Hoá Ra Anh Giả Ngốc

Chương 42





* 12h trưa tại phòng anh và cô Anh nhìn cô đầy vui vẻgọi :" vợ ơi ? "
Cô thấy mặt anh vui vẻ liền hỏi :" sao vậy ? "
Anh làm vẻ thần bí :" chồng có quà tặng cho vợ "
Cô nghe đến quà là nhanh chóng hỏi anh :" thật sao ? "
- Uk !
Cô dò hỏi anh :" chồng tặng quà gì cho vợ vậy ? "
Anh giơ một ngón tay lên miệng mình nói :" bí mật ! "
Cô hồi hộp hỏi anh :" vậy quà đâu chồng ? "
Anh chỉ vào tủ bên cạnh cô nói :" ở bên cạnh vợ , ngăn thứ nhất "
Cô bất mãn nói :" sao không đưa cho vợ luôn mà lại để ở đấy ! "
Anh ngây ngô nói :" để cho vợ bất ngờ "
Cô nhìn anh chiều chuộng :" đồ ngốc ! Chồng làm vậy sao vợ bất ngờ được "
Anh vờ như hiểu ra vỗ hai tay vào nhau :" Uk ha ! Vợ lấy xem có thích không "
Cô mở ngăn tủ ra thấy một hộp quà nhỏ gói rất là cẩn thận và bên cạnh có một gói thuốc nhỏ.


Cô thấy lạ liền hỏi anh :" chồng bị bệnh sao ? "
Anh lắc đầu nói :" chồng không có! "
Cô dơ thuốc lên :" vậy sao lại có thuốc này trong tủ ? "
Anh nhìn thuốc cô cần nghĩ :" chết mẹ quên mình mất "
Anh vờ nghĩ rồi trả lời câu hỏi của cô :" là do anh cả đưa cho chồng kêu là thuốc bổ "
Cô bỏ thuốc xuống bàn :" ra vậy ! "
Anh bổ xung thêm :" anh cả kêu là uống vào khỏe lắm ! "
Cô nhìn anh thắc mắc hỏi :" vậy sao chồng không uống ? "
Anh vờ như đứa trẻ 3 tuổi :" vì chồng ghét uống thuốc , uống thuốc đắng lắm "
Cô nhìn anh kiên định dụ anh uống thuốc :" không được ! Chồng phải uống "
Anh ngạc nhiên :"Ể ! Tại sao ? "
Cô bắt đầu dụ anh :" Nếu chồng không uống thì chồng sẽ yếu , mà chồng yếu thì làm sao bảo vệ được vợ có đúng không ? "
Anh vờ hiểu lời cô nói gật đầu.

Cô thấy anh gật đầu thì nói tiếp :" Nếu vậy thì tối nay chồng phải uống thuốc đấy nhớ chưa "
Anh gật đầu côthấy vậy xoa đầu anh nói :" ngoan lắm ! "

Anh nhìn cô.

chứa đầy ẩn ý cười như không cười nói :" vợ nhớ là đừng hối hận nha ! "
Cô nhìn anh khó hiểu rồi nói :" Uk ! Vợ sẽ không hối hận đâu "
Anh đợi cô ngủsay thì đi vào phòng vệ sinh gọi cho anh của anh bên kia thì khỏi nói anh anh đang bận túi bụ vì việc làm mặc dù công việc không có nhiều là mấy
Đang làm việc thì có điện thoại anh anh bất mãn cầm điện thoại khó chịu nói :" thằng nào chán sống mà gọi cho bố mày đấy ? "
Anh trầm mặc một lúc mới nói :" là thằng em chán sống gọi cho anh đấy ! Giờthì sao nào ? Muốn giết em trai của mình ? "
Anh anh lúc này mới nhìn lại điện thoại rồi ngẩn người mất mấy giây mới nói :" cơn gió độc nào đưa em trai yêu quý Mặc Tử Thần của Mặc Tử Hân này gọi cho anh trai mình vậy "
Anh đi thẳng vào vấn đề:" Thuốc anh đưa giờ còn có sử dụng được.

không ? "
Tử Hận bắt đầu hiểu được chút chút nói với giọng chêu chọc :" Sao ? Giờ muốn dùng sao ? "
Anh không thèm nghe Tử Hân nói gì :" Nói "
Tử Hân thản nhiên nói :" yên tâm thuốc có hạn là 3 năm cơ , mà lúc anh mày mua là mới sản xuất ra đó "
Anh nghe được kết quả như ý định tắt máy thì Tử Hân nói :" này này ! Dùng tí thôi nhé ! Dùng nhiều quá mà yếu sinh lý thì chết người đó nếu không chết người thì cũng bị liệt dương đó nha ! "
Anh tốt sầm mặt lại tắt máy trong cơn tức giận.

Còn Tử Hân thì cười hả hê vì lâu lắm rồi chưa chọc tức anh nhưng Tử Hân nào biết rằng mình sắp bị bố mẹ mình hại cơ chứ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.