Hoá Ra Anh Giả Ngốc

Chương 3





* Tại phòng của cô
- Vợ ơi vợ đang làm gì đấy ?
- Nhìn mà không thấy sao ? Đang cất quần áo
- Để chồng giúp vợ cất
- Không cần đâu
- không sao chồng làm được mà
- Đã bảo là không cần rồi mà
- Vợ ...!vợ mắng chồng ( anh rơm rớm nước mắt )
- Tôi .....!tôi không cố ý
- Vậy để chồng cất quần áo cho vợ nha
- Được rồi cất thì cất tôi không nói lại được anh
- ...........
* 1 lúc sau
- Trời ơi anh làm gì với quần áo của tôi thế này

- Thì chồng cất quần áo hộ vợ mà
- Cất cái gì mà cất anh nhìn xem quần áo nhàu hết trơn rồi không những thế còn lộn xộn như đống rẻ lau
- Chồng chẳng qua là muốn giúp vợ thôi mà
- Anh giúp như thề thà không giúp còn hơn.

Anh càng giúp tôi , tôi càng khổ
Nghe thấy cô nói thế anh lủi thủi đi đến góc phòng ngồi úp mặt xuống đất lẩm bẩn :" chồng giúp vợ , vợ không khen thì thôi còn mắng chồng nữa ".

Cô thấy vậy liền nghĩ :" có lẽ là mình hơi quá đáng thật , người ta là công tử nhà giàu có bao giờ làm mấy việc như vậy đâu , vậy mà mình còn trách người ta ".

Nghĩ xong cô quyết định xin lỗi anh cô lững thững đi đến chỗ anh nói :" tôi xin lỗi , nãy tôi hơi quá đáng".

Anh nghe cô nói vậy liền ngẩng đầu lên lắc đầu , bịt tai nói :" không nghe , không nghe thấy gì hết , không nghe thấy gì hết"
- Thôi mà tha lỗi cho tôi đi mà
- Không nghe thấy gì hết

- Tôi làm thế nào anh mới tha thứ cho tôi đây ?
- Vậy thì hôn chồng đi
- Cái gì ? Hôn anh ?
- Đúng thế , không những thế thôi đâu vợ còn phải gọi chồng là chồng từ giờ cho đến hết đời nữa cơ
- Tôi không làm được
- Tại sao ? Nếu vợ không làm chồng không chơi với vợ nữa , không thèm nói chuyện không tha lỗi đi méc với anh hai và baba
- Được tôi làm là được chứ gì
- uk
- Nụ hôn đầu của tôi không nghờ là trao cho một kẻ ngốc
- Vợ nói vậy là sao
- Có nói anh cũng không hiểu đâu
- Đã nói rồi phải gọi chồng là chồng rồi cơ mà
- Rồi rồi chồng được chưa
- Uk hôn chồng đi
- biết rồi
Cô vừa hôn anh xong thì anh đứng bật dậy vừa cười vừa nói :" vợ bị lừa rồi haha"
- Anh lừa tôi ?
- ha ha ha đúng đấy vợ dễ lừa thật
Cô nghe anh nói vậy liền thở dài nói :" không biết là anh ngốc thật hay giả vờ ngốc nữa ?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.