Hoá Ra Anh Giả Ngốc

Chương 17





Nghe được câu trả lời đúng ý anh , anh chỉ cười rồi cúp máy đi lên phòng.

Cô trong phòng chùm chăn kín mặt anh thấy vậy cười rồi từ từ bước vào phòng từ từ lật chăn cô chùm lên người ra giả vờ ngây thơ hỏi cô :" vợ ! Vợ sao vậy ? "
- Vợ vợ đâu có sao đâu
- vậy thì tại sao vợ lại chùm chăn kín người ?
- Vì ......!vì ........!vợ ......!vợ ..........
Cô cứ ấp A ấp úm A lên lảng sang chuyện khác
" vợ vợ chưa thưởng cho chồng "
- Vợ thưởng rồi mà
- Vẫn còn thiếu
- thiếu sao ?
- Uk ! Thiếu tận hai cái cơ
- Haizz được rồi đưa má đây
- Uk

Cô hôn anh xong cái thứ nhất định hôi cái thứ hai thì anh kêu cô hôn vào môi cô ngạc nhiên nói :" cái gì ? "
- Chồng muốn vợ hôn vào môi cơ
Cô nghe anh nói lại không khỏi nghĩ :" trời đang đùa gì vậy trời " cô nghĩ xong liền nói :" không được "
Anh rơm rớm nước mắt nói :" tại sao ? Chồng muốn vợ hôn vào miệng cơ , không lẽ là vợ hết thương chồng rồi ? "
- Haizzzz được rồi , được rồi đừng khóc nữa.

Vợ hôn là được được rồi chứ gì
- Uk
* Tối đến
Anh nhìn cô nói với giọng bất mãn :" vợ hết ngày rồi mà dao cậu ta chưa về "
Ngải Luân liền nói :" 12 h mới hết ngày đừng à nha "
Anh mặc kệ Ngải Luân nói :" vợ "
- Thôi chồng cho anh ta ở lại đi rù gì còn mấy tiếng nữa mới hết ngày mà
- Uk ( anh bất mãn nói )
Ngồi một lúc cả bả không có gì để nói đều im lặng Ngải Luân đột nhiên nói :" nè hai người chúng ta chơi gì đi "

Cô nhìn Ngải Luân nói : " chơi gì ? "
- Vợ chồng không muốn chơi với cậu ta
- Vậy chồng muốn chơi với ai ?
- Với vợ
- Vậy chống muốn chơi trò gì ?
Anh giả vời suy nghĩ một lúc rồi nói :" chơi trò hôn nhau đi "
- Cái gì ? Chồng nói lại cho vợ nghe đi
- Ý chồng là chơi oẳn tù tì nếu ai thua thì phải hôn người thắng
Ngải Luân bị anh và cô lơ bực mình nói :" nè hai người tôi là người bảo hai người tìm trò chơi giờ hai người cho tôi ra rìa thế này à "
Cô nghe vậy liền nói :" hay là như vậy đi , chúng ta đi ngủ không chơi bời gì hết vậy nha " cô vừa nói xong liền chạy lên phòng mặc kệ hai người kia đằng sau
Ngải Luân nhìn theo cô thấy cô đi gần về phòng rồi mới nói :" rồi xong "
- Nhờ phúc cậu hết
- Tôi ? Rõ dàng là do cậu đòi chơi cái trò chơi hôn nhau gì đó
Anh nhìn Ngải Luân tưởng chừng như đục một cái lỗ to trên người Ngải Luân nói :" do tôi sao ? "
- Không ........!không ....!là ....!là do tôi
Miệng thì Ngải Luân nói vậy nhưng trong lòng thì không phải vậy :" là cậu chứ còn ai mà hỏi " Ngải Luân rất muốn nói nhưng không mới được nhất là tình cảnh bây giờ
Anh lườm Ngải Luân rồi về phòng Ngải Luân đằng sau thầm than vãn :" mình đúng là khổ mà "
Đồng hồ vừa hay đúng 12h đêm trước phòng Ngải Luân " cốc cốc cốc "



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.