đối là thấy người này cũng hơi giật ngón tay chỉ về phía mình một chút!

Có người na, ở mặt ngoài thì giống đại lão, nhưng sau lưng lại âm thầm lén lút giấu mặt bỏ phiếu, hừ.

“Về vấn đề thứ nhất,” Vị đại lão ngoài trắng trong đen nào đó đã bắt đầu tiến vào đề tài, nói “Nếu 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》 là một bức tranh, hơn nữa nó có thể mở ra một cái thế giới trong tranh, như vậy liệu thế giới ấy có phải là thế giới lúc ban đầu của toàn bộ sự kiện vào tranh này hay không? Hoặc nói đúng hơn, nó có phải là bức tranh đầu tiên của sự kiện này không?”

“Nếu nó thật sự là bức tranh đầu tiên, như vậy nếu chúng ta muốn tìm ra ngọn nguồn của toàn bộ mọi việc, phải đặt trọng điểm vào bức tranh ấy.” Chu Hạo văn nói.

“Vì thế lại dẫn đến vấn đề thứ hai,” Thiệu Lăng tiếp lời “Nếu như bức tranh kia là ngọn nguồn của toàn bộ sự kiện vào tranh, như vậy bức tranh kia là phiên bản nào? Hoa văn trên tướng cốt người chúng ta có phải thuộc về phiên bản ấy không? Tại sao bức tranh ấy lại xuất hiện trên tướng cốt của chúng ta?”

Mọi người nghe vậy, đều trầm tư suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Kha Tầm lắc đầu lên tiếng “Vấn đề đến đây thì tắc rồi. Dù sao Thiệu tổng mới nãy có nói, cả ba phiên bản 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》 kia đều đã thất truyền, chúng ta cũng không thể nào căn cứ vào nét vẽ để xác định nó thuộc về phiên bản nào, nên vấn đề này tạm thời gác qua đi, chờ khi nào chúng ta sưu tập được nhiều tài liệu hơn, biết đâu sẽ có thể suy luận ra.”

“Vậy sang vấn đề thứ ba, 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》 vốn có đặc tính của sách vu, việc này chắc có thể giải thích vấn đề cuối cùng mà lúc nãy Thiệu Lăng đề ra,” Chu Hạo Văn nói “Nếu như nó được rót vào lực tinh thần của thuật vu, có chứa đựng sức mạnh siêu tự nhiên, như vậy rất có thể là do sức mạnh vu thuật ảnh hưởng, nên những hình vẽ hoa văn kia mới xuất hiện trên tướng cốt của chúng ta.”

“Chúng ta đã biết nhóm người vào tranh trước đó, trên tướng cốt đều xuất hiện các hình vẽ hoa văn ấy, từ đó suy ra các loại hoa văn cùng hình vẽ này là có tính truyền thừa,” Tần Tứ nói “Mà dù cho 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》là phiên bản nào đi nữa, thì nhóm người vào tranh một trăm năm trước đó mà chúng ta đã biết, tuyệt đối không phải là nhóm duy nhất. Ngoài chúng ta, trước đó chắc chắn đã từng có rất nhiều nhóm vào tranh giống như vậy, có lẽ cứ cách khoảng một trăm năm sự kiện này sẽ lại tái diễn một lần. Nếu cứ thế ngược dòng về trước, hẳn là có thể lần đến thời điểm lúc phiên bản này mới vừa ra đời, mà nhóm người vào tranh thời điểm ấy cũng chính là nhóm vào tranh đầu tiên, bọn họ lại có mối liên hệ gì với 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》?”

“Lời này của lão Tần đúng là trọng điểm,” Mục Dịch Nhiên nói “Nhóm người vào tranh đầu tiên tuyệt đối không giống như chúng ta bây giờ, rải rác khắp nơi trên cả nước, đều là người xa lạ ban đầu không quen biết nhau. Nhóm người ấy bị giới hạn bởi điều kiện của thời đại, cho nên nhất định đều là quen biết với nhau thậm chí biết rất rõ nhau, hoặc là những người bị cố ý gom lại cùng nhau.”

“Như vậy, là loại tình huống như thế nào, khiến cho mười ba người có thể quen biết nhau hoặc là bị cố ý triệu tập đến, cùng nhau đi đến bức tranh 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》này?”

“Rồi, bọn họ đã gây ra điều kiện như thế nào, khiến cho sự kiện vào tranh đáng sợ lại hết sức quỷ dị kéo dài xuyên suốt ngàn năm này bị mở ra?”

Vấn đề liên tiếp được đặt ra làm cho mọi người như bị một tầng sương mù vây lấy, lại bất giác rơi vào trầm tư.

