Hoa Phong Bạch Vân

Chương 1: Sinh nhật



Minh Nhật Bar.

Bên trong quán Bar là một khung cảnh nhộn nhịp, âm nhạc tưng bừng, từng tiếng hò reo phát ra từ đám thanh niên đang nhảy theo nhạc.

Bên trong cái bàn nằm trong góc, tại đó đang có bốn người thanh niên rất chi là đẹp trai, tuổi chừng hai mươi lăm đang vui đùa cùng mấy cô gái trẻ trung xinh đẹp. Một lát sau, một thanh niên trong nhóm khẽ phất tay đuổi mấy cô gái đi, mày nhíu chặt tựa như đang mất kiên nhẫn. Mấy cô gái thấy vậy cũng chỉ đành gượng cười chào tạm biệt rồi kéo nhau rời đi.

Đợi cho mấy cô gái đi rồi, một thanh niên trong nhóm khẽ nghiêng người, như cười như không nói với thanh niên đang nhíu mày tỏ vẻ mất kiên nhẫn.

” Băng, sao vậy, có ai chọc tức cậu hả. Đừng nói là cau có vì mĩ nhân nha. “

Hai thanh niên khác nghe vậy thì không để ý đến ai đó đang đen mặt mà cười khoái trá. Thanh niên tên Băng nghe vậy thì liếc nhìn đám bạn bên cạnh, mặt càng đen hơn. Lỗ mũi khẽ hừ nhẹ. Trong lòng thì âm thầm mắng kẽ nào đó ba trăm lần. Chẳng biết tại sao mấy ngày nay hắn lại xuôi xẻo như vậy. Mấy ngày trước gặp phải một cô nàng xinh đẹp, tính đùa giỡn một chút ai ngờ hóa ra là ong vò vẽ. Sau chuyện đó, hắn bị cô ta quấn thân làm phiền đòi chịu trách nhiệm. Haizz... biết vậy hắn đã không chọc rồi.

Buông bỏ suy nghĩ, hắn mặc mấy đứa bạn xấu xa đang cười nhạo hắn mà bước đến giữa sàn nhảy, chốc lát liền cùng một cô gái có thân hình nóng bỏng nhảy nhót.

Tại một nơi không ai để ý gần đó đang có một cô gái tuyệt sắc ngồi nhấm nháp ly rượu vang đỏ trên tay. Cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, mày liễu cong cong như vẽ, một đôi con ngươi màu đỏ yêu dị lạnh lùng khiến người rét run, mũi nhỏ cao thẳng, môi anh đào mê người, làn da trắng nõn mịn màng, mái tóc màu đỏ dài cột cao. Cô mặc chiếc váy ngắn đến đầu gối màu đỏ, để lộ bộ ngực căng đầy, càng khiến cô có vẻ tà mị quyến rũ.

Lúc này cô gái đang dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Băng. Khoé miệng khẽ nhếch lên một nụ cười tà mị đầy tà ác. Ánh mắt cô nhìn hắn tựa như đang nhìn một con mồi ngon. Cô khẽ ngước lên nhìn qủa cầu thuỷ tinh đang xoay tròn tỏa sáng trên không trung. Miệng anh đào khẽ mấp máy. Xem ra thời cơ sắp đến rồi. Cô giương mắt nhìn Băng, ánh mắt lạnh băng không chút nhiệt độ, chỉ có sự tàn nhẫn thị huyết. Tay khẽ chạm vào túi áo lấy ra một khẩu súng nhỏ màu bạc, loại súng này là loại đặc chế của tổ chức, khẩu súng có kích thước còn nhỏ hơn bàn tay người. Điều đặc biệt hơn là khẩu súng này có bộ phận giảm thanh tiên tiến nhất thế giới, bắn đạn cũng chỉ tạo ra thanh âm tựa tiếng gió thổi, tốc độ bắn kinh người. Nếu một tên trong hắc đạo có mặt ở đây mà nhìn thấy khẩu súng này thì ắt hẳn sẽ nhận ra đây chính là Ngân Sát - khẩu súng của đệ nhất Sát Thủ Huyết Nguyệt thuộc tổ chức sát thủ Thính Sát Lâu, ai nghe tên này cũng phải sợ mất mật, lo lắng, hãi hùng không thôi.

Tương truyền, trong giới sát thủ, Huyết Nguyệt lần đầu tiên thi hành nhiệm vụ diệt Hắc Long Bang.

Hắc Long Bang vốn là một bang phái hắc đạo nổi tiếng tàn ác, trong bang có hơn năm trăm người. Vậy mà chỉ sau một đêm, toàn bộ Hắc Long Bang trên dưới năm trăm người đều thiệt mạng, hơn nữa người nhà của họ cũng mất mạng. Đủ thấy Huyết Nguyệt là một người máu lạnh cỡ nào. Từ đó về sau trong giới sát thủ cả hắc đạo lẫn bạch đạo không ai nghe tên cô mà không sợ hãi.

Huyết Nguyệt cầm khẩu súng trong tay, hai mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Băng. Băng chính là nhiệm vụ của cô hôm nay.

Tân Mạnh Băng, hai mươi hai tuổi, Đại Tá trẻ tuổi của quân đoàn BCH50. Người này tính cách lạnh lùng, tâm địa sắt đá, tàn nhẫn. Trên quan trường đã từng đắc tội không ít người chỉ vì làm việc chưa bao giờ nể mặt ai. Mà hôm nay cô xuất hiện là do có người đã trả ba tỷ để muốn cô lấy mạng của hắn.

Vũ trường không ngừng mở nhạc, từng nhóm thanh niên trai gái tụ tập nhảy theo nhạc, cũng có kẻ nhân cơ hội tán tỉnh mấy cô gái, hoặc là vui chơi... nói chung chính là nhộn nhịp và ồn ào.

Đang lúc nhảy hưng phấn thì điện trong quán bỗng tắt, phút chốc trong Bar chỉ còn lại bóng tối mù mịt. Ngay lúc mọi người còn đang tự hỏi là có chuyện gì xảy ra thì một âm thanh tựa tiếng gió kêu vang lên. Vì tiếng gió rất nhẹ mà xung quanh cũng rất ồn ào dĩ nhiên là không có ai nghe thấy. Ngay sau đó ánh sáng liền bật lên sau vài giây ngắn ngủi bị cấp điện. Toàn bộ thanh niên trong Bar đều cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc thì chuyện này là sao?

Ngay lúc mọi người còn đang tự hỏi thì bất chợt một tiếng hét thất thanh của một cô gái vang lên làm mọi người giật mình quay lại xem. Chỉ thấy, trên sàn nhảy là một thi thể đầy máu đang nằm ở đó. Mắt mở lớn không dám tin bản thân sẽ cứ như vậy mà chết. Nhất thời cảnh tượng như vậy dẫn đến tiếng thét chói tai của những người xung quanh.

Huyết Nguyệt nhân cơ hội này liền lặng lẽ rời khỏi hiện trường.

********

Huyết Nguyệt đi ra khỏi bar liền leo lên xe rời đi. Trên xe, cô rút tai nghe, ấn phím gọi. Khoé miệng giương lên nụ cười lạnh, giọng nói không chút nhiệt độ vang lên:

” Huyết Nguyệt Báo cáo, mục tiêu 018 Tân Mạnh Băng đã được giải quyết. Hết. “

” Rất tốt, lập tức trở về Biệt thự Hoa Nguyệt. “ Một giọng nam trầm thấp trả lời.

” Được. “

Ngay sau đó cô liền rút tai nghe ra. Bằng mắt thường có thể thấy hình dạng của cô đang dần thay đổi, mái tóc đỏ dài xinh đẹp phút chốc đổi màu thành màu đen, đôi mắt đỏ như máu cũng dần biến trở lại màu đen, thần thái lạnh lùng, tàn nhẫn thay đổi thành vẻ mặt ôn hoà, dịu dàng, khoé miệng từ nụ cười lạnh lùng, thị huyết chuyển sang nụ cười xinh đẹp ngọt ngào. Nếu có ai ở đó, chắc hẳn sẽ kinh ngạc lắm về điều này, trước và sau khi biến hoá trông cứ như hai người hoàn toàn khác nhau, nhưng lại như là một người, thật quỷ dị khó nói nên lời.

Tử Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp mang nét tinh nghịch nhìn lên tấm gương trong xe. “ Huyết Nguyệt, vất vả cho cô. “

” Không có gì. Mau trở về thôi, kế hoạch sắp bắt đầu rồi. “ Trong gương lập tức xuất hiện gương mặt của Huyết Nguyệt, chỉ khác là trông cô có vẻ dịu dàng hơn, hoàn toàn khác xa hình tượng lạnh lùng thị huyết trước đó.

Tử Nguyệt cũng không nhiều lời, lập tức điều khiển xe hướng ngoại thành mà đi.

*******

Đứng trước một căn biệt thự, Tử Nguyệt nhìn mọi thứ xung quanh. Sau đó cô giơ tay đến thiết bị bảo mật ấn cả bàn tay để cho thiết bị nhận dạng vân tay. Lát sau, cửa được mở ra. Bên trong căn phòng không một chút ánh sáng, cô nheo mắt quan sát bên trong một chút, nhận thấy bên trong thế nhưng có vài luồng hơi thở. Mặc dù đã che giấu rất kĩ, nhưng lại vẫn bị cô cảm nhận được. Cô cẩn thận bước vào, khoé miệng nhếch lên nụ cười nhạt.

Ngay khi cô bước vào chính giữa đại sảnh, thì bỗng chốc cả đại sảnh phát sáng, ngay sau đó là một trận mưa hoa rơi xuống từ trên đầu cô, hương hoa nhàn nhạt lan toả trong không khí, ưm... đúng là loài hoa cô thích nhất, hoa hồng đỏ. Ngay khi cô còn đang cảm thán thì một loạt âm thanh vang lên, tiếng hô đồng đều hữu lực vang vọng khắp đại sảnh.

” Chúc mừng sinh nhật Tử Nguyệt Tiểu Thư. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.