Kha Tầm thấy La Bộ liên tục ngáp ngắn ngáp dài, liên đứng dậy tính đi pha cà phê cho mọi người, cũng thuận miệng hỏi một câu “Mọi người muốn thêm gì vào cà phê? Trong nhà có sữa, có bơ, có sữa đặc, sữa dừa, đường, chocolate…”

“Chocolate, cảm ơn bấy bì, muah~” Vệ Đông giơ tay.

Kha Tầm “…Nói chuyện đàng hoàng, đừng damdang.”

“Có marshmallow hông anh? Tui muốn thêm cái đó đó.” La Bộ nói.

Kha Tầm “…Khẩu vị của cậu lạ lùng dậy? Cơ mà đúng là có marshmallow.”

Chu Hạo Văn “Thêm sữa, cảm ơn.”

Tần Tứ “Mật ong ha.”

Thiệu Lăng “Sữa dừa, cảm ơn.”

Kha Tầm “Ớ, xin lỗi na, tôi vừa mới sực nhớ, hình như nhà hết sữa dừa rồi thì phải.”

Thiệu Lăng “…”

Kha Tầm “Hay là bỏ thêm cho anh cream tươi cùng rượu bạc hà hen.”

Thiệu Lăng “…”

Kha Tầm “Cứ tin tôi đi, đây là kiểu cà phê đặc sản của Hawaii đó, xua tan cơn nóng, tươi mát lại ngon miệng.”

Thiệu Lăng “…” Hiện đang giữa mùa rét đậm cậu cho tôi xua nóng thật sự là chuyện con người nên làm sao?

Kha Tầm “Okela quyết định vậy ha.”

Thiệu Lăng “…” Cậu là ai tôi không biết cậu không có oke ola gì hết cậu mau đi ra đi.

Kha Tầm bưng cà phê ra lần lượt đưa cho từng người, mắt nhìn mấy đồng bạn ở trước mặt mỗi người một tư thế, tay bưng một cốc cà phê với mùi vị khác nhau tự thưởng thức, trong lòng cậu đột nhiên cảm thấy rất lạ.

Đám người bọn họ, mỗi người đến từ các nơi trên đất nước này, mỗi người có tính cách cùng nếp sống khác nhau, rồi lại bởi vì sự kiện vào tranh này mà tụ lại cùng nhau, rồi cùng nhau dìu dắt giúp đỡ, cùng nhau vào sinh ra tử, cùng nhau buồn vui khóc cười, cùng nhau sợ hãi lo lắng, cùng nhau gánh vác áp lực cùng tuyệt vọng như không có ngày mai.

Cái cảm giác ấy, nó khiến người ta vừa khắc khoải rồi lại vô cùng ấm lòng.

Mười người.

Nếu đúng như Dịch Nhiên đã phỏng đoán, khi bọn họ tập họp đủ mười ba người có thể cùng nhau vượt qua một bức tranh mà không tổn thất một ai, như vậy toàn bộ sự kiện này ắt hẳn sẽ lập tức biến hóa nghiêng trời lệch đất…

Trước khoan hãy bàn đến biến hóa kia là gì, chỉ là có chút ngạc nhiên, ba người cuối cùng có thể may mắn cùng đám bọn họ vượt qua kiếp nạn kia, sẽ là người như thế nào nhỉ?

Liệu có phải cũng sẽ là ba người với ba tính cách cùng nếp sống khác biệt nhau, cũng có những kỹ năng cùng tinh thông riêng biệt của mình hay không?

—— Ể?

Nghĩ đến đây, hai hàng lông mày của Kha Tầm bỗng nhiên khẽ nhúc nhích.

Nếu như việc không ngừng vào tranh là một kiểu sàng lọc của sức mạnh đứng sau lưng đối với đám người bọn họ, vậy hiện tại còn sống sót đều là những người sở hữu một năng lực nhất định nào đó, cho dù năng lực không xuất sắc nổi trội, cũng là có đủ độ may mắn.

Sức mạnh đầu sỏ đứng sau tranh cần những người như vậy, nhưng… nó cần những người như vậy làm gì?

Tranh chưa bao giờ cho bọn họ bước vào một con đường chết tuyệt đối, nó vẫn luôn giữ lại một con đường sống cho nhóm vào tranh bọn họ, cho nên có lẽ nó hi vọng có thể tập họp được mười ba người vào tranh… Hoặc nói cách khác, nó đang hi vọng mười ba người vào tranh này có thể giải được bí ẩn —— Không chỉ bí ẩn trong mỗi bức tranh thôi, mà có lẽ là bí ẩn của toàn bộ sự kiện này.

Nếu thử đổi góc độ suy nghĩ, phải chăng việc kia chứng tỏ, năng lực cá nhân hoặc là thuộc tính nào đó của nhóm người bọn họ, có thể giúp đỡ hoặc nhiều hoặc ít vào việc phá giải bí ẩn kia?

Như vậy xem ra, có lẽ phương thức tư duy của bọn họ nên có một chút thay đổi?

“Đông Tử,” Kha Tầm ngước mắt nhìn Vệ Đông “Bây giờ mày tạm dừng suy nghĩ về bối cảnh thời đại cùng với toàn bộ những nghi vấn mà chúng ta vừa mới đưa ra lúc nãy về 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》.”

“Gì?” Vệ Đông sửng sốt “Mày nói vậy là đang ghét bỏ chỉ số thông minh của tao đó hả? Ahuhuhu.”

“Tuy rằng tao ghét bỏ chỉ số thông minh của mày, nhưng tao tin tưởng trình độ chuyên ngành của mày,” Kha Tầm cầm mấy tấm vẽ lại tướng cốt đưa cho hắn “Bắt đầu từ bây giờ, mày cứ coi mấy tấm hình này giống như hình ảnh mày thiết kế hàng ngày vậy, phân tích nó bằng góc độ chuyên ngành của mày, đừng bận tâm đến những manh mối đã biết hay là ý tưởng có liên quan gì gì đó, cứ dùng góc nhìn cùng ý nghĩ đơn thuần nhất phân tích nó, tìm ra điểm kỳ lạ của nó hoặc là điểm thú vị nào đó, hoặc là điểm nào mày thấy vô lý, đã hiểu chưa?”

“OK.” Vệ Đông nhận lấy tranh vẽ “Tao hiểu ý của mày rồi, mượn máy tính xài một chút, để tao chụp ảnh chúng nó, sau đó dùng phần mềm thiết kế trên máy tính phân tích thử chúng nó, vậy chắc sẽ càng suôn sẻ hơn.”

Nói xong, liền cầm mấy tờ giấy đi vào phòng sách.

“Củ Cải,” Kha Tầm lại nhìn sang La Bộ “Tôi thấy cậu hiểu biết khá nhiều về động vật thực vật với mấy thứ tự nhiên dã ngoại này kia, tuy là tôi chưa từng xem qua 《 Sơn Hải Kinh 》, cơ mà cũng biết bên trong viết đều là động thực vật cùng với sông nước địa lý vân vân, hiện tại cậu cứ dựa theo sở thích cùng hứng thú với kiến thức của bản thân, dùng các góc độ ấy suy xét xem 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》có chỗ nào đáng chú ý.”

“Oke anh hai.” La Bộ gật gù mấy cái.

“Thiệu tổng,” Kha Tầm lại nói với Thiệu Lăng “Anh học văn sử, Tần ca tính cách kiên nhẫn lại cẩn thận, hai người phụ trách sưu tập các tin tức có liên quan đến 《 Sơn Hải Kinh Đồ 》 trong các tác phẩm văn học cùng với tài liệu lịch sử ha.”

“Được rồi.” Thiệu Lăng cùng Tần Tứ gật đầu đồng ý.

“Hạo Văn Nhi.” Kha Tầm nhìn về phía Chu Hạo Văn.

“Tôi có thể làm một cái trình mô phỏng.” Không đợi đối phương lên tiếng, Chu Hạo Văn đã cướp lời nói trước “Tôi khá để ý đến các điểm tọa độ của mấy nơi trưng bày kia, tôi sẽ dùng trình mô phỏng thử bắt chước ra toàn bộ các kiểu nối chúng lại với nhau.”

Kha Tầm nhìn hắn kinh ngạc “Nghe có vẻ kinh nhờ —— Làm trình mô phỏng kia phải mất bao lâu?”

“Rất lâu,” Chu Hạo Văn khẽ cong cong khóe môi “Cơ mà từ lúc cậu phát hiện ra các tọa độ có thể nối kết lại với nhau, tôi đã bắt tay vào biên soạn trình mô phỏng này, mà tình cờ là đêm qua tôi vừa hoàn thành nó xong.”

Kha Tầm nhìn đối phương bật ngón tay cái khen ngợi “Cậu làm việc, tôi yên tâm, cứ làm đi.”

Chu Hạo Văn nhìn người trước mặt, rõ ràng hết sức tản mạn lại cà lơ phất phơ, rồi lại luôn luôn ấm áp tỏa ra sức sống ngập tràn, rốt cuộc cũng hiểu được vì sao huấn luyện viên lại để cho cậu ta đảm nhận vai trò đội trưởng của cả một đội ngũ.

Bởi vì cậu ta giống như trời sinh liền có được một loại tinh thông, có thể nhận ra được ưu điểm dù là nhỏ bé không đáng kể nhất của từng người, sau đó đào ra tiềm lực mà có thể chính bản thân người nọ cũng chẳng biết tới, hơn nữa giỏi nhất là gom một đám có lẽ vĩnh viễn cũng không thể làm bạn với nhau dán lại bên nhau, trở thành một khối chỉnh thể có thể phối hợp hoàn mỹ, lẫn nhau có thể tự phô bày sở trường của mình.

Người thanh niên này, quả thật trời sinh chính là.. ờm… một vầng mặt trời, toàn bộ hành tinh đều là xoay chung quanh cậu ta, bất cứ hành tinh nào cũng có thể cảm nhận được ánh sáng ấm áp tòa ra từ cậu ta.

“Còn cậu? Cậu tính làm gì?” Chu Hạo Văn cắt đứt suy nghĩ, thuận miệng hỏi một câu.

“Kiểu người không có bản lãnh cũng không có kỹ năng gì như tôi na, chỉ đành làm một cổ động viên đứng ở bên cạnh múa cổ vũ cho mọi người vậy,” Kha Tầm bắt đầu làm động tác đá chân đầy gợi cảm của các đổ động viên “Cố lên, cố lên! Hạo Văn Nhi cố lên! Lập trình vô địch, vĩnh viễn năm-bờ-oăn~”

Chu Hạo Văn “…” Mặt trời con khỉ khô, một cái lỗ đen thì có!

Còn về phía Mục Dịch Nhiên, Kha Tầm đương nhiên không cần căn dặn nhiều rồi, chỉ thừa dịp mọi người không để ý đến bên này liền lén lút áp sát lại gần, hôn nhẹ lên tóc mai của đối phương một cái, sau đó cả người vùi vào ghế lười, mở màn hình di động.

Bấm vào weibo đã lâu lắm rồi không có mở ra, ngắm nghía số lượng follow trên trang chủ, chẳng biết khi nào thì đã vượt quá hơn mười vạn… emm, chắc là ở dạo này người ta chuộng mấy chàng gei đẹp troai cũng nên, dù sao giờ là thời đại ngó cái mặt, hơn nữa toàn dân đều thích “gei gei”, mà hai thứ này tình cờ là Kha Tầm đều có.

Không để ý tới hơn cả ngàn cái bình luận chưa được đọc với một mớ tin nhắn riêng, Kha Tầm viết một cái weibo:

Corgi đã có quan dọn phân: Có ai biết trong truyền thuyết quỷ thần cổ đại của nước ta, có cái nào có liên quan đến dây thừng không?

—— Dù sao hoa văn trên tướng cốt của cậu, Mục Dịch Nhiên cùng Thiệu Lăng không giống những người khác, này cũng là vấn đề tuyệt đối không thể khinh thường.

Vì muốn weibo này của mình có thể đập vô mắt càng nhiều người, Kha Tầm còn kèm theo mấy tấm ảnh selfie trước đây của mình… Đây thực sự là biến thành bán đứng sắc đẹp để tìm manh mối rồi na, Kha Tầm thở dài.

Lúc này mặc dù đã tối rồi, vậy chứ vẫn còn khá nhiều cú đêm còn chưa ngừng được bàn tay lướt weibo của mình, chỉ mới hơn mười phút trôi qua mà bên dưới cái weibo kia đã xuất hiện mấy chục cái bình luận.

Cụ mèo khí phách bắn lung tung: A a a a a!!!! Phúc lợi lúc nửa đêm!!!!! Anh ơi anh đẹp trai quá à à à a a a!! 

Chàng ơi rớt ciu kìa: Bị sắc đẹp gây sát thương chí mạng!!! Mị đáp trả bằng một cái đầu lưỡi liếm liếm màn hình! 

Thanh ti nhiễm: A a a a a marmota đang la hét!!!!! 

Tiểu Diệp Tử hôm nay có vui không: Anh ơi anh đang tính chơi trò bondage play với bạn trai đó hả? 

Snoopy thật đáng yêu: Nhập môn SM: Bondage play cơ bản như thế nào [Link] Lấy đi không cần cảm ơn!

Hoàn nhan cẩu tử  Cách xài gag chính xác nhất [Link] Lấy đi không cần cảm ơn!

Chumi chumi meo: Trò chơi nguy hiểm —— Tiểu thụ sẹc-xi bondage play [Link] Lấy đi không cần cảm ơn! 

Tài nguyên | điện ảnh | người lớn | siêu nhiều: * ấn * vào * tui * để * xem * phim * sếch * trong * nước * siêu * hứng * tình *

Bé sen nhỏ để lộ đầu chân bé: Chủ thớt nên kiểm điểm lại mình một chút vì sao lại bị tụi bán phim x theo dõi na.

Kha Tầm “…”

Loại bỏ hết toàn bộ mấy bình luận liếm sắc đẹp, tào lao bậy bạ với quảng cáo phim gì gì đó, sau khi kéo hơn cả trăm cái bình luận, Kha Tầm rốt cuộc cũng thấy được một cái bình luận nói tiếng người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